古诗词

满江红·其五

刘克庄

三黜归来,饭疏食、浑无愠色。sān chù guī lái,fàn shū shí hún wú yùn sè。
中年后、家如旅舍,身如行客。zhōng nián hòu jiā rú lǚ shě,shēn rú xíng kè。
轩冕岂非疣赘具,烟霞已是膏肓脉。xuān miǎn qǐ fēi yóu zhuì jù,yān xiá yǐ shì gāo huāng mài。
有些儿、隙地更疏泉,堆卷石。yǒu xiē ér xì dì gèng shū quán,duī juǎn shí。
邻媪饷,新篘碧。lín ǎo xiǎng,xīn chōu bì。
溪友卖,鲜鳞白。xī yǒu mài,xiān lín bái。
向陈编冷笑,孔明元直。xiàng chén biān lěng xiào,kǒng míng yuán zhí。
俗事不教污两耳,宴居聊可盘双膝。sú shì bù jiào wū liǎng ěr,yàn jū liáo kě pán shuāng xī。
取当年、行脚一枝筇,悬高壁。qǔ dāng nián xíng jiǎo yī zhī qióng,xuán gāo bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

挽陈检□一首

刘克庄

坊表犹元老,郊恩自复斋。fāng biǎo yóu yuán lǎo,jiāo ēn zì fù zhāi。
美材淹选部,拙宦忤铭台。měi cái yān xuǎn bù,zhuō huàn wǔ míng tái。
尚意冰衔改,安知玉树埋。shàng yì bīng xián gǎi,ān zhī yù shù mái。
吾衰阻临穴,挽友想馀哀。wú shuāi zǔ lín xué,wǎn yǒu xiǎng yú āi。

送海丰薛县尉

刘克庄

境与潮阳接,传闻盗已平。jìng yǔ cháo yáng jiē,chuán wén dào yǐ píng。
丁男无转徙,弧卒有来迎。dīng nán wú zhuǎn xǐ,hú zú yǒu lái yíng。
东作千村急,南官几个清。dōng zuò qiān cūn jí,nán guān jǐ gè qīng。
廉材遗训在,努力继家声。lián cái yí xùn zài,nǔ lì jì jiā shēng。

真珠花

刘克庄

匝地无人管,逢春作意开。zā dì wú rén guǎn,féng chūn zuò yì kāi。
得非回合浦,又似下瑶台。dé fēi huí hé pǔ,yòu shì xià yáo tái。
点点垂鲛泪,累累夺蚌胎。diǎn diǎn chuí jiāo lèi,lèi lèi duó bàng tāi。
主君休爱惜,曾累伏波来。zhǔ jūn xiū ài xī,céng lèi fú bō lái。

挽郑判官

刘克庄

族谱康成裔,先儒谷叔孙。zú pǔ kāng chéng yì,xiān rú gǔ shū sūn。
汉廷无表荐,鲁壁有书存。hàn tíng wú biǎo jiàn,lǔ bì yǒu shū cún。
莲幕翻留滞,萱堂废凊温。lián mù fān liú zhì,xuān táng fèi qìng wēn。
吾衰惭宋玉,不解赋招魂。wú shuāi cán sòng yù,bù jiě fù zhāo hún。

禋霈进封一首

刘克庄

忽得中都讯,纶言下玉墀。hū dé zhōng dōu xùn,lún yán xià yù chí。
名为开国子,实类出家儿。míng wèi kāi guó zi,shí lèi chū jiā ér。
不记操麻卷,犹堪谱荔枝。bù jì cāo má juǎn,yóu kān pǔ lì zhī。
吾方抽手扳,谷璧欲安施。wú fāng chōu shǒu bān,gǔ bì yù ān shī。

目疾一首

刘克庄

疾起自肝家,眵昏认物差。jí qǐ zì gān jiā,chī hūn rèn wù chà。
昔如虹贯日,今隔雾看花。xī rú hóng guàn rì,jīn gé wù kàn huā。
暝鹊惊飞匝,凉蟾瞥露些。míng què jīng fēi zā,liáng chán piē lù xiē。
庙堂见章奏,应笑字攲斜。miào táng jiàn zhāng zòu,yīng xiào zì qī xié。

陈佐藏之温陵

刘克庄

蔚郁相门望,新书在所衔。wèi yù xiāng mén wàng,xīn shū zài suǒ xián。
昔随翁出宰,今见子封男。xī suí wēng chū zǎi,jīn jiàn zi fēng nán。
大录鹜行至,遗民马首参。dà lù wù xíng zhì,yí mín mǎ shǒu cān。
击鲜良不恶,何日返槐庵。jī xiān liáng bù è,hé rì fǎn huái ān。

陈郎玉汝之官

刘克庄

择地喜将父,戴星勤坐曹。zé dì xǐ jiāng fù,dài xīng qín zuò cáo。
阿奴已伤锦,君子好更□。ā nú yǐ shāng jǐn,jūn zi hǎo gèng。
大尹徵求寡,先贤抚字劳。dà yǐn zhēng qiú guǎ,xiān xián fǔ zì láo。
直须琴调古,莫倚棒头高。zhí xū qín diào gǔ,mò yǐ bàng tóu gāo。

大渊寄道冠汉镜各答以一首

刘克庄

已挂朝冠了,烦君寄道冠。yǐ guà cháo guān le,fán jūn jì dào guān。
头蓬不梳久,发秃欲簪难。tóu péng bù shū jiǔ,fā tū yù zān nán。
简便乌巾赘,清羸鹤氅宽。jiǎn biàn wū jīn zhuì,qīng léi hè chǎng kuān。
儿童怪崖异,便作羽流看。ér tóng guài yá yì,biàn zuò yǔ liú kàn。

大渊寄道冠汉镜各答以一首

刘克庄

雁足传书至,蟾光出匣新。yàn zú chuán shū zhì,chán guāng chū xiá xīn。
真从古冶子,曾照汉时人。zhēn cóng gǔ yě zi,céng zhào hàn shí rén。
昔作美年少,今非妙色身。xī zuò měi nián shǎo,jīn fēi miào sè shēn。
明知皆梦幻,莫认假为真。míng zhī jiē mèng huàn,mò rèn jiǎ wèi zhēn。

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

仁厚传嘉祐,重华继绍兴。rén hòu chuán jiā yòu,zhòng huá jì shào xīng。
方恢周境土,忽治汉山陵。fāng huī zhōu jìng tǔ,hū zhì hàn shān líng。
俭匪珠襦殓,危犹玉几凭。jiǎn fěi zhū rú liàn,wēi yóu yù jǐ píng。
遥知天上乐,难返白云乘。yáo zhī tiān shàng lè,nán fǎn bái yún chéng。

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

临照三千界,涵濡四十春。lín zhào sān qiān jiè,hán rú sì shí chūn。
沙难量福寿,天不大尧仁。shā nán liàng fú shòu,tiān bù dà yáo rén。
眇小坡诗案,优容濮议人。miǎo xiǎo pō shī àn,yōu róng pú yì rén。
老臣偏恸绝,曾扈属车尘。lǎo chén piān tòng jué,céng hù shǔ chē chén。

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

虏哨无宁处,龙颜有隐忧。lǔ shào wú níng chù,lóng yán yǒu yǐn yōu。
未曾御戎服,已报走旃裘。wèi céng yù róng fú,yǐ bào zǒu zhān qiú。
地拓黄河土,天烧赤壁舟。dì tuò huáng hé tǔ,tiān shāo chì bì zhōu。
奈何投柱斧,不待献俘囚。nài hé tóu zhù fǔ,bù dài xiàn fú qiú。

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

颇怪旄头异,何曾玉色怡。pǒ guài máo tóu yì,hé céng yù sè yí。
恶言闻佛耳,夷猾上尧眉。è yán wén fú ěr,yí huá shàng yáo méi。
河岂无清日,天曾有坏时。hé qǐ wú qīng rì,tiān céng yǒu huài shí。
嗣皇新缵禹,遗老喜还悲。sì huáng xīn zuǎn yǔ,yí lǎo xǐ hái bēi。

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

自惜孤寒士,栖栖到老休。zì xī gū hán shì,qī qī dào lǎo xiū。
生前浩然弃,殁后所忠求。shēng qián hào rán qì,mò hòu suǒ zhōng qiú。
臣草金鸡赦,帝临丹凤楼。chén cǎo jīn jī shè,dì lín dān fèng lóu。
追怀稀阔遇,恨不杀身酬。zhuī huái xī kuò yù,hèn bù shā shēn chóu。