古诗词

满江红·其五

刘克庄

三黜归来,饭疏食、浑无愠色。sān chù guī lái,fàn shū shí hún wú yùn sè。
中年后、家如旅舍,身如行客。zhōng nián hòu jiā rú lǚ shě,shēn rú xíng kè。
轩冕岂非疣赘具,烟霞已是膏肓脉。xuān miǎn qǐ fēi yóu zhuì jù,yān xiá yǐ shì gāo huāng mài。
有些儿、隙地更疏泉,堆卷石。yǒu xiē ér xì dì gèng shū quán,duī juǎn shí。
邻媪饷,新篘碧。lín ǎo xiǎng,xīn chōu bì。
溪友卖,鲜鳞白。xī yǒu mài,xiān lín bái。
向陈编冷笑,孔明元直。xiàng chén biān lěng xiào,kǒng míng yuán zhí。
俗事不教污两耳,宴居聊可盘双膝。sú shì bù jiào wū liǎng ěr,yàn jū liáo kě pán shuāng xī。
取当年、行脚一枝筇,悬高壁。qǔ dāng nián xíng jiǎo yī zhī qióng,xuán gāo bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

兑女余最小孙也慧而夭悼以六言二首

刘克庄

性慧于灵照女,年小似善财童。xìng huì yú líng zhào nǚ,nián xiǎo shì shàn cái tóng。
急急之符夺汝,琅琅之音恼翁。jí jí zhī fú duó rǔ,láng láng zhī yīn nǎo wēng。

兑女余最小孙也慧而夭悼以六言二首

刘克庄

不合小时了了,可堪长夜茫茫。bù hé xiǎo shí le le,kě kān zhǎng yè máng máng。
暮年欠汝泪债,已干更滴数行。mù nián qiàn rǔ lèi zhài,yǐ gàn gèng dī shù xíng。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

文度何须膝上,阿奴姑可目前。wén dù hé xū xī shàng,ā nú gū kě mù qián。
载驰载驱王事,一喜一惧父年。zài chí zài qū wáng shì,yī xǐ yī jù fù nián。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

盐铁论儿读否,聚敛臣子攻之。yán tiě lùn ér dú fǒu,jù liǎn chén zi gōng zhī。
公卿大夫民贼,贤良文学汝师。gōng qīng dà fū mín zéi,xián liáng wén xué rǔ shī。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

山程行店绝少,官舍去家匪遥。shān chéng xíng diàn jué shǎo,guān shě qù jiā fěi yáo。
吾闻粉□□□,□□红巾已枭。wú wén fěn,hóng jīn yǐ xiāo。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

旦市有攫金者,地灵岂爱宝哉。dàn shì yǒu jué jīn zhě,dì líng qǐ ài bǎo zāi。
零陵贪而乳尽,合浦清而蚌回。líng líng tān ér rǔ jǐn,hé pǔ qīng ér bàng huí。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

世禄鲜由礼法,家驹勿使荒嬉。shì lù xiān yóu lǐ fǎ,jiā jū wù shǐ huāng xī。
但愿儿读十纸,孰云孙隔一皮。dàn yuàn ér dú shí zhǐ,shú yún sūn gé yī pí。

送明甫赴铜铅场六言七首

刘克庄

化蝶但贪睡美,舐犊尚为爱牵。huà dié dàn tān shuì měi,shì dú shàng wèi ài qiān。
三年不见心痗,十日无书眼穿。sān nián bù jiàn xīn mèi,shí rì wú shū yǎn chuān。

溪庵放言十首

刘克庄

石椁堤防速朽,金棺妆点涅槃。shí guǒ dī fáng sù xiǔ,jīn guān zhuāng diǎn niè pán。
说乾矢橛差胜,恋臭皮袋一般。shuō qián shǐ jué chà shèng,liàn chòu pí dài yī bān。

溪庵放言十首

刘克庄

八斛四斗舍利,一丈六尺金身。bā hú sì dòu shě lì,yī zhàng liù chǐ jīn shēn。
右胁已寂已灭,双趺是妄是真。yòu xié yǐ jì yǐ miè,shuāng fū shì wàng shì zhēn。

溪庵放言十首

刘克庄

拟拉陶潜入社,不消王翰卜邻。nǐ lā táo qián rù shè,bù xiāo wáng hàn bo lín。
有梦通华胥国,无德薰晋鄙人。yǒu mèng tōng huá xū guó,wú dé xūn jìn bǐ rén。

溪庵放言十首

刘克庄

客子相过有携,先生烂醉如泥。kè zi xiāng guò yǒu xié,xiān shēng làn zuì rú ní。
暮年尚可三爵,他日不烦只鸡。mù nián shàng kě sān jué,tā rì bù fán zhǐ jī。

溪庵放言十首

刘克庄

辟疆驱名士出,穰侯怕说客来。pì jiāng qū míng shì chū,ráng hóu pà shuō kè lái。
樗庵无一钱事,柴门作八字开。chū ān wú yī qián shì,chái mén zuò bā zì kāi。

溪庵放言十首

刘克庄

少而汲汲皇皇,老犹踽踽凉凉。shǎo ér jí jí huáng huáng,lǎo yóu jǔ jǔ liáng liáng。
即今归□□□,□□起瞻四方。jí jīn guī,qǐ zhān sì fāng。

溪庵放言十首

刘克庄

蒙叟之言卓诡,尹喜之事诞夸。méng sǒu zhī yán zhuó guǐ,yǐn xǐ zhī shì dàn kuā。
白云腾上尸假,紫气横空眼花。bái yún téng shàng shī jiǎ,zǐ qì héng kōng yǎn huā。