古诗词

贺新郎

刘克庄

何必游嵩少。hé bì yóu sōng shǎo。
屋边山、松风浩荡,虎龙吟啸。wū biān shān sōng fēng hào dàng,hǔ lóng yín xiào。
旧效楚人悲秋作,晚爱陶诗高妙。jiù xiào chǔ rén bēi qiū zuò,wǎn ài táo shī gāo miào。
发如此、临流羞照。fā rú cǐ lín liú xiū zhào。
屈指向来夸毗子,被西风、一笔都勾了。qū zhǐ xiàng lái kuā pí zi,bèi xī fēng yī bǐ dōu gōu le。
曾不满,达人笑。céng bù mǎn,dá rén xiào。
当年玉振于江表。dāng nián yù zhèn yú jiāng biǎo。
怅而今、老身空在,欢娱全少。chàng ér jīn lǎo shēn kōng zài,huān yú quán shǎo。
假使真如彭祖寿,蒙叟犹嗤渠夭。jiǎ shǐ zhēn rú péng zǔ shòu,méng sǒu yóu chī qú yāo。
偶落笔、不经人道。ǒu luò bǐ bù jīng rén dào。
岁晚连床谈至晓,胜冈头、出没看乌帽。suì wǎn lián chuáng tán zhì xiǎo,shèng gāng tóu chū méi kàn wū mào。
君举白,我频釂。jūn jǔ bái,wǒ pín jiào。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

林贡士哀诗

刘克庄

秋赋空高荐,春官辄报闻。qiū fù kōng gāo jiàn,chūn guān zhé bào wén。
坡公遗李廌,合辈愧刘蕡。pō gōng yí lǐ zhì,hé bèi kuì liú fén。
铁砚三升墨,银袍四尺坟。tiě yàn sān shēng mò,yín páo sì chǐ fén。
自言阴骘远,鹤表会干云。zì yán yīn zhì yuǎn,hè biǎo huì gàn yún。

故襄师陈端明挽诗

刘克庄

公昔加黄钺,堂堂国势尊。gōng xī jiā huáng yuè,táng táng guó shì zūn。
边人开北户,索虏祭南门。biān rén kāi běi hù,suǒ lǔ jì nán mén。
军册甲寅报,炊烟戊己屯。jūn cè jiǎ yín bào,chuī yān wù jǐ tún。
吴儿勿轻议,公论在襄樊。wú ér wù qīng yì,gōng lùn zài xiāng fán。

故襄师陈端明挽诗

刘克庄

部曲吞声惜,朝廷拊髀思。bù qū tūn shēng xī,cháo tíng fǔ bì sī。
谁知钓璜叟,堪将渡辽师。shuí zhī diào huáng sǒu,kān jiāng dù liáo shī。
无复湟中谷,空馀岘首碑。wú fù huáng zhōng gǔ,kōng yú xiàn shǒu bēi。
韩门翱湜在,行状与铭诗。hán mén áo shí zài,xíng zhuàng yǔ míng shī。

挽王礼部二首

刘克庄

留滞身犹健,招延鬓已皤。liú zhì shēn yóu jiàn,zhāo yán bìn yǐ pó。
竟无金实橐,虚有锦为窠。jìng wú jīn shí tuó,xū yǒu jǐn wèi kē。
貂角传空响,蛾眉妒渐多。diāo jiǎo chuán kōng xiǎng,é méi dù jiàn duō。
向来真率伴,回首半消磨。xiàng lái zhēn lǜ bàn,huí shǒu bàn xiāo mó。

挽王礼部二首

刘克庄

曲学多希世,方穿竟忤时。qū xué duō xī shì,fāng chuān jìng wǔ shí。
麈谈巾垫角,燕处案齐眉。zhǔ tán jīn diàn jiǎo,yàn chù àn qí méi。
峙鹄非常秀,离鸾得许悲。zhì gǔ fēi cháng xiù,lí luán dé xǔ bēi。
残年有何乐,偏作故人诗。cán nián yǒu hé lè,piān zuò gù rén shī。

送归善郑主簿

刘克庄

境胜多遗迹,州贫异旧闻。jìng shèng duō yí jì,zhōu pín yì jiù wén。
雌堂方致士,矮屋可烦君。cí táng fāng zhì shì,ǎi wū kě fán jūn。
黄放无遐迩,朱勾有惰勤。huáng fàng wú xiá ěr,zhū gōu yǒu duò qín。
岭民如见问,白首布襦裙。lǐng mín rú jiàn wèn,bái shǒu bù rú qún。

陈倩调真阳尉奉台檄摄潮阳尉小诗将别

刘克庄

相阀白眉子,吾家坦腹郎。xiāng fá bái méi zi,wú jiā tǎn fù láng。
莫贪鸢雾里,小住鳄溪傍。mò tān yuān wù lǐ,xiǎo zhù è xī bàng。
粤橐无卷石,韩祠有瓣香。yuè tuó wú juǎn shí,hán cí yǒu bàn xiāng。
两翁各钟念,安讯托风樯。liǎng wēng gè zhōng niàn,ān xùn tuō fēng qiáng。

题方元吉诗卷

刘克庄

古来名世者,一字费吟哦。gǔ lái míng shì zhě,yī zì fèi yín ó。
物贵常因少,诗传不在多。wù guì cháng yīn shǎo,shī chuán bù zài duō。
词人三影句,处士五噫歌。cí rén sān yǐng jù,chù shì wǔ yī gē。
子壮吾衰矣,无因共琢磨。zi zhuàng wú shuāi yǐ,wú yīn gòng zuó mó。

送赵将崇慹一首

刘克庄

边地犹防哨,中原屡失机。biān dì yóu fáng shào,zhōng yuán lǚ shī jī。
君豪横槊去,吾老荷锄归。jūn háo héng shuò qù,wú lǎo hé chú guī。
昔被毛锥误,今凭羽扇挥。xī bèi máo zhuī wù,jīn píng yǔ shàn huī。
军前需露布,陛下久宵衣。jūn qián xū lù bù,bì xià jiǔ xiāo yī。

䂬陈贡士挽诗

刘克庄

早佩廉丞训,中偕计吏行。zǎo pèi lián chéng xùn,zhōng xié jì lì xíng。
那知身啬报,仅见子成名。nà zhī shēn sè bào,jǐn jiàn zi chéng míng。
表里高阳氏,铭阡辅嗣孙。biǎo lǐ gāo yáng shì,míng qiān fǔ sì sūn。
他年燎黄诰,亦足慰幽明。tā nián liáo huáng gào,yì zú wèi yōu míng。

和朱主簿四首

刘克庄

在朝无友助,于野有人同。zài cháo wú yǒu zhù,yú yě yǒu rén tóng。
生愧饮牛叟,死惭招鹤翁。shēng kuì yǐn niú sǒu,sǐ cán zhāo hè wēng。
未应千载后,也似百年中。wèi yīng qiān zài hòu,yě shì bǎi nián zhōng。
一掬珠林泪,凭高洒北风。yī jū zhū lín lèi,píng gāo sǎ běi fēng。

和朱主簿四首

刘克庄

玉座怀贤远,黄扉取友端。yù zuò huái xián yuǎn,huáng fēi qǔ yǒu duān。
吾方观治象,渠忍铩祥鸾。wú fāng guān zhì xiàng,qú rěn shā xiáng luán。
家学应难改,贤名已不刊。jiā xué yīng nán gǎi,xián míng yǐ bù kān。
三年无一字,怀旧忽汍澜。sān nián wú yī zì,huái jiù hū wán lán。

和朱主簿四首

刘克庄

耄矣犹耽学,天乎不背师。mào yǐ yóu dān xué,tiān hū bù bèi shī。
仅馀芭受业,曾许赐言诗。jǐn yú bā shòu yè,céng xǔ cì yán shī。
鲁兀存尊足,虞翻乏媚姿。lǔ wù cún zūn zú,yú fān fá mèi zī。
回头谢房魏,努力辅明时。huí tóu xiè fáng wèi,nǔ lì fǔ míng shí。

和朱主簿四首

刘克庄

君思清如许,吾诗浅矣哉。jūn sī qīng rú xǔ,wú shī qiǎn yǐ zāi。
不能具刍饭,虚辱受琼瑰。bù néng jù chú fàn,xū rǔ shòu qióng guī。
伊洛推游谢,韩欧赏孟梅。yī luò tuī yóu xiè,hán ōu shǎng mèng méi。
武夷老仙伯,相引上蓬莱。wǔ yí lǎo xiān bó,xiāng yǐn shàng péng lái。

赠郭相士俊夫

刘克庄

东郭无全履,南辕似转蓬。dōng guō wú quán lǚ,nán yuán shì zhuǎn péng。
自惭老中垒,莫误小林宗。zì cán lǎo zhōng lěi,mò wù xiǎo lín zōng。
若见同胞子,为言秃鬓翁。ruò jiàn tóng bāo zi,wèi yán tū bìn wēng。
衰年不堪玩,一病一龙钟。shuāi nián bù kān wán,yī bìng yī lóng zhōng。