古诗词

次韵邵子文书梦

晁说之

先生有道无寸田,长歌击壤醉伊川。xiān shēng yǒu dào wú cùn tián,zhǎng gē jī rǎng zuì yī chuān。
今式玄冢高嵩峦,嗣子诗礼老益端。jīn shì xuán zhǒng gāo sōng luán,sì zi shī lǐ lǎo yì duān。
少从父友学其难,一书百读口角涎。shǎo cóng fù yǒu xué qí nán,yī shū bǎi dú kǒu jiǎo xián。
父友寸步简策边,声名九州四海宽。fù yǒu cùn bù jiǎn cè biān,shēng míng jiǔ zhōu sì hǎi kuān。
时有狂澜汇怒湍,百媸安肯一着妍。shí yǒu kuáng lán huì nù tuān,bǎi chī ān kěn yī zhe yán。
独乐园中往复还,蝴蝶沼上青草烟。dú lè yuán zhōng wǎng fù hái,hú dié zhǎo shàng qīng cǎo yān。
书成砚穴气桓桓,苍生属望十九年。shū chéng yàn xué qì huán huán,cāng shēng shǔ wàng shí jiǔ nián。
圣时未肯误儒冠,倏见佩玉朝珊珊。shèng shí wèi kěn wù rú guān,shū jiàn pèi yù cháo shān shān。
汴洛迎送路接连,急急政如渴赴泉。biàn luò yíng sòng lù jiē lián,jí jí zhèng rú kě fù quán。
跛者释杖瘠肥膻,兵偃不用卢重环。bǒ zhě shì zhàng jí féi shān,bīng yǎn bù yòng lú zhòng huán。
货利去若风中幡,抉蔀一发天下言。huò lì qù ruò fēng zhōng fān,jué bù yī fā tiān xià yán。
白发旧德殿中间,经行求士趋传餐。bái fā jiù dé diàn zhōng jiān,jīng xíng qiú shì qū chuán cān。
先生之子难郁盘,绿衣春色行度关。xiān shēng zhī zi nán yù pán,lǜ yī chūn sè xíng dù guān。
群贤并进让后先,山摧栋折何茫然。qún xián bìng jìn ràng hòu xiān,shān cuī dòng zhé hé máng rán。
人间此梦白日前,况乃枕箪夜稳眠。rén jiān cǐ mèng bái rì qián,kuàng nǎi zhěn dān yè wěn mián。
仙山尘绝远嚣煎,云楼烟阁白鹤闲。xiān shān chén jué yuǎn xiāo jiān,yún lóu yān gé bái hè xián。
若颦若笑玉女颜,我欲并之无因缘。ruò pín ruò xiào yù nǚ yán,wǒ yù bìng zhī wú yīn yuán。
傍意若谓堪悯怜,是间有汝世之贤。bàng yì ruò wèi kān mǐn lián,shì jiān yǒu rǔ shì zhī xián。
此公不死神常全,王侨偓佺不及肩。cǐ gōng bù sǐ shén cháng quán,wáng qiáo wò quán bù jí jiān。
汝曹蚁辈徒攻坚,欲子见之骇众仙。rǔ cáo yǐ bèi tú gōng jiān,yù zi jiàn zhī hài zhòng xiān。
子色不平羞青山,我为子往问彼天。zi sè bù píng xiū qīng shān,wǒ wèi zi wǎng wèn bǐ tiān。
谁敢少弄天公权,蘧蘧梦断目鳏鳏。shuí gǎn shǎo nòng tiān gōng quán,qú qú mèng duàn mù guān guān。
但觉毛骨轻且便,赋诗不怕众险艰。dàn jué máo gǔ qīng qiě biàn,fù shī bù pà zhòng xiǎn jiān。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

赠雷僧

晁说之

蓬头冰齿独徘徊,五百年前人姓雷。péng tóu bīng chǐ dú pái huái,wǔ bǎi nián qián rén xìng léi。
为问罗川何处好,笑言京洛总看来。wèi wèn luó chuān hé chù hǎo,xiào yán jīng luò zǒng kàn lái。

赠雷僧

晁说之

东奔西走肯徘徊,言语相残听鼻雷。dōng bēn xī zǒu kěn pái huái,yán yǔ xiāng cán tīng bí léi。
未料此生终作底,可知不为学诗来。wèi liào cǐ shēng zhōng zuò dǐ,kě zhī bù wèi xué shī lái。

赠雷僧

晁说之

留官莫去且徘徊,官有白茶十二雷。liú guān mò qù qiě pái huái,guān yǒu bái chá shí èr léi。
便觉罗川风景好,为渠明日更重来。biàn jué luó chuān fēng jǐng hǎo,wèi qú míng rì gèng zhòng lái。

鄜州人语间有似河朔人处予独知其然盖此本魏之上郡魏人以归秦之三年秦遂称王而不乐为秦民之故其音犹魏也作绝句

晁说之

魏郡归秦秦遂玉,音犹故魏恨难忘。wèi jùn guī qín qín suì yù,yīn yóu gù wèi hèn nán wàng。
谁知我本魏郡士,比汝独思田子方。shuí zhī wǒ běn wèi jùn shì,bǐ rǔ dú sī tián zi fāng。

木末

晁说之

木末仆危不可呼,水滨诗客昔何如。mù mò pū wēi bù kě hū,shuǐ bīn shī kè xī hé rú。
若非此老曾行处,泪涨三川恨有馀。ruò fēi cǐ lǎo céng xíng chù,lèi zhǎng sān chuān hèn yǒu yú。

题弟子问

晁说之

人物昭陵一代倾,墨庄夫子著书成。rén wù zhāo líng yī dài qīng,mò zhuāng fū zi zhù shū chéng。
我生既晚复何恨,解叩青霜钟大鸣。wǒ shēng jì wǎn fù hé hèn,jiě kòu qīng shuāng zhōng dà míng。

题新泉

晁说之

舍北洗山如有待,舍南泉发本无期。shě běi xǐ shān rú yǒu dài,shě nán quán fā běn wú qī。
羁愁尽落清音里,不用骞公读楚辞。jī chóu jǐn luò qīng yīn lǐ,bù yòng qiān gōng dú chǔ cí。

东溪归作

晁说之

忽忽寻春恨已迟,山城浑未有花枝。hū hū xún chūn hèn yǐ chí,shān chéng hún wèi yǒu huā zhī。
东风马上哦新句,却似卢岩缑岭时。dōng fēng mǎ shàng ó xīn jù,què shì lú yán gōu lǐng shí。

书刘仲更春秋灾异后

晁说之

志苦言危凛雪霜,何人敢唤作刘郎。zhì kǔ yán wēi lǐn xuě shuāng,hé rén gǎn huàn zuò liú láng。
休论瑞应夸图牒,羞死当年顾野王。xiū lùn ruì yīng kuā tú dié,xiū sǐ dāng nián gù yě wáng。

山头对花

晁说之

欲脱羁愁暂媾春,花先木末傲难亲。yù tuō jī chóu zàn gòu chūn,huā xiān mù mò ào nán qīn。
无才与作山居赋,遮莫山花处处新。wú cái yǔ zuò shān jū fù,zhē mò shān huā chù chù xīn。

山头对花

晁说之

老欲留春不用忙,却愁花发送春光。lǎo yù liú chūn bù yòng máng,què chóu huā fā sòng chūn guāng。
山头红绽难为媾,年少才高忆谢庄。shān tóu hóng zhàn nán wèi gòu,nián shǎo cái gāo yì xiè zhuāng。

枕上

晁说之

人间百感未能休,欲语无情谩九州。rén jiān bǎi gǎn wèi néng xiū,yù yǔ wú qíng mán jiǔ zhōu。
楼上角声山上月,共人割据一端愁。lóu shàng jiǎo shēng shān shàng yuè,gòng rén gē jù yī duān chóu。

三日

晁说之

只将三日为元巳,准拟流觞不误期。zhǐ jiāng sān rì wèi yuán sì,zhǔn nǐ liú shāng bù wù qī。
惭愧魏人风味好,无穷花蝶漫相思。cán kuì wèi rén fēng wèi hǎo,wú qióng huā dié màn xiāng sī。

三月十一日大阅偶作三绝句

晁说之

儒服未曾看乐战,铁衣且自戏清时。rú fú wèi céng kàn lè zhàn,tiě yī qiě zì xì qīng shí。
春风莫道晚无力,解直天王百尺旗。chūn fēng mò dào wǎn wú lì,jiě zhí tiān wáng bǎi chǐ qí。

三月十一日大阅偶作三绝句

晁说之

风旗且好冈头看,汉马休论塞外期。fēng qí qiě hǎo gāng tóu kàn,hàn mǎ xiū lùn sāi wài qī。
前日将军刘越石,功名不及一篇诗。qián rì jiāng jūn liú yuè shí,gōng míng bù jí yī piān shī。