古诗词

木兰花慢·其七己未生日

刘克庄

新来衰态见,书懒读,镜休看。xīn lái shuāi tài jiàn,shū lǎn dú,jìng xiū kàn。
笑量窄才悭,卷无警策,杯有留残。xiào liàng zhǎi cái qiān,juǎn wú jǐng cè,bēi yǒu liú cán。
思量减些年甲,怎奈何、须与鬓难瞒。sī liàng jiǎn xiē nián jiǎ,zěn nài hé xū yǔ bìn nán mán。
假使诏催上道,不如敕放还山。jiǎ shǐ zhào cuī shàng dào,bù rú chì fàng hái shān。
数年前乞挂衣冠。shù nián qián qǐ guà yī guān。
耄矣尚盘桓。mào yǐ shàng pán huán。
且行歌拾穗,未应天上,解胜人间。qiě xíng gē shí suì,wèi yīng tiān shàng,jiě shèng rén jiān。
仙家更无理会,至今传、都厕处刘安。xiān jiā gèng wú lǐ huì,zhì jīn chuán dōu cè chù liú ān。
莫怪是翁矍铄,止缘老子痴顽。mò guài shì wēng jué shuò,zhǐ yuán lǎo zi chī wán。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

满江红·其四送宋惠父入江西幕

刘克庄

满腹诗书,馀事到、穰苴兵法。mǎn fù shī shū,yú shì dào ráng jū bīng fǎ。
新受了、乌公书币,著鞭垂发。xīn shòu le wū gōng shū bì,zhù biān chuí fā。
黄纸红旗喧道路,黑风青草空巢穴。huáng zhǐ hóng qí xuān dào lù,hēi fēng qīng cǎo kōng cháo xué。
向幼安、宣子顶头行,方奇特。xiàng yòu ān xuān zi dǐng tóu xíng,fāng qí tè。
溪峒事,听侬说。xī dòng shì,tīng nóng shuō。
龚遂外,无长策。gōng suì wài,wú zhǎng cè。
便献俘非勇,纳降非怯。biàn xiàn fú fēi yǒng,nà jiàng fēi qiè。
帐下健儿休尽锐,草间赤子俱求活。zhàng xià jiàn ér xiū jǐn ruì,cǎo jiān chì zi jù qiú huó。
到崆峒、快寄凯歌来,宽离别。dào kōng dòng kuài jì kǎi gē lái,kuān lí bié。

满江红·其五

刘克庄

落日登楼,谁管领、倦游狂客。luò rì dēng lóu,shuí guǎn lǐng juàn yóu kuáng kè。
待唤起、沧浪渔父,隔江吹笛。dài huàn qǐ cāng làng yú fù,gé jiāng chuī dí。
看水看山身尚健,忧晴忧雨头先白。kàn shuǐ kàn shān shēn shàng jiàn,yōu qíng yōu yǔ tóu xiān bái。
对暮云、不见美人来,遥天碧。duì mù yún bù jiàn měi rén lái,yáo tiān bì。
山中鹤,应相忆。shān zhōng hè,yīng xiāng yì。
沙上鹭,浑相识。shā shàng lù,hún xiāng shí。
想石田茅屋,草深三尺。xiǎng shí tián máo wū,cǎo shēn sān chǐ。
空有鬓如潘骑省,断无面见陶彭泽。kōng yǒu bìn rú pān qí shěng,duàn wú miàn jiàn táo péng zé。
便倒倾、海水浣衣尘,难湔涤。biàn dào qīng hǎi shuǐ huàn yī chén,nán jiān dí。

满江红·其五

刘克庄

三黜归来,饭疏食、浑无愠色。sān chù guī lái,fàn shū shí hún wú yùn sè。
中年后、家如旅舍,身如行客。zhōng nián hòu jiā rú lǚ shě,shēn rú xíng kè。
轩冕岂非疣赘具,烟霞已是膏肓脉。xuān miǎn qǐ fēi yóu zhuì jù,yān xiá yǐ shì gāo huāng mài。
有些儿、隙地更疏泉,堆卷石。yǒu xiē ér xì dì gèng shū quán,duī juǎn shí。
邻媪饷,新篘碧。lín ǎo xiǎng,xīn chōu bì。
溪友卖,鲜鳞白。xī yǒu mài,xiān lín bái。
向陈编冷笑,孔明元直。xiàng chén biān lěng xiào,kǒng míng yuán zhí。
俗事不教污两耳,宴居聊可盘双膝。sú shì bù jiào wū liǎng ěr,yàn jū liáo kě pán shuāng xī。
取当年、行脚一枝筇,悬高壁。qǔ dāng nián xíng jiǎo yī zhī qióng,xuán gāo bì。

满江红·其五

刘克庄

畴昔胪传,仗下奏、祥云五色。chóu xī lú chuán,zhàng xià zòu xiáng yún wǔ sè。
何况是、西山弟子,鹤山宾客。hé kuàng shì xī shān dì zi,hè shān bīn kè。
上帝照临忠义胆,老师付授文章脉。shàng dì zhào lín zhōng yì dǎn,lǎo shī fù shòu wén zhāng mài。
问此君、仿佛似何人,徂徕石。wèn cǐ jūn fǎng fú shì hé rén,cú lái shí。
园官菜,登盘碧。yuán guān cài,dēng pán bì。
田舍米,翻匙白。tián shě mǐ,fān shi bái。
懒投诗见素,寄书杓直。lǎn tóu shī jiàn sù,jì shū biāo zhí。
德耀不嫌为隐髻,龟儿已解摇吟膝。dé yào bù xián wèi yǐn jì,guī ér yǐ jiě yáo yín xī。
有谁怜、给札老相如,家徒壁。yǒu shuí lián gěi zhá lǎo xiāng rú,jiā tú bì。

满江红·其五

刘克庄

下见西山,料他日、面无惭色。xià jiàn xī shān,liào tā rì miàn wú cán sè。
君记取、不为吕党,亦非秦客。jūn jì qǔ bù wèi lǚ dǎng,yì fēi qín kè。
有意挽回当世事,无方延得诸贤脉。yǒu yì wǎn huí dāng shì shì,wú fāng yán dé zhū xián mài。
笑海波、渺渺几时平,空衔石。xiào hǎi bō miǎo miǎo jǐ shí píng,kōng xián shí。
园五亩,纷红碧。yuán wǔ mǔ,fēn hóng bì。
家四世,传清白。jiā sì shì,chuán qīng bái。
任天孙笑拙,女媭嫌直。rèn tiān sūn xiào zhuō,nǚ xū xián zhí。
老去何烦援以手,向来不要加诸膝。lǎo qù hé fán yuán yǐ shǒu,xiàng lái bù yào jiā zhū xī。
待深山、深处著茅斋,看青壁。dài shēn shān shēn chù zhù máo zhāi,kàn qīng bì。

满江红·其五

刘克庄

祷祝封姨,休把做、扬沙吹砾。dǎo zhù fēng yí,xiū bǎ zuò yáng shā chuī lì。
费西帝、许多薰染,浓香深色。fèi xī dì xǔ duō xūn rǎn,nóng xiāng shēn sè。
满插铜匜芳气烈,高张画烛祥光赤。mǎn chā tóng yí fāng qì liè,gāo zhāng huà zhú xiáng guāng chì。
向先生、鼻观细参来,三千息。xiàng xiān shēng bí guān xì cān lái,sān qiān xī。
人老大,年华急。rén lǎo dà,nián huá jí。
花妖艳,天公惜。huā yāo yàn,tiān gōng xī。
到一枝摇落,千林萧瑟。dào yī zhī yáo luò,qiān lín xiāo sè。
摘蕊莫教轻糁地,返魂依旧能倾国。zhāi ruǐ mò jiào qīng sǎn dì,fǎn hún yī jiù néng qīng guó。
待彩云、月下再来时,寻陈迹。dài cǎi yún yuè xià zài lái shí,xún chén jì。

满江红·其五

刘克庄

月露晶英,融结做、秦宫块砾。yuè lù jīng yīng,róng jié zuò qín gōng kuài lì。
长殿后、一年芳事,十分秋色。zhǎng diàn hòu yī nián fāng shì,shí fēn qiū sè。
织女机边云锦烂,天台赋里晴霞赤。zhī nǚ jī biān yún jǐn làn,tiān tái fù lǐ qíng xiá chì。
恍女仙、空际驾翔鸾,来游息。huǎng nǚ xiān kōng jì jià xiáng luán,lái yóu xī。
装束晚,飘零急。zhuāng shù wǎn,piāo líng jí。
今不乐,空追惜。jīn bù lè,kōng zhuī xī。
欠红牙按舞,朱弦调瑟。qiàn hóng yá àn wǔ,zhū xián diào sè。
岂是时无花鸟使,是他自择风霜国。qǐ shì shí wú huā niǎo shǐ,shì tā zì zé fēng shuāng guó。
任落英、狼藉委苍苔,稀行迹。rèn luò yīng láng jí wěi cāng tái,xī xíng jì。

满江红·其五

刘克庄

谁把灵丹,点化了、荒园瓦砾。shuí bǎ líng dān,diǎn huà le huāng yuán wǎ lì。
奇特处、恰当秋杪,不争春色。qí tè chù qià dāng qiū miǎo,bù zhēng chūn sè。
因甚素娥脂粉艳,怪他白帝车旗赤。yīn shén sù é zhī fěn yàn,guài tā bái dì chē qí chì。
叹暮年、无句比红儿,芳心息。tàn mù nián wú jù bǐ hóng ér,fāng xīn xī。
狂飙起,行云急。kuáng biāo qǐ,xíng yún jí。
开与谢,俱堪惜。kāi yǔ xiè,jù kān xī。
唤妓行按酒,客来操瑟。huàn jì xíng àn jiǔ,kè lái cāo sè。
扑鼻微香薰世界,解颜一笑迷人国。pū bí wēi xiāng xūn shì jiè,jiě yán yī xiào mí rén guó。
怕匆匆、归去广寒宫,难踪迹。pà cōng cōng guī qù guǎng hán gōng,nán zōng jì。

满江红·其五

刘克庄

楮叶工夫,辛苦似、镂冰炊砾。chǔ yè gōng fū,xīn kǔ shì lòu bīng chuī lì。
君看取、天公巧处,自然形色。jūn kàn qǔ tiān gōng qiǎo chù,zì rán xíng sè。
发彩已非前度绿,眼花休问何时赤。fā cǎi yǐ fēi qián dù lǜ,yǎn huā xiū wèn hé shí chì。
又谁能、月下待红娘,传音息。yòu shuí néng yuè xià dài hóng niáng,chuán yīn xī。
投辖饮,追欢急。tóu xiá yǐn,zhuī huān jí。
持帚扫,痴心惜。chí zhǒu sǎo,chī xīn xī。
有埙篪谐律,不消竽瑟。yǒu xūn chí xié lǜ,bù xiāo yú sè。
点点散来居士室,丛丛生占骚人国,便高烧、绛蜡写乌丝,留真迹。diǎn diǎn sàn lái jū shì shì,cóng cóng shēng zhàn sāo rén guó,biàn gāo shāo jiàng là xiě wū sī,liú zhēn jì。

满江红·其五

刘克庄

糁径红裀,莫要放、儿童抛砾。sǎn jìng hóng yīn,mò yào fàng ér tóng pāo lì。
知渠是、仙家变幻,佛家空色。zhī qú shì xiān jiā biàn huàn,fú jiā kōng sè。
青女无端工剪彩,紫姑有祟曾迷赤。qīng nǚ wú duān gōng jiǎn cǎi,zǐ gū yǒu suì céng mí chì。
但双双、戏蝶绕空枝,飞还息。dàn shuāng shuāng xì dié rào kōng zhī,fēi hái xī。
鲸量减,驹阴急。jīng liàng jiǎn,jū yīn jí。
芳事过,馀情惜。fāng shì guò,yú qíng xī。
漫新腔窈渺,奏云和瑟。màn xīn qiāng yǎo miǎo,zòu yún hé sè。
飘荡随他红叶水,萧条化作青芜国。piāo dàng suí tā hóng yè shuǐ,xiāo tiáo huà zuò qīng wú guó。
忆桥边、池上共攀翻,空留迹。yì qiáo biān chí shàng gòng pān fān,kōng liú jì。

满江红·其五

刘克庄

礼乐衣冠,浑靠定、堂堂国老。lǐ lè yī guān,hún kào dìng táng táng guó lǎo。
出双手、把天裂处,等闲补了。chū shuāng shǒu bǎ tiān liè chù,děng xián bǔ le。
谢傅东山心未遂,周郎赤壁功犹小。xiè fù dōng shān xīn wèi suì,zhōu láng chì bì gōng yóu xiǎo。
事难于张赵两元台,扶炎绍。shì nán yú zhāng zhào liǎng yuán tái,fú yán shào。
恢鹤禁,迎商皓。huī hè jìn,yíng shāng hào。
开兔苑,延枚叟。kāi tù yuàn,yán méi sǒu。
喜奎星来聚,旄头都扫。xǐ kuí xīng lái jù,máo tóu dōu sǎo。
重译争询裴令貌,御诗也祝汾阳考。zhòng yì zhēng xún péi lìng mào,yù shī yě zhù fén yáng kǎo。
更何须、远向海山求,安期枣。gèng hé xū yuǎn xiàng hǎi shān qiú,ān qī zǎo。

满江红·其五

刘克庄

嫌杀双轮,驾行客、之燕适粤。xián shā shuāng lún,jià xíng kè zhī yàn shì yuè。
也不喜、船儿无赖,载他江浙。yě bù xǐ chuán ér wú lài,zài tā jiāng zhè。
荡子不归鸳被冷,昭君远嫁毡车发。dàng zi bù guī yuān bèi lěng,zhāo jūn yuǎn jià zhān chē fā。
叹子规、闲管昔人愁,啼成血。tàn zi guī xián guǎn xī rén chóu,tí chéng xuè。
渭城柳,争攀折。wèi chéng liǔ,zhēng pān zhé。
关山月,空圆缺。guān shān yuè,kōng yuán quē。
有琵琶改语,锦书难说。yǒu pí pá gǎi yǔ,jǐn shū nán shuō。
若要人生长美满,除非世上无离别。ruò yào rén shēng zhǎng měi mǎn,chú fēi shì shàng wú lí bié。
算古今、此恨似连环,何时绝。suàn gǔ jīn cǐ hèn shì lián huán,hé shí jué。

满江红·其六送王实之

刘克庄

天壤王郎,数人物、方今第一。tiān rǎng wáng láng,shù rén wù fāng jīn dì yī。
谈笑里、风霆惊座,云烟生笔。tán xiào lǐ fēng tíng jīng zuò,yún yān shēng bǐ。
落落元龙湖海气,琅琅董相天人策。luò luò yuán lóng hú hǎi qì,láng láng dǒng xiāng tiān rén cè。
问如何、十载尚青衫,诸侯客。wèn rú hé shí zài shàng qīng shān,zhū hóu kè。
易爱底,些官职。yì ài dǐ,xiē guān zhí。
难保底,些名节。nán bǎo dǐ,xiē míng jié。
拟闭门投辖,剧谈三日。nǐ bì mén tóu xiá,jù tán sān rì。
畴昔评君天下宝,当为天下苍生惜。chóu xī píng jūn tiān xià bǎo,dāng wèi tiān xià cāng shēng xī。
向临分、慷慨出商声,摧金石。xiàng lín fēn kāng kǎi chū shāng shēng,cuī jīn shí。

满江红·其七寿王实之

刘克庄

鹤驭来时,长占定、一年清绝。hè yù lái shí,zhǎng zhàn dìng yī nián qīng jué。
九万里、纤云收尽,帝青空阔。jiǔ wàn lǐ xiān yún shōu jǐn,dì qīng kōng kuò。
月露偏为丹桂地,风霜欲放黄花节。yuè lù piān wèi dān guì dì,fēng shuāng yù fàng huáng huā jié。
听玉笙、缥缈度缑山,吹初彻。tīng yù shēng piāo miǎo dù gōu shān,chuī chū chè。
曾直把,龙鳞批。céng zhí bǎ,lóng lín pī。
曾戏取,鲸牙拔。céng xì qǔ,jīng yá bá。
向绛河濯足,咸池晞发。xiàng jiàng hé zhuó zú,xián chí xī fā。
俗子底量吾辈事,天仙不在臞儒列。sú zi dǐ liàng wú bèi shì,tiān xiān bù zài qú rú liè。
世岂无、瑶草与蟠桃,堪攀掇。shì qǐ wú yáo cǎo yǔ pán táo,kān pān duō。

满江红·其八和王实之韵送郑伯昌

刘克庄

怪雨盲风,留不住、江边行色。guài yǔ máng fēng,liú bù zhù jiāng biān xíng sè。
烦问讯、冥鸿高士,钓鳌词客。fán wèn xùn míng hóng gāo shì,diào áo cí kè。
千百年传吾辈话,二三子系斯文脉。qiān bǎi nián chuán wú bèi huà,èr sān zi xì sī wén mài。
听王郎、一曲玉箫声,凄金石。tīng wáng láng yī qū yù xiāo shēng,qī jīn shí。
晞发处,怡山碧。xī fā chù,yí shān bì。
垂钓处,沧溟白。chuí diào chù,cāng míng bái。
笑而今拙宦,他年遗直。xiào ér jīn zhuō huàn,tā nián yí zhí。
只愿常留相见面,未宜轻屈平生膝。zhǐ yuàn cháng liú xiāng jiàn miàn,wèi yí qīng qū píng shēng xī。
有狂谈、欲吐且休休,惊邻壁。yǒu kuáng tán yù tǔ qiě xiū xiū,jīng lín bì。
4454«3456789»