古诗词

念奴娇·其一十九丁卯生朝

刘克庄

小孙盘问翁翁,今朝怎不陈弧矢。xiǎo sūn pán wèn wēng wēng,jīn cháo zěn bù chén hú shǐ。
翁道暮年惟只眼,不比六根全底。wēng dào mù nián wéi zhǐ yǎn,bù bǐ liù gēn quán dǐ。
常日谈玄,馀龄守黑,赤眚从何起。cháng rì tán xuán,yú líng shǒu hēi,chì shěng cóng hé qǐ。
鬓须雪白,可堪委顿如此。bìn xū xuě bái,kě kān wěi dùn rú cǐ。
心知病有根苗,短檠吹了,世界朦胧里。xīn zhī bìng yǒu gēn miáo,duǎn qíng chuī le,shì jiè méng lóng lǐ。
纵有金篦能去翳,不敢复囊萤矣。zòng yǒu jīn bì néng qù yì,bù gǎn fù náng yíng yǐ。
但愿从今,疾行如鹿,更细书如蚁。dàn yuàn cóng jīn,jí xíng rú lù,gèng xì shū rú yǐ。
都无用处,留他教传麟史。dōu wú yòng chù,liú tā jiào chuán lín shǐ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

旧游

刘克庄

扶胥黄木水连空,曾读韩碑访祝融。fú xū huáng mù shuǐ lián kōng,céng dú hán bēi fǎng zhù róng。
安得六丁机万弩,岷江西去海潮东。ān dé liù dīng jī wàn nǔ,mín jiāng xī qù hǎi cháo dōng。

新春二首

刘克庄

闻禽啄木心犹喜,跃马追花事已非。wén qín zhuó mù xīn yóu xǐ,yuè mǎ zhuī huā shì yǐ fēi。
今与东皇盟歃了,留春死不放春归。jīn yǔ dōng huáng méng shà le,liú chūn sǐ bù fàng chūn guī。

新春二首

刘克庄

春说吾去留靡定,又云君醉醒难知。chūn shuō wú qù liú mí dìng,yòu yún jūn zuì xǐng nán zhī。
即愁醉里逃而去,不道先生有醒时。jí chóu zuì lǐ táo ér qù,bù dào xiān shēng yǒu xǐng shí。

老少

刘克庄

上树千回时已过,绕枝三匝老安归。shàng shù qiān huí shí yǐ guò,rào zhī sān zā lǎo ān guī。
向来误立红云畔,逃入青山计未非。xiàng lái wù lì hóng yún pàn,táo rù qīng shān jì wèi fēi。

闲情

刘克庄

宴坐仅留半窗月,归装只载一船愁。yàn zuò jǐn liú bàn chuāng yuè,guī zhuāng zhǐ zài yī chuán chóu。
可怜潘令无标致,却为闲情白了头。kě lián pān lìng wú biāo zhì,què wèi xián qíng bái le tóu。

芳臭

刘克庄

流芳斜谷出师表,遗臭樊城受禅碑。liú fāng xié gǔ chū shī biǎo,yí chòu fán chéng shòu chán bēi。
芳臭即今皆判矣,鲍鱼难掩祖龙尸。fāng chòu jí jīn jiē pàn yǐ,bào yú nán yǎn zǔ lóng shī。

刘克庄

趁得清明几日闲,不禁连雨作春寒。chèn dé qīng míng jǐ rì xián,bù jìn lián yǔ zuò chūn hán。
小窗对客开新煮,爇罢沉香看牡丹。xiǎo chuāng duì kè kāi xīn zhǔ,ruò bà chén xiāng kàn mǔ dān。

种柳

刘克庄

少少旗亭夹道边,小桥终日水潺湲。shǎo shǎo qí tíng jiā dào biān,xiǎo qiáo zhōng rì shuǐ chán yuán。
垂杨种后方二尺,惆怅成阴是几年。chuí yáng zhǒng hòu fāng èr chǐ,chóu chàng chéng yīn shì jǐ nián。

刘克庄

人烟疏处老僧家,石路榕阴噪晚鸦。rén yān shū chù lǎo sēng jiā,shí lù róng yīn zào wǎn yā。
欲挈庞公妻子去,幅巾阁上读楞伽。yù qiè páng gōng qī zi qù,fú jīn gé shàng dú léng gā。

雁阵

刘克庄

出塞行行如出战,衔芦寂寂类衔枚。chū sāi xíng xíng rú chū zhàn,xián lú jì jì lèi xián méi。
平沙夜宿排形势,谁为王师破得来。píng shā yè sù pái xíng shì,shuí wèi wáng shī pò dé lái。

子规

刘克庄

一声声劝人归去,啼血江南几树花。yī shēng shēng quàn rén guī qù,tí xuè jiāng nán jǐ shù huā。
我被微官拘束在,汝缘何事不归家。wǒ bèi wēi guān jū shù zài,rǔ yuán hé shì bù guī jiā。

刘克庄

东皇颁节下天阶,那得香魂入梦来。dōng huáng bān jié xià tiān jiē,nà dé xiāng hún rù mèng lái。
十道风光都采访,相逢只欠驿边梅。shí dào fēng guāng dōu cǎi fǎng,xiāng féng zhǐ qiàn yì biān méi。

梅花

刘克庄

江都车马满斜晖,争赴城南未掩扉。jiāng dōu chē mǎ mǎn xié huī,zhēng fù chéng nán wèi yǎn fēi。
要识梅花无尽藏,人人襟袖带香归。yào shí méi huā wú jǐn cáng,rén rén jīn xiù dài xiāng guī。

蓼花

刘克庄

分红间白汀洲晚,拜雨揖风江汉秋。fēn hóng jiān bái tīng zhōu wǎn,bài yǔ yī fēng jiāng hàn qiū。
看渠耐得清霜去,却恐芦花先白头。kàn qú nài dé qīng shuāng qù,què kǒng lú huā xiān bái tóu。

庆建州叶守

刘克庄

不比群花取次开,晚香高节匹寒梅。bù bǐ qún huā qǔ cì kāi,wǎn xiāng gāo jié pǐ hán méi。
分明带得清癯相,故傍层冰积雪来。fēn míng dài dé qīng qú xiāng,gù bàng céng bīng jī xuě lái。