古诗词

题金沙驿

黄公度

闽越饱溪山,何如蜀道难。mǐn yuè bǎo xī shān,hé rú shǔ dào nán。
驿行仍怯岭,舟驶复忧滩。yì xíng réng qiè lǐng,zhōu shǐ fù yōu tān。
行李三秋杪,居民百战残。xíng lǐ sān qiū miǎo,jū mín bǎi zhàn cán。
今宵投宿处,茅店倚层峦。jīn xiāo tóu sù chù,máo diàn yǐ céng luán。
黄公度

黄公度

黄公度(1109~1156)字师宪,号知稼翁,莆田(今属福建)人。绍兴八年进士第一,签书平海军节度判官。后被秦桧诬陷,罢归。除秘书省正字,罢为主管台州崇道观。十九年,差通判肇庆府,摄知南恩州。桧死复起,仕至尚书考功员外郎兼金部员外郎,卒年四十八,著有《知稼翁集》十一卷,《知稼翁词》一卷。 黄公度的作品>>

猜您喜欢

题定光寺

黄公度

为怜山色好,百里赴幽期。wèi lián shān sè hǎo,bǎi lǐ fù yōu qī。
叠嶂生寒早,修林出日迟。dié zhàng shēng hán zǎo,xiū lín chū rì chí。
年华空晼晚,时事竟艰危。nián huá kōng wǎn wǎn,shí shì jìng jiān wēi。
咫尺故园在,题诗有所思。zhǐ chǐ gù yuán zài,tí shī yǒu suǒ sī。

思归

黄公度

醉眼乾坤大,归心日夜长。zuì yǎn qián kūn dà,guī xīn rì yè zhǎng。
风霜岁云暮,尘土鬓成苍。fēng shuāng suì yún mù,chén tǔ bìn chéng cāng。
俗物犹能在,危机只自防。sú wù yóu néng zài,wēi jī zhǐ zì fáng。
可无田种秫,三径未宜荒。kě wú tián zhǒng shú,sān jìng wèi yí huāng。

题诗口铺

黄公度

一水曳修带,千山罗峻屏。yī shuǐ yè xiū dài,qiān shān luó jùn píng。
客怀今古泪,人世短长亭。kè huái jīn gǔ lèi,rén shì duǎn zhǎng tíng。
岁月身将老,功名梦未醒。suì yuè shēn jiāng lǎo,gōng míng mèng wèi xǐng。
长卿倦游久,归思满岩扃。zhǎng qīng juàn yóu jiǔ,guī sī mǎn yán jiōng。

过白衣庄

黄公度

草树天边碧,溪流雨外浑。cǎo shù tiān biān bì,xī liú yǔ wài hún。
仆夫经燕岫,筋力尽龙门。pū fū jīng yàn xiù,jīn lì jǐn lóng mén。
斜日当幽径,轻风度晚村。xié rì dāng yōu jìng,qīng fēng dù wǎn cūn。
筑场茅屋底,约略似东屯。zhù chǎng máo wū dǐ,yuē lüè shì dōng tún。

别吕守三首

黄公度

家世唐萧瑀,风流晋谢安。jiā shì táng xiāo yǔ,fēng liú jìn xiè ān。
胸中畜丘壑,笔下富波澜。xiōng zhōng chù qiū hè,bǐ xià fù bō lán。
耆旧讴歌惜,宾僚礼数宽。qí jiù ōu gē xī,bīn liáo lǐ shù kuān。
龚黄初报政,飞诏忽江干。gōng huáng chū bào zhèng,fēi zhào hū jiāng gàn。

别吕守三首

黄公度

自此调元去,人今卧辙同。zì cǐ diào yuán qù,rén jīn wò zhé tóng。
棠阴闽岭外,星传浙江东。táng yīn mǐn lǐng wài,xīng chuán zhè jiāng dōng。
四月黄梅雨,千山荔子风。sì yuè huáng méi yǔ,qiān shān lì zi fēng。
离亭独归处,回首意无穷。lí tíng dú guī chù,huí shǒu yì wú qióng。

别吕守三首

黄公度

涉猎愧醇儒,南州入幕初。shè liè kuì chún rú,nán zhōu rù mù chū。
力疲三尺法,尘满一床书。lì pí sān chǐ fǎ,chén mǎn yī chuáng shū。
不有刘宽恕,何堪阮籍疏。bù yǒu liú kuān shù,hé kān ruǎn jí shū。
才微甘冗长,感激辱吹嘘。cái wēi gān rǒng zhǎng,gǎn jī rǔ chuī xū。

大水二首

黄公度

巨浸滔天后,遗黎复业初。jù jìn tāo tiān hòu,yí lí fù yè chū。
桑田皆变海,老稚半为鱼。sāng tián jiē biàn hǎi,lǎo zhì bàn wèi yú。
凿石开新道,行人问故庐。záo shí kāi xīn dào,xíng rén wèn gù lú。
客愁那对此,搔首重欷歔。kè chóu nà duì cǐ,sāo shǒu zhòng xī xū。

大水二首

黄公度

洚水应垂儆,高穹岂不仁。jiàng shuǐ yīng chuí jǐng,gāo qióng qǐ bù rén。
发陈遵故事,执咎定何人。fā chén zūn gù shì,zhí jiù dìng hé rén。
岸落溪容改,山摧土色新。àn luò xī róng gǎi,shān cuī tǔ sè xīn。
伤心问耆旧,谁与吊斯民。shāng xīn wèn qí jiù,shuí yǔ diào sī mín。

除夜

黄公度

暮景流年速,寒灯照夜长。mù jǐng liú nián sù,hán dēng zhào yè zhǎng。
艰危仍薄宦,时序更他乡。jiān wēi réng báo huàn,shí xù gèng tā xiāng。
雪暗吴宫下,春归越峤傍。xuě àn wú gōng xià,chūn guī yuè jiào bàng。
明朝对佳节,无处觅椒觞。míng cháo duì jiā jié,wú chù mì jiāo shāng。

题方民瞻

黄公度

结宇嚣尘外,寓形天地间。jié yǔ xiāo chén wài,yù xíng tiān dì jiān。
幽怀付松菊,高卧对云山。yōu huái fù sōng jú,gāo wò duì yún shān。
门巷来人少,琴书竟日闲。mén xiàng lái rén shǎo,qín shū jìng rì xián。
可怜朝市客,名利老朱颜。kě lián cháo shì kè,míng lì lǎo zhū yán。

雨后陪省中诸公游竹阁

黄公度

红尽桃初实,青浓柳欲花。hóng jǐn táo chū shí,qīng nóng liǔ yù huā。
春归人迹少,山远市声哗。chūn guī rén jì shǎo,shān yuǎn shì shēng huā。
空有前朝树,难寻处士家。kōng yǒu qián cháo shù,nán xún chù shì jiā。
登临多感慨,况复客天涯。dēng lín duō gǎn kǎi,kuàng fù kè tiān yá。

将归

黄公度

北首寒犹浅,南辕暑正深。běi shǒu hán yóu qiǎn,nán yuán shǔ zhèng shēn。
马蹄长道路,鹿性本山林。mǎ tí zhǎng dào lù,lù xìng běn shān lín。
客至能相勉,愁来可独禁。kè zhì néng xiāng miǎn,chóu lái kě dú jìn。
功名竟何物,造化久冥心。gōng míng jìng hé wù,zào huà jiǔ míng xīn。

离临安

黄公度

细雨出江城,潮回江正清。xì yǔ chū jiāng chéng,cháo huí jiāng zhèng qīng。
未能捐俗累,不敢惮严程。wèi néng juān sú lèi,bù gǎn dàn yán chéng。
落日行人少,空山独鸟鸣。luò rì xíng rén shǎo,kōng shān dú niǎo míng。
离愁似春草,触处便能生。lí chóu shì chūn cǎo,chù chù biàn néng shēng。

御赐阁额二首

黄公度

杰阁侵霄汉,宸章焕壁奎。jié gé qīn xiāo hàn,chén zhāng huàn bì kuí。
内庭颁宝宴,中使揭璇题。nèi tíng bān bǎo yàn,zhōng shǐ jiē xuán tí。
信誓山河固,厖恩雨露低。xìn shì shān hé gù,páng ēn yǔ lù dī。
寒儒倚天禄,目断五云西。hán rú yǐ tiān lù,mù duàn wǔ yún xī。
2711234567»