古诗词

谢邵三十五郎博诗卷

晁说之

我尝为历学,上元要极远。wǒ cháng wèi lì xué,shàng yuán yào jí yuǎn。
上元有远迩,疏密出早晚。shàng yuán yǒu yuǎn ěr,shū mì chū zǎo wǎn。
顾惟尔大父,皇极探其本。gù wéi ěr dà fù,huáng jí tàn qí běn。
唐尧上百代,日月来滚滚。táng yáo shàng bǎi dài,rì yuè lái gǔn gǔn。
因之知百索,孰可妄憎噂。yīn zhī zhī bǎi suǒ,shú kě wàng zēng zǔn。
子前视我诗,与子论诗壶。zi qián shì wǒ shī,yǔ zi lùn shī hú。
子诗既焕烂,我言得安稳。zi shī jì huàn làn,wǒ yán dé ān wěn。
为子极源流,无难如瓴建。wèi zi jí yuán liú,wú nán rú líng jiàn。
风雅辟大田,骚些助锄垦。fēng yǎ pì dà tián,sāo xiē zhù chú kěn。
曹刘鲍谢辈,风雨得藨蓘。cáo liú bào xiè bèi,fēng yǔ dé biāo gǔn。
闲居既识陶,咏怀宜知阮。xián jū jì shí táo,yǒng huái yí zhī ruǎn。
不有鲍与谢,白也胡婉娩。bù yǒu bào yǔ xiè,bái yě hú wǎn miǎn。
苟无阮与陶,苏州曷息偃。gǒu wú ruǎn yǔ táo,sū zhōu hé xī yǎn。
上下曹刘来,少陵自益损。shàng xià cáo liú lái,shǎo líng zì yì sǔn。
岂易少陵学,浪走徒多踠。qǐ yì shǎo líng xué,làng zǒu tú duō wǎn。
况复尔来人,不灶而市饭。kuàng fù ěr lái rén,bù zào ér shì fàn。
大儿夸苏豪,小儿争黄謇。dà ér kuā sū háo,xiǎo ér zhēng huáng jiǎn。
讵知韩柳先,学大忘赫烜。jù zhī hán liǔ xiān,xué dà wàng hè xuǎn。
馀事五七言,朝鸾参暮鶠。yú shì wǔ qī yán,cháo luán cān mù yǎn。
又如万仞姿,松岩绝兰畹。yòu rú wàn rèn zī,sōng yán jué lán wǎn。
念彼形似徒,涩舌吞枯菌。niàn bǐ xíng shì tú,sè shé tūn kū jūn。
何人分诗文,两队有鲂鳟。hé rén fēn shī wén,liǎng duì yǒu fáng zūn。
子早知此病,我语出复返。zi zǎo zhī cǐ bìng,wǒ yǔ chū fù fǎn。
何以谢子勤,王道不可缓。hé yǐ xiè zi qín,wáng dào bù kě huǎn。
凛凛易春秋,南面俨龙衮。lǐn lǐn yì chūn qiū,nán miàn yǎn lóng gǔn。
礼书朝万邦,宝辂粲朱幰。lǐ shū cháo wàn bāng,bǎo lù càn zhū xiǎn。
颜曾侍圭璋,荀孟陈干盾。yán céng shì guī zhāng,xún mèng chén gàn dùn。
老漫怜骥枥,壮当勇虎圈。lǎo màn lián jì lì,zhuàng dāng yǒng hǔ quān。
明朝役高兴,蜀道横碧巘。míng cháo yì gāo xīng,shǔ dào héng bì yǎn。
我实爱子才,语长情缱绻。wǒ shí ài zi cái,yǔ zhǎng qíng qiǎn quǎn。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

三川

晁说之

三川窈窕山隈隩,宜着狂歌老杜家。sān chuān yǎo tiǎo shān wēi ào,yí zhe kuáng gē lǎo dù jiā。
辛苦寄书消息断,想渠涕泪问京华。xīn kǔ jì shū xiāo xī duàn,xiǎng qú tì lèi wèn jīng huá。

疏堕

晁说之

疏堕何堪行役劳,穷阴急景晚风高。shū duò hé kān xíng yì láo,qióng yīn jí jǐng wǎn fēng gāo。
京华前岁此时雪,独卧先庐亦寂寥。jīng huá qián suì cǐ shí xuě,dú wò xiān lú yì jì liáo。

再至直罗

晁说之

百叠荒山人迹绝,饥肠寒色自徘徊。bǎi dié huāng shān rén jì jué,jī cháng hán sè zì pái huái。
多情只有谢康乐,美酒乐歌宁再来。duō qíng zhǐ yǒu xiè kāng lè,měi jiǔ lè gē níng zài lái。

拾康乐之意再作

晁说之

异时游子不须还,舍瑟含情醉醒间。yì shí yóu zi bù xū hái,shě sè hán qíng zuì xǐng jiān。
今日烦君台上望,急挥苦泪湿千山。jīn rì fán jūn tái shàng wàng,jí huī kǔ lèi shī qiān shān。

次韵和隰州李九使君见寄绝句

晁说之

邂逅宫花春寂寂,相思塞草暮离离。xiè hòu gōng huā chūn jì jì,xiāng sī sāi cǎo mù lí lí。
休信李广未封印,喜得青香赋小诗。xiū xìn lǐ guǎng wèi fēng yìn,xǐ dé qīng xiāng fù xiǎo shī。

累夜读武经总要慨然思陈叔易寄予嵩阳读水经之句因用其韵作寄叔易此公相与倡和最多于此诗则每诵之

晁说之

蝶笑蜂须飞有声,梅嫌柳眼众人青。dié xiào fēng xū fēi yǒu shēng,méi xián liǔ yǎn zhòng rén qīng。
今朝消息君知否,荒塞寒灯读武经。jīn cháo xiāo xī jūn zhī fǒu,huāng sāi hán dēng dú wǔ jīng。

累夜读武经总要慨然思陈叔易寄予嵩阳读水经之句因用其韵作寄叔易此公相与倡和最多于此诗则每诵之

晁说之

风送黄河冰底声,三川半死误丹青。fēng sòng huáng hé bīng dǐ shēng,sān chuān bàn sǐ wù dān qīng。
何人告与君消息,枉是磨铅勘水经。hé rén gào yǔ jūn xiāo xī,wǎng shì mó qiān kān shuǐ jīng。

累夜读武经总要慨然思陈叔易寄予嵩阳读水经之句因用其韵作寄叔易此公相与倡和最多于此诗则每诵之

晁说之

蓬莱学士有家声,易退难忘旧杀青。péng lái xué shì yǒu jiā shēng,yì tuì nán wàng jiù shā qīng。
万卷饶君相似处,此生不读膳夫经。wàn juǎn ráo jūn xiāng shì chù,cǐ shēng bù dú shàn fū jīng。

四明岁晚水仙花盛开今在鄜州辄思之此花清香异常妇人戴之可留之日为多

晁说之

前年海角今天涯,有恨无愁闲叹嗟。qián nián hǎi jiǎo jīn tiān yá,yǒu hèn wú chóu xián tàn jiē。
枉是凉州女端正,一生不识水仙花。wǎng shì liáng zhōu nǚ duān zhèng,yī shēng bù shí shuǐ xiān huā。

途中遇雪二绝句

晁说之

征裘不是谢庄衣,何事轻霙故故飞。zhēng qiú bù shì xiè zhuāng yī,hé shì qīng yīng gù gù fēi。
应是多情要新句,敢酬琼藻触寒威。yīng shì duō qíng yào xīn jù,gǎn chóu qióng zǎo chù hán wēi。

途中遇雪二绝句

晁说之

惨淡修途问若何,璇蕤琼藻未须多。cǎn dàn xiū tú wèn ruò hé,xuán ruí qióng zǎo wèi xū duō。
使君此夕应难醉,红玉看人子夜歌。shǐ jūn cǐ xī yīng nán zuì,hóng yù kàn rén zi yè gē。

闻胡少汲再入省

晁说之

南宫妙极天下选,鸡舌喜君重得香。nán gōng miào jí tiān xià xuǎn,jī shé xǐ jūn zhòng dé xiāng。
既自能诗似前辈,何为不作水曹郎。jì zì néng shī shì qián bèi,hé wèi bù zuò shuǐ cáo láng。

予告客不能饮酒尝使宾主俱劳客言有二事便可痛饮谓对花对佳人予病眼难看花从照律师授四分律远妇人作绝句谢客

晁说之

眼病身持四分律,流芳巧笑两如何。yǎn bìng shēn chí sì fēn lǜ,liú fāng qiǎo xiào liǎng rú hé。
从教酩酊非吾事,免得醒来恨更多。cóng jiào mǐng dīng fēi wú shì,miǎn dé xǐng lái hèn gèng duō。

谈易寄壮舆

晁说之

拂拭尘埃艺靡它,象中系外得婆娑。fú shì chén āi yì mí tā,xiàng zhōng xì wài dé pó suō。
何人为我易弟子,泪落一朝翻九河。hé rén wèi wǒ yì dì zi,lèi luò yī cháo fān jiǔ hé。

三川直罗之间作

晁说之

饶须羌鼻似羌浑,人在山头羊在门。ráo xū qiāng bí shì qiāng hún,rén zài shān tóu yáng zài mén。
欲把流霞来饮汝,未甘便唤作曾孙。yù bǎ liú xiá lái yǐn rǔ,wèi gān biàn huàn zuò céng sūn。