古诗词

木兰花慢·其四丁未中秋

刘克庄

水亭凝望久,期不至、拟还差。shuǐ tíng níng wàng jiǔ,qī bù zhì nǐ hái chà。
隔翠幌银屏,新眉初画,半面犹遮。gé cuì huǎng yín píng,xīn méi chū huà,bàn miàn yóu zhē。
须臾淡烟薄霭,被西风扫尽不留些。xū yú dàn yān báo ǎi,bèi xī fēng sǎo jǐn bù liú xiē。
失了白衣苍狗,夺回雪兔金蟆。shī le bái yī cāng gǒu,duó huí xuě tù jīn má。
乘云径到玉皇家。chéng yún jìng dào yù huáng jiā。
人世鼓三挝。rén shì gǔ sān wō。
试自判此生,更看几度,小住为佳。shì zì pàn cǐ shēng,gèng kàn jǐ dù,xiǎo zhù wèi jiā。
何须如钩似玦,便相将、只有半菱花。hé xū rú gōu shì jué,biàn xiāng jiāng zhǐ yǒu bàn líng huā。
莫遣素娥知道,和他发也苍华。mò qiǎn sù é zhī dào,hé tā fā yě cāng huá。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

兑女余最小孙也慧而夭悼以六言二首

刘克庄

性慧于灵照女,年小似善财童。xìng huì yú líng zhào nǚ,nián xiǎo shì shàn cái tóng。
急急之符夺汝,琅琅之音恼翁。jí jí zhī fú duó rǔ,láng láng zhī yīn nǎo wēng。

兑女余最小孙也慧而夭悼以六言二首

刘克庄

不合小时了了,可堪长夜茫茫。bù hé xiǎo shí le le,kě kān zhǎng yè máng máng。
暮年欠汝泪债,已干更滴数行。mù nián qiàn rǔ lèi zhài,yǐ gàn gèng dī shù xíng。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

文度何须膝上,阿奴姑可目前。wén dù hé xū xī shàng,ā nú gū kě mù qián。
载驰载驱王事,一喜一惧父年。zài chí zài qū wáng shì,yī xǐ yī jù fù nián。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

盐铁论儿读否,聚敛臣子攻之。yán tiě lùn ér dú fǒu,jù liǎn chén zi gōng zhī。
公卿大夫民贼,贤良文学汝师。gōng qīng dà fū mín zéi,xián liáng wén xué rǔ shī。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

山程行店绝少,官舍去家匪遥。shān chéng xíng diàn jué shǎo,guān shě qù jiā fěi yáo。
吾闻粉□□□,□□红巾已枭。wú wén fěn,hóng jīn yǐ xiāo。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

旦市有攫金者,地灵岂爱宝哉。dàn shì yǒu jué jīn zhě,dì líng qǐ ài bǎo zāi。
零陵贪而乳尽,合浦清而蚌回。líng líng tān ér rǔ jǐn,hé pǔ qīng ér bàng huí。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

世禄鲜由礼法,家驹勿使荒嬉。shì lù xiān yóu lǐ fǎ,jiā jū wù shǐ huāng xī。
但愿儿读十纸,孰云孙隔一皮。dàn yuàn ér dú shí zhǐ,shú yún sūn gé yī pí。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

化蝶但贪睡美,舐犊尚为爱牵。huà dié dàn tān shuì měi,shì dú shàng wèi ài qiān。
三年不见心痗,十日无书眼穿。sān nián bù jiàn xīn mèi,shí rì wú shū yǎn chuān。

溪庵放言十首

刘克庄

石椁堤防速朽,金棺妆点涅槃。shí guǒ dī fáng sù xiǔ,jīn guān zhuāng diǎn niè pán。
说乾矢橛差胜,恋臭皮袋一般。shuō qián shǐ jué chà shèng,liàn chòu pí dài yī bān。

溪庵放言十首

刘克庄

八斛四斗舍利,一丈六尺金身。bā hú sì dòu shě lì,yī zhàng liù chǐ jīn shēn。
右胁已寂已灭,双趺是妄是真。yòu xié yǐ jì yǐ miè,shuāng fū shì wàng shì zhēn。

溪庵放言十首

刘克庄

拟拉陶潜入社,不消王翰卜邻。nǐ lā táo qián rù shè,bù xiāo wáng hàn bo lín。
有梦通华胥国,无德薰晋鄙人。yǒu mèng tōng huá xū guó,wú dé xūn jìn bǐ rén。

溪庵放言十首

刘克庄

客子相过有携,先生烂醉如泥。kè zi xiāng guò yǒu xié,xiān shēng làn zuì rú ní。
暮年尚可三爵,他日不烦只鸡。mù nián shàng kě sān jué,tā rì bù fán zhǐ jī。

溪庵放言十首

刘克庄

辟疆驱名士出,穰侯怕说客来。pì jiāng qū míng shì chū,ráng hóu pà shuō kè lái。
樗庵无一钱事,柴门作八字开。chū ān wú yī qián shì,chái mén zuò bā zì kāi。

溪庵放言十首

刘克庄

少而汲汲皇皇,老犹踽踽凉凉。shǎo ér jí jí huáng huáng,lǎo yóu jǔ jǔ liáng liáng。
即今归□□□,□□起瞻四方。jí jīn guī,qǐ zhān sì fāng。

溪庵放言十首

刘克庄

蒙叟之言卓诡,尹喜之事诞夸。méng sǒu zhī yán zhuó guǐ,yǐn xǐ zhī shì dàn kuā。
白云腾上尸假,紫气横空眼花。bái yún téng shàng shī jiǎ,zǐ qì héng kōng yǎn huā。