古诗词

满江红·其二十六再和

刘克庄

奎墨西来,落笔处、亲蒙天笑。kuí mò xī lái,luò bǐ chù qīn méng tiān xiào。
谁信道、郡人生怕,福星移照。shuí xìn dào jùn rén shēng pà,fú xīng yí zhào。
宾客唱予还和汝,使君安老兼怀少。bīn kè chàng yǔ hái hé rǔ,shǐ jūn ān lǎo jiān huái shǎo。
况醉能同乐醒能文,新腔妙。kuàng zuì néng tóng lè xǐng néng wén,xīn qiāng miào。
无诸国,渐声教。wú zhū guó,jiàn shēng jiào。
元结辈,宣明诏。yuán jié bèi,xuān míng zhào。
恍梦中辽鹤,重来华表。huǎng mèng zhōng liáo hè,zhòng lái huá biǎo。
一盏勘书殊简径,万灯侍辇曾荣耀。yī zhǎn kān shū shū jiǎn jìng,wàn dēng shì niǎn céng róng yào。
怪晴檐、乾鹊语查查,公归兆。guài qíng yán qián què yǔ chá chá,gōng guī zhào。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

十叠

刘克庄

花离京洛缁尘少,诗到齐梁绮语多。huā lí jīng luò zī chén shǎo,shī dào qí liáng qǐ yǔ duō。
老子七言虽淡泊,不曾一字犯阴何。lǎo zi qī yán suī dàn pō,bù céng yī zì fàn yīn hé。

十叠

刘克庄

有花多处便凭栏,插在金瓶不必看。yǒu huā duō chù biàn píng lán,chā zài jīn píng bù bì kàn。
百斛量珠真富贵,两枝剪彩太寒酸。bǎi hú liàng zhū zhēn fù guì,liǎng zhī jiǎn cǎi tài hán suān。

十叠

刘克庄

赋繁台雪云将暮,歌后庭花月未残。fù fán tái xuě yún jiāng mù,gē hòu tíng huā yuè wèi cán。
客至苑皆琼作树,宾来并用玉为栏。kè zhì yuàn jiē qióng zuò shù,bīn lái bìng yòng yù wèi lán。

十叠

刘克庄

起来无赖晚风狂,便恐飘零损岁芳。qǐ lái wú lài wǎn fēng kuáng,biàn kǒng piāo líng sǔn suì fāng。
飞燕不持身欲去,绿珠虽坠魄犹香。fēi yàn bù chí shēn yù qù,lǜ zhū suī zhuì pò yóu xiāng。

十叠

刘克庄

江左风流属谢家,诸郎如玉女尤佳。jiāng zuǒ fēng liú shǔ xiè jiā,zhū láng rú yù nǚ yóu jiā。
如何雪里同联句,不比梅花比柳花。rú hé xuě lǐ tóng lián jù,bù bǐ méi huā bǐ liǔ huā。

十叠

刘克庄

天子封松作某官,相君复报竹平安。tiān zi fēng sōng zuò mǒu guān,xiāng jūn fù bào zhú píng ān。
梅花一点无沾惹,三友中间独岁寒。méi huā yī diǎn wú zhān rě,sān yǒu zhōng jiān dú suì hán。

十叠

刘克庄

霜皓千林冻欲僵,经旬不爨只餐香。shuāng hào qiān lín dòng yù jiāng,jīng xún bù cuàn zhǐ cān xiāng。
何曾转授休粮诀,却是单传屑玉方。hé céng zhuǎn shòu xiū liáng jué,què shì dān chuán xiè yù fāng。

十叠

刘克庄

珠树无多攀不已,珊瑚有尽采无穷。zhū shù wú duō pān bù yǐ,shān hú yǒu jǐn cǎi wú qióng。
海神上诉天公怒,似怕龙宫宝藏空。hǎi shén shàng sù tiān gōng nù,shì pà lóng gōng bǎo cáng kōng。

读汤伯纪大人赋

刘克庄

此赋何曾涉怪神,本诸孔孟体诸身。cǐ fù hé céng shè guài shén,běn zhū kǒng mèng tǐ zhū shēn。
乃知犬子揄扬者,才是僬侥国里人。nǎi zhī quǎn zi yú yáng zhě,cái shì jiāo jiǎo guó lǐ rén。

蒙恩除大蓬一首

刘克庄

拜昭文相辟翘材,封冠军侯筑将台。bài zhāo wén xiāng pì qiào cái,fēng guān jūn hóu zhù jiāng tái。
得以先生新主判,两为玉帝管蓬莱。dé yǐ xiān shēng xīn zhǔ pàn,liǎng wèi yù dì guǎn péng lái。

九月初十日值

刘克庄

西山遗业付门人,岁晚推迁接后尘。xī shān yí yè fù mén rén,suì wǎn tuī qiān jiē hòu chén。
彩笔梦中先索去,不知持底作词臣。cǎi bǐ mèng zhōng xiān suǒ qù,bù zhī chí dǐ zuò cí chén。

九月初十日值

刘克庄

制书挥就进明光,天笔批还墨尚香。zhì shū huī jiù jìn míng guāng,tiān bǐ pī hái mò shàng xiāng。
草本偶然无贴改,非关臣亿怕商量。cǎo běn ǒu rán wú tiē gǎi,fēi guān chén yì pà shāng liàng。

九月初十日值

刘克庄

转枕依然梦不成,小窗颇觉晓寒生。zhuǎn zhěn yī rán mèng bù chéng,xiǎo chuāng pǒ jué xiǎo hán shēng。
昏花却怕宫莲照,垂下纱幮听六更。hūn huā què pà gōng lián zhào,chuí xià shā chú tīng liù gèng。

九月初十日值

刘克庄

内厨进膳惟蔬素,御帕封香遍竹宫。nèi chú jìn shàn wéi shū sù,yù pà fēng xiāng biàn zhú gōng。
明日金乌迎玉辂,始知圣主与天通。míng rì jīn wū yíng yù lù,shǐ zhī shèng zhǔ yǔ tiān tōng。

九月初十日值

刘克庄

窗外茶梅几树斜,薄寒生意已萌芽。chuāng wài chá méi jǐ shù xié,báo hán shēng yì yǐ méng yá。
主人不作明朝计,愁绝无因见放花。zhǔ rén bù zuò míng cháo jì,chóu jué wú yīn jiàn fàng huā。