古诗词

贺新郎

刘克庄

何必游嵩少。hé bì yóu sōng shǎo。
屋边山、松风浩荡,虎龙吟啸。wū biān shān sōng fēng hào dàng,hǔ lóng yín xiào。
旧效楚人悲秋作,晚爱陶诗高妙。jiù xiào chǔ rén bēi qiū zuò,wǎn ài táo shī gāo miào。
发如此、临流羞照。fā rú cǐ lín liú xiū zhào。
屈指向来夸毗子,被西风、一笔都勾了。qū zhǐ xiàng lái kuā pí zi,bèi xī fēng yī bǐ dōu gōu le。
曾不满,达人笑。céng bù mǎn,dá rén xiào。
当年玉振于江表。dāng nián yù zhèn yú jiāng biǎo。
怅而今、老身空在,欢娱全少。chàng ér jīn lǎo shēn kōng zài,huān yú quán shǎo。
假使真如彭祖寿,蒙叟犹嗤渠夭。jiǎ shǐ zhēn rú péng zǔ shòu,méng sǒu yóu chī qú yāo。
偶落笔、不经人道。ǒu luò bǐ bù jīng rén dào。
岁晚连床谈至晓,胜冈头、出没看乌帽。suì wǎn lián chuáng tán zhì xiǎo,shèng gāng tóu chū méi kàn wū mào。
君举白,我频釂。jūn jǔ bái,wǒ pín jiào。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

百年如电复如风,昨日孩提今日翁。bǎi nián rú diàn fù rú fēng,zuó rì hái tí jīn rì wēng。
乍可生前称醉汉,也胜死后谥愚公。zhà kě shēng qián chēng zuì hàn,yě shèng sǐ hòu shì yú gōng。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

早退分明胜一筹,年行六十复何求。zǎo tuì fēn míng shèng yī chóu,nián xíng liù shí fù hé qiú。
东门瓜与南山豆,谁道君恩薄故侯。dōng mén guā yǔ nán shān dòu,shuí dào jūn ēn báo gù hóu。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

后有良工识苦心,今无善听孰知音。hòu yǒu liáng gōng shí kǔ xīn,jīn wú shàn tīng shú zhī yīn。
老来字字趋平易,免被儿童议刻深。lǎo lái zì zì qū píng yì,miǎn bèi ér tóng yì kè shēn。

丁未春五首

刘克庄

端平淳祐两匆匆,过眼光阴掣电同。duān píng chún yòu liǎng cōng cōng,guò yǎn guāng yīn chè diàn tóng。
六十一翁无出理,孤山长寄梦魂中。liù shí yī wēng wú chū lǐ,gū shān zhǎng jì mèng hún zhōng。

丁未春五首

刘克庄

生死荣枯一付天,谁能裸露自求全。shēng sǐ róng kū yī fù tiān,shuí néng luǒ lù zì qiú quán。
殷勤寄语袁司隶,滥及无须或可怜。yīn qín jì yǔ yuán sī lì,làn jí wú xū huò kě lián。

丁未春五首

刘克庄

道是生姜树上生,不应一世也随声。dào shì shēng jiāng shù shàng shēng,bù yīng yī shì yě suí shēng。
暮年受用尧夫语,莫与张程几个争。mù nián shòu yòng yáo fū yǔ,mò yǔ zhāng chéng jǐ gè zhēng。

丁未春五首

刘克庄

屡批龙鳞眷未衰,孤臣万死负恩私。lǚ pī lóng lín juàn wèi shuāi,gū chén wàn sǐ fù ēn sī。
玉阶方寸从容语,惟有天知与上知。yù jiē fāng cùn cóng róng yǔ,wéi yǒu tiān zhī yǔ shàng zhī。

丁未春五首

刘克庄

朝领诸儒上木天,夕同野老话茅椽。cháo lǐng zhū rú shàng mù tiān,xī tóng yě lǎo huà máo chuán。
何须支枕思残梦,宫锦渔蓑总偶然。hé xū zhī zhěn sī cán mèng,gōng jǐn yú suō zǒng ǒu rán。

荔支盛熟四绝

刘克庄

绣行乡国诧儿童,锦裹宫城擅长雄。xiù xíng xiāng guó chà ér tóng,jǐn guǒ gōng chéng shàn zhǎng xióng。
看取后村真富贵,屋山丹绘半天中。kàn qǔ hòu cūn zhēn fù guì,wū shān dān huì bàn tiān zhōng。

荔支盛熟四绝

刘克庄

曾攀玉李青冥上,亦摘蟠桃缥缈边。céng pān yù lǐ qīng míng shàng,yì zhāi pán táo piāo miǎo biān。
定是三生有灵骨,谪归犹作荔支仙。dìng shì sān shēng yǒu líng gǔ,zhé guī yóu zuò lì zhī xiān。

荔支盛熟四绝

刘克庄

牡丹姚魏荔方陈,欧蔡亡来罕识真。mǔ dān yáo wèi lì fāng chén,ōu cài wáng lái hǎn shí zhēn。
纵使有文堪续谱,未知楷法属何人。zòng shǐ yǒu wén kān xù pǔ,wèi zhī kǎi fǎ shǔ hé rén。

荔支盛熟四绝

刘克庄

吴儿一夏甑生尘,染藕炊菱不疗贫。wú ér yī xià zèng shēng chén,rǎn ǒu chuī líng bù liáo pín。
安得风樯驰万树,属餍菜色苋肠人。ān dé fēng qiáng chí wàn shù,shǔ yàn cài sè xiàn cháng rén。

石塘感旧十绝

刘克庄

浮空紫气何须尔,度世金丹岂有之。fú kōng zǐ qì hé xū ěr,dù shì jīn dān qǐ yǒu zhī。
函谷不烦关尹出,城南莫遣树精知。hán gǔ bù fán guān yǐn chū,chéng nán mò qiǎn shù jīng zhī。

石塘感旧十绝

刘克庄

鹿门陈迹有馀哀,犹记庞公返自崖。lù mén chén jì yǒu yú āi,yóu jì páng gōng fǎn zì yá。
行到当时相送处,不知老泪自何来。xíng dào dāng shí xiāng sòng chù,bù zhī lǎo lèi zì hé lái。

石塘感旧十绝

刘克庄

沈郎院闭彩云收,寂寞秋花拆树头。shěn láng yuàn bì cǎi yún shōu,jì mò qiū huā chāi shù tóu。
留取断弦来世续,此生长抱百年愁。liú qǔ duàn xián lái shì xù,cǐ shēng zhǎng bào bǎi nián chóu。