古诗词

满江红·其八和王实之韵送郑伯昌

刘克庄

怪雨盲风,留不住、江边行色。guài yǔ máng fēng,liú bù zhù jiāng biān xíng sè。
烦问讯、冥鸿高士,钓鳌词客。fán wèn xùn míng hóng gāo shì,diào áo cí kè。
千百年传吾辈话,二三子系斯文脉。qiān bǎi nián chuán wú bèi huà,èr sān zi xì sī wén mài。
听王郎、一曲玉箫声,凄金石。tīng wáng láng yī qū yù xiāo shēng,qī jīn shí。
晞发处,怡山碧。xī fā chù,yí shān bì。
垂钓处,沧溟白。chuí diào chù,cāng míng bái。
笑而今拙宦,他年遗直。xiào ér jīn zhuō huàn,tā nián yí zhí。
只愿常留相见面,未宜轻屈平生膝。zhǐ yuàn cháng liú xiāng jiàn miàn,wèi yí qīng qū píng shēng xī。
有狂谈、欲吐且休休,惊邻壁。yǒu kuáng tán yù tǔ qiě xiū xiū,jīng lín bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

溪庵放言十首

刘克庄

林处士功行满,谯先生须眉苍。lín chù shì gōng xíng mǎn,qiáo xiān shēng xū méi cāng。
见说两川丧乱,不知二叟在亡。jiàn shuō liǎng chuān sàng luàn,bù zhī èr sǒu zài wáng。

溪庵放言十首

刘克庄

废陵有斧柏盗,清野无浇松人。fèi líng yǒu fǔ bǎi dào,qīng yě wú jiāo sōng rén。
百年幸生佛国,一点不吹战尘。bǎi nián xìng shēng fú guó,yī diǎn bù chuī zhàn chén。

溪庵放言十首

刘克庄

市朝易得虚夸,乡井难讳实年。shì cháo yì dé xū kuā,xiāng jǐng nán huì shí nián。
还笏殿前已晚,饰巾牖下差贤。hái hù diàn qián yǐ wǎn,shì jīn yǒu xià chà xián。

余作生坟何生谦致桧十株答以六言二首

刘克庄

高耸心抽笔直,下蟠上锐塔圆。gāo sǒng xīn chōu bǐ zhí,xià pán shàng ruì tǎ yuán。
深入蛰龙穴处,肯傍眠牛石边。shēn rù zhé lóng xué chù,kěn bàng mián niú shí biān。

余作生坟何生谦致桧十株答以六言二首

刘克庄

一奴荷锸足矣,二客穿冢谁哉。yī nú hé chā zú yǐ,èr kè chuān zhǒng shuí zāi。
宰上又添十桧,庭前不必三槐。zǎi shàng yòu tiān shí guì,tíng qián bù bì sān huái。

题放翁像二首

刘克庄

三百篇寂寂久,九千首句句新。sān bǎi piān jì jì jiǔ,jiǔ qiān shǒu jù jù xīn。
譬宗门中初祖,自过江后一人。pì zōng mén zhōng chū zǔ,zì guò jiāng hòu yī rén。

题放翁像二首

刘克庄

诗倍太白子美,年高辕固伏生。shī bèi tài bái zi měi,nián gāo yuán gù fú shēng。
却鹤膝枝身健,读蝇头书眼明。què hè xī zhī shēn jiàn,dú yíng tóu shū yǎn míng。

题诚斋像二首

刘克庄

欧阳公屋畔人,吕东莱派外诗。ōu yáng gōng wū pàn rén,lǚ dōng lái pài wài shī。
海外咸推独步,江西横出一枝。hǎi wài xián tuī dú bù,jiāng xī héng chū yī zhī。

题诚斋像二首

刘克庄

平园左相亚传,澹庵资政端明。píng yuán zuǒ xiāng yà chuán,dàn ān zī zhèng duān míng。
老先生活八十,中秘书了一生。lǎo xiān shēng huó bā shí,zhōng mì shū le yī shēng。

送月蓬道人南游寄呈阳岩侍读直院侍郎六言三首

刘克庄

昔燕见沉香亭,今送老破茅屋。xī yàn jiàn chén xiāng tíng,jīn sòng lǎo pò máo wū。
醉翁之耳虽白,坡仙之鬓已秃。zuì wēng zhī ěr suī bái,pō xiān zhī bìn yǐ tū。

送月蓬道人南游寄呈阳岩侍读直院侍郎六言三首

刘克庄

首从淇奥君子,数到越王潞公。shǒu cóng qí ào jūn zi,shù dào yuè wáng lù gōng。
世仅有一两个,君毋□八十翁。shì jǐn yǒu yī liǎng gè,jūn wú bā shí wēng。

送月蓬道人南游寄呈阳岩侍读直院侍郎六言三首

刘克庄

□□士之渊薮,阳岩学者山斗。shì zhī yuān sǒu,yáng yán xué zhě shān dòu。
三麻九制□□,要渠一马来否。sān má jiǔ zhì,yào qú yī mǎ lái fǒu。

春日六言十二首

刘克庄

䙰褷病鹤翅短,虺隤老马力疲。lí shī bìng hè chì duǎn,huī tuí lǎo mǎ lì pí。
不知大朝会事,且吟小家数诗。bù zhī dà cháo huì shì,qiě yín xiǎo jiā shù shī。

春日六言十二首

刘克庄

七诫妇罕全者,四穷鳏居一焉。qī jiè fù hǎn quán zhě,sì qióng guān jū yī yān。
嗟余抱终身恨,与子结来生缘。jiē yú bào zhōng shēn hèn,yǔ zi jié lái shēng yuán。

春日六言十二首

刘克庄

宿露卷青步障,晨曦涌紫金轮。sù lù juǎn qīng bù zhàng,chén xī yǒng zǐ jīn lún。
时平有戴白老,春晴宜踏青人。shí píng yǒu dài bái lǎo,chūn qíng yí tà qīng rén。