古诗词

满江红·其二十一端午

刘克庄

梅雨初收,浑不辨、东坡南荡。méi yǔ chū shōu,hún bù biàn dōng pō nán dàng。
清旦里、鼓铙动地,车轮空巷。qīng dàn lǐ gǔ náo dòng dì,chē lún kōng xiàng。
画舫稍渐京辇俗,红旗会踏吴儿浪。huà fǎng shāo jiàn jīng niǎn sú,hóng qí huì tà wú ér làng。
共葬鱼娘子斩蛟翁,穷欢赏。gòng zàng yú niáng zi zhǎn jiāo wēng,qióng huān shǎng。
麻与麦,俱成长。má yǔ mài,jù chéng zhǎng。
蕉与荔,应来享。jiāo yǔ lì,yīng lái xiǎng。
有累臣泽畔,感时惆怅。yǒu lèi chén zé pàn,gǎn shí chóu chàng。
纵使菖蒲生九节,争如白发长千丈。zòng shǐ chāng pú shēng jiǔ jié,zhēng rú bái fā zhǎng qiān zhàng。
但浩然一笑独醒人,空悲壮。dàn hào rán yī xiào dú xǐng rén,kōng bēi zhuàng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

夜读传灯杂书六言八首

刘克庄

孙以献公称祖,妻以康子谥夫。sūn yǐ xiàn gōng chēng zǔ,qī yǐ kāng zi shì fū。
何必议郎博士,千秋万岁称呼。hé bì yì láng bó shì,qiān qiū wàn suì chēng hū。

题研六言四首

刘克庄

嘘呵肌理泉润,拊摩德性玉温。xū hē jī lǐ quán rùn,fǔ mó dé xìng yù wēn。
可谓无毫发恨,何曾犯斧凿痕。kě wèi wú háo fā hèn,hé céng fàn fǔ záo hén。

题研六言四首

刘克庄

其面固已晬然,其背贵不可言。qí miàn gù yǐ zuì rán,qí bèi guì bù kě yán。
宁捧以供李白,勿举以掷郑畋。níng pěng yǐ gōng lǐ bái,wù jǔ yǐ zhì zhèng tián。

题研六言四首

刘克庄

无驳杂者其色,不磷缁者其德。wú bó zá zhě qí sè,bù lín zī zhě qí dé。
方岩求之不得,后村不求而获。fāng yán qiú zhī bù dé,hòu cūn bù qiú ér huò。

题研六言四首

刘克庄

眼如胡僧之碧,口如老庞之吸。yǎn rú hú sēng zhī bì,kǒu rú lǎo páng zhī xī。
子云要伴玄草,添丁勿翻墨汁。zi yún yào bàn xuán cǎo,tiān dīng wù fān mò zhī。

录汉唐事六言五首

刘克庄

渔阳之鼓动地,蚩尤之旗竟天。yú yáng zhī gǔ dòng dì,chī yóu zhī qí jìng tiān。
梨园弟子按乐,竹宫方士求仙。lí yuán dì zi àn lè,zhú gōng fāng shì qiú xiān。

录汉唐事六言五首

刘克庄

群雄竞起问鼎,老贼傍观朵颐。qún xióng jìng qǐ wèn dǐng,lǎo zéi bàng guān duǒ yí。
汾阴三趾去矣,桐江一丝系之。fén yīn sān zhǐ qù yǐ,tóng jiāng yī sī xì zhī。

录汉唐事六言五首

刘克庄

二圣已重劝了,西京无一尘飞。èr shèng yǐ zhòng quàn le,xī jīng wú yī chén fēi。
白衣山人辞去,青袍拾遗步归。bái yī shān rén cí qù,qīng páo shí yí bù guī。

录汉唐事六言五首

刘克庄

文叔亲临卧所,君房邀过台司。wén shū qīn lín wò suǒ,jūn fáng yāo guò tái sī。
脚加帝腹一笑,身居鼎足尚痴。jiǎo jiā dì fù yī xiào,shēn jū dǐng zú shàng chī。

录汉唐事六言五首

刘克庄

燕许秉笔封岱,欧虞挥翰登瀛。yàn xǔ bǐng bǐ fēng dài,ōu yú huī hàn dēng yíng。
宁死开元贞观,勿生天宝广明。níng sǐ kāi yuán zhēn guān,wù shēng tiān bǎo guǎng míng。

六言五首赠李相士景春

刘克庄

谤东家丘如狗,誉太史儋犹龙。bàng dōng jiā qiū rú gǒu,yù tài shǐ dān yóu lóng。
卿可自用卿法,吾未始出吾宗。qīng kě zì yòng qīng fǎ,wú wèi shǐ chū wú zōng。

六言五首赠李相士景春

刘克庄

少年勿议宿士,阿瞒自是相师。shǎo nián wù yì sù shì,ā mán zì shì xiāng shī。
蒙叟馘黄项槁,桓郎眼小声雌。méng sǒu guó huáng xiàng gǎo,huán láng yǎn xiǎo shēng cí。

六言五首赠李相士景春

刘克庄

马公带些火色,孟生不合山肩。mǎ gōng dài xiē huǒ sè,mèng shēng bù hé shān jiān。
争问唐举相法,谁赠君平卦钱。zhēng wèn táng jǔ xiāng fǎ,shuí zèng jūn píng guà qián。

六言五首赠李相士景春

刘克庄

被人看杀叔宝,无地逃生伯喈。bèi rén kàn shā shū bǎo,wú dì táo shēng bó jiē。
试问天人眉宇,何如土木形骸。shì wèn tiān rén méi yǔ,hé rú tǔ mù xíng hái。

六言五首赠李相士景春

刘克庄

眼有紫棱安用,眉无黄色何妨。yǎn yǒu zǐ léng ān yòng,méi wú huáng sè hé fáng。
自断非封侯相,尚堪作牧牛郎。zì duàn fēi fēng hóu xiāng,shàng kān zuò mù niú láng。