古诗词

木兰花慢·其一寿王实之

刘克庄

瀛洲真学士,为底事、在红尘。yíng zhōu zhēn xué shì,wèi dǐ shì zài hóng chén。
为语触宫闱,沉香亭里,瞋谪仙人。wèi yǔ chù gōng wéi,chén xiāng tíng lǐ,chēn zhé xiān rén。
为亲近君侧者,见万言策子惎刘蕡。wèi qīn jìn jūn cè zhě,jiàn wàn yán cè zi jì liú fén。
为是尚方请剑,汉廷多惮朱云。wèi shì shàng fāng qǐng jiàn,hàn tíng duō dàn zhū yún。
君言往事勿重陈。jūn yán wǎng shì wù zhòng chén。
且斗酒边身。qiě dòu jiǔ biān shēn。
也不会区区,算他甲子,记甚庚寅。yě bù huì qū qū,suàn tā jiǎ zi,jì shén gēng yín。
尔曹譬如朝菌,又安知、老柏与灵椿。ěr cáo pì rú cháo jūn,yòu ān zhī lǎo bǎi yǔ líng chūn。
世上荣华难保,古来名节如新。shì shàng róng huá nán bǎo,gǔ lái míng jié rú xīn。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

郑丞相生日口号十首

刘克庄

忤旨婴鳞不自安,明朝密启与迁官。wǔ zhǐ yīng lín bù zì ān,míng cháo mì qǐ yǔ qiān guān。
百僚举笏私相语,相国胸中得许宽。bǎi liáo jǔ hù sī xiāng yǔ,xiāng guó xiōng zhōng dé xǔ kuān。

郑丞相生日口号十首

刘克庄

旷怀未许众人窥,细行犹堪百世师。kuàng huái wèi xǔ zhòng rén kuī,xì xíng yóu kān bǎi shì shī。
广厦千间无地起,灵台一片有天知。guǎng shà qiān jiān wú dì qǐ,líng tái yī piàn yǒu tiān zhī。

郑丞相生日口号十首

刘克庄

转了头厅屡乞归,已将传舍视黄扉。zhuǎn le tóu tīng lǚ qǐ guī,yǐ jiāng chuán shě shì huáng fēi。
江湖不欠鱼羹饭,直为君恩未拂衣。jiāng hú bù qiàn yú gēng fàn,zhí wèi jūn ēn wèi fú yī。

郑丞相生日口号十首

刘克庄

篚苞不复入修门,民力微苏物渐蕃。fěi bāo bù fù rù xiū mén,mín lì wēi sū wù jiàn fān。
见说海边停䱹局,介鳞亦被相君恩。jiàn shuō hǎi biān tíng zhǎ jú,jiè lín yì bèi xiāng jūn ēn。

郑丞相生日口号十首

刘克庄

不用占蓍更讯龟,功成尚有赤松期。bù yòng zhàn shī gèng xùn guī,gōng chéng shàng yǒu chì sōng qī。
由来寿与仁相贯,季主君平未必知。yóu lái shòu yǔ rén xiāng guàn,jì zhǔ jūn píng wèi bì zhī。

出宿环碧

刘克庄

逐客挑包水榭中,忽闻乾鹊噪东风。zhú kè tiāo bāo shuǐ xiè zhōng,hū wén qián què zào dōng fēng。
若非闽峤安书至,即是襄州吉语通。ruò fēi mǐn jiào ān shū zhì,jí shì xiāng zhōu jí yǔ tōng。

环碧寒甚移宿客邸

刘克庄

香歇朝衣懒更熏,梦残宫漏远难闻。xiāng xiē cháo yī lǎn gèng xūn,mèng cán gōng lòu yuǎn nán wén。
漫郎不称青绫被,退士惟堪白布裙。màn láng bù chēng qīng líng bèi,tuì shì wéi kān bái bù qún。

桐庐舟中即事

刘克庄

车前弯帽同声散,关外华簪一揖休。chē qián wān mào tóng shēng sàn,guān wài huá zān yī yī xiū。
惟有浙江潮好事,肯随逐客到严州。wéi yǒu zhè jiāng cháo hǎo shì,kěn suí zhú kè dào yán zhōu。

朱买臣庙

刘克庄

翁子平生最苦贫,晚将丹颈博朱轮。wēng zi píng shēng zuì kǔ pín,wǎn jiāng dān jǐng bó zhū lún。
老儒五十无章绶,归去何妨且负薪。lǎo rú wǔ shí wú zhāng shòu,guī qù hé fáng qiě fù xīn。

江山道中

刘克庄

纯绵未觉中年暖,薄酒难禁二月寒。chún mián wèi jué zhōng nián nuǎn,báo jiǔ nán jìn èr yuè hán。
可惜一溪桃李树,贪程不得过桥看。kě xī yī xī táo lǐ shù,tān chéng bù dé guò qiáo kàn。

徐偃王庙

刘克庄

仁暴由来各异施,秦徐至竟孰雄雌。rén bào yóu lái gè yì shī,qín xú zhì jìng shú xióng cí。
君看骊岫今无墓,得似柯山尚有祠。jūn kàn lí xiù jīn wú mù,dé shì kē shān shàng yǒu cí。

渔梁

刘克庄

浅溪忽涨寻常水,朽树犹开千百花。qiǎn xī hū zhǎng xún cháng shuǐ,xiǔ shù yóu kāi qiān bǎi huā。
有酒可沽鱼可买,造门莫问是谁家。yǒu jiǔ kě gū yú kě mǎi,zào mén mò wèn shì shuí jiā。

冯唐庙

刘克庄

当馈而今渴将材,岂无枭俊尚沉埋。dāng kuì ér jīn kě jiāng cái,qǐ wú xiāo jùn shàng chén mái。
不曾荐得云中守,也道身从省户来。bù céng jiàn dé yún zhōng shǒu,yě dào shēn cóng shěng hù lái。

新蓬二岭

刘克庄

路入云端一线微,行人窃笑仆交讥。lù rù yún duān yī xiàn wēi,xíng rén qiè xiào pū jiāo jī。
空囊非有连城璧,作么携从间道归。kōng náng fēi yǒu lián chéng bì,zuò me xié cóng jiān dào guī。

春阴

刘克庄

春阴欺得病夫身,偶值晴天一欠伸。chūn yīn qī dé bìng fū shēn,ǒu zhí qíng tiān yī qiàn shēn。
客舍无谁相管领,半檐红日苦留人。kè shě wú shuí xiāng guǎn lǐng,bàn yán hóng rì kǔ liú rén。