古诗词

满江红·其八和王实之韵送郑伯昌

刘克庄

怪雨盲风,留不住、江边行色。guài yǔ máng fēng,liú bù zhù jiāng biān xíng sè。
烦问讯、冥鸿高士,钓鳌词客。fán wèn xùn míng hóng gāo shì,diào áo cí kè。
千百年传吾辈话,二三子系斯文脉。qiān bǎi nián chuán wú bèi huà,èr sān zi xì sī wén mài。
听王郎、一曲玉箫声,凄金石。tīng wáng láng yī qū yù xiāo shēng,qī jīn shí。
晞发处,怡山碧。xī fā chù,yí shān bì。
垂钓处,沧溟白。chuí diào chù,cāng míng bái。
笑而今拙宦,他年遗直。xiào ér jīn zhuō huàn,tā nián yí zhí。
只愿常留相见面,未宜轻屈平生膝。zhǐ yuàn cháng liú xiāng jiàn miàn,wèi yí qīng qū píng shēng xī。
有狂谈、欲吐且休休,惊邻壁。yǒu kuáng tán yù tǔ qiě xiū xiū,jīng lín bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

凡圣一首

刘克庄

死生非有二致,圣凡于此一般。sǐ shēng fēi yǒu èr zhì,shèng fán yú cǐ yī bān。
桓魋预为石椁,王乔尚欲玉棺。huán tuí yù wèi shí guǒ,wáng qiáo shàng yù yù guān。

道房六言一首

刘克庄

懒白衣作宰相,宁黄冠事老君。lǎn bái yī zuò zǎi xiāng,níng huáng guān shì lǎo jūn。
试问读三万轴,何如诵五千文。shì wèn dú sān wàn zhóu,hé rú sòng wǔ qiān wén。

师友六言一首

刘克庄

闻诸师者本同,取之友者亦公。wén zhū shī zhě běn tóng,qǔ zhī yǒu zhě yì gōng。
高才有出象外,精义不离个中。gāo cái yǒu chū xiàng wài,jīng yì bù lí gè zhōng。
南渡大儒管见,西山先生正宗。nán dù dà rú guǎn jiàn,xī shān xiān shēng zhèng zōng。

记箕山商野事一首

刘克庄

放勋禅饮牛父,轩皇问牧马童。fàng xūn chán yǐn niú fù,xuān huáng wèn mù mǎ tóng。
曰夫子致南面,称天师拜下风。yuē fū zi zhì nán miàn,chēng tiān shī bài xià fēng。

赤侄孙改名圭行冠礼一首

刘克庄

冠非责童子礼,儿必读手泽书。guān fēi zé tóng zi lǐ,ér bì dú shǒu zé shū。
箪瓢回也不改,宗庙赤尔何如。dān piáo huí yě bù gǎi,zōng miào chì ěr hé rú。

物化

刘克庄

今朝风物甚美,明日阴晴未知。jīn cháo fēng wù shén měi,míng rì yīn qíng wèi zhī。
夕阳无回照理,落花有上天时。xī yáng wú huí zhào lǐ,luò huā yǒu shàng tiān shí。

惜春

刘克庄

乱漂源里红雨,净洗枝头雪绵。luàn piāo yuán lǐ hóng yǔ,jìng xǐ zhī tóu xuě mián。
只讶欢非前日,安知春是去年。zhǐ yà huān fēi qián rì,ān zhī chūn shì qù nián。

予点

刘克庄

声音笑貌可为,颜色哭泣难掩。shēng yīn xiào mào kě wèi,yán sè kū qì nán yǎn。
圣人无私喜怒,见于诛予与点。shèng rén wú sī xǐ nù,jiàn yú zhū yǔ yǔ diǎn。

倚伏

刘克庄

且可饮杯中物,谁能管身外愁。qiě kě yǐn bēi zhōng wù,shuí néng guǎn shēn wài chóu。
秽袜奄终元载,短衾可敛黔娄。huì wà yǎn zhōng yuán zài,duǎn qīn kě liǎn qián lóu。

达生

刘克庄

无二客穿冢殉,有一奴荷锸从。wú èr kè chuān zhǒng xùn,yǒu yī nú hé chā cóng。
勿烦作者谀墓,莫管邻人相舂。wù fán zuò zhě yú mù,mò guǎn lín rén xiāng chōng。

儒释

刘克庄

鹅湖始若小异,虎溪岂必皆同。é hú shǐ ruò xiǎo yì,hǔ xī qǐ bì jiē tóng。
平亭晦庵子静,捏合渊明远公。píng tíng huì ān zi jìng,niē hé yuān míng yuǎn gōng。

郤谢

刘克庄

蒙叟云大儒倡,晋人以小字呼。méng sǒu yún dà rú chàng,jìn rén yǐ xiǎo zì hū。
谢琰仅呼未婢,方回故是伧奴。xiè yǎn jǐn hū wèi bì,fāng huí gù shì cāng nú。

广列女四首其一

刘克庄

前有条桑女子,后有花蕊夫人。qián yǒu tiáo sāng nǚ zi,hòu yǒu huā ruǐ fū rén。
洁以自媒为妇,贤于奉表称臣。jié yǐ zì méi wèi fù,xián yú fèng biǎo chēng chén。

又六言二首

刘克庄

昏主非姬不饱,内嬖废嫡可悲。hūn zhǔ fēi jī bù bǎo,nèi bì fèi dí kě bēi。
骊女逐金玦子,玉环养锦䙀儿。lí nǚ zhú jīn jué zi,yù huán yǎng jǐn běng ér。

又六言二首

刘克庄

寡女画眉通好,邻姬捧心效颦。guǎ nǚ huà méi tōng hǎo,lín jī pěng xīn xiào pín。
况有黄金买赋,不羡碧玉嫁人。kuàng yǒu huáng jīn mǎi fù,bù xiàn bì yù jià rén。