古诗词

贺新郎·其五送唐伯玉还朝

刘克庄

驿骑联翩至。yì qí lián piān zhì。
道台家、筹边方急,酒行姑止。dào tái jiā chóu biān fāng jí,jiǔ xíng gū zhǐ。
作么携将琴鹤去,不管州人堕泪。zuò me xié jiāng qín hè qù,bù guǎn zhōu rén duò lèi。
富与贵、平生无味。fù yǔ guì píng shēng wú wèi。
可但红尘难著脚,便山林、未有安身地。kě dàn hóng chén nán zhù jiǎo,biàn shān lín wèi yǒu ān shēn dì。
搔白发,兀相对。sāo bái fā,wù xiāng duì。
前身小范疑公是。qián shēn xiǎo fàn yí gōng shì。
忆当年、天章阁上,建明尤伟。yì dāng nián tiān zhāng gé shàng,jiàn míng yóu wěi。
庆历诸贤方得路,便不容他老子。qìng lì zhū xián fāng dé lù,biàn bù róng tā lǎo zi。
须著放、延州城里。xū zhù fàng yán zhōu chéng lǐ。
一句殷勤牢记取,在朝廷、最好图西事。yī jù yīn qín láo jì qǔ,zài cháo tíng zuì hǎo tú xī shì。
何必向,玉关外。hé bì xiàng,yù guān wài。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

乍归九首

刘克庄

手种梅无恙,苍苔满树身。shǒu zhǒng méi wú yàng,cāng tái mǎn shù shēn。
可怜开较早,不待远归人。kě lián kāi jiào zǎo,bù dài yuǎn guī rén。

乍归九首

刘克庄

格力穷方进,功夫老始知。gé lì qióng fāng jìn,gōng fū lǎo shǐ zhī。
尽教人贬驳,唤作岭南诗。jǐn jiào rén biǎn bó,huàn zuò lǐng nán shī。

题坡公赠郑介夫诗三首

刘克庄

玉座见图叹,累累菜色民。yù zuò jiàn tú tàn,lèi lèi cài sè mín。
如何崔白辈,只写蔡奴真。rú hé cuī bái bèi,zhǐ xiě cài nú zhēn。

题坡公赠郑介夫诗三首

刘克庄

向来与相国,投分自钟山。xiàng lái yǔ xiāng guó,tóu fēn zì zhōng shān。
不入翘材馆,甘为老抱关。bù rù qiào cái guǎn,gān wèi lǎo bào guān。

题坡公赠郑介夫诗三首

刘克庄

下吏语尤硬,投荒身转轻。xià lì yǔ yóu yìng,tóu huāng shēn zhuǎn qīng。
不然玉局老,肯唤作先生。bù rán yù jú lǎo,kěn huàn zuò xiān shēng。

夜登甘露山二首

刘克庄

小家三两户,荒巘万千重。xiǎo jiā sān liǎng hù,huāng yǎn wàn qiān zhòng。
有月犬时吠,无人泉自舂。yǒu yuè quǎn shí fèi,wú rén quán zì chōng。

夜登甘露山二首

刘克庄

月落宿禽起,幽人殊未回。yuè luò sù qín qǐ,yōu rén shū wèi huí。
不知何处磬,迢递过山来。bù zhī hé chù qìng,tiáo dì guò shān lái。

跋某人诗卷

刘克庄

元祐赋律古,熙宁经义新。yuán yòu fù lǜ gǔ,xī níng jīng yì xīn。
请君忙改艺,诗好误终身。qǐng jūn máng gǎi yì,shī hǎo wù zhōng shēn。

离郡五绝

刘克庄

自伤临郡浅,有愧在民深。zì shāng lín jùn qiǎn,yǒu kuì zài mín shēn。
稽首文公庙,由唐直至今。jī shǒu wén gōng miào,yóu táng zhí zhì jīn。

离郡五绝

刘克庄

既收其印绶,犹送以车船。jì shōu qí yìn shòu,yóu sòng yǐ chē chuán。
回首柱下史,江边更可怜。huí shǒu zhù xià shǐ,jiāng biān gèng kě lián。

离郡五绝

刘克庄

昨日专城守,今朝失国人。zuó rì zhuān chéng shǒu,jīn cháo shī guó rén。
乾坤如许大,无地著孤臣。qián kūn rú xǔ dà,wú dì zhù gū chén。

离郡五绝

刘克庄

赫赫戎衣定,区区扣马非。hè hè róng yī dìng,qū qū kòu mǎ fēi。
如何孤竹子,嫌粟不嫌薇。rú hé gū zhú zi,xián sù bù xián wēi。

离郡五绝

刘克庄

丘笔郑克段,轲言象爱兄。qiū bǐ zhèng kè duàn,kē yán xiàng ài xiōng。
回天力不足,削地罚犹轻。huí tiān lì bù zú,xuē dì fá yóu qīng。

唐子西故居二首

刘克庄

一州两迁客,无地顿奇材。yī zhōu liǎng qiān kè,wú dì dùn qí cái。
方送端明去,还迎博士来。fāng sòng duān míng qù,hái yíng bó shì lái。

唐子西故居二首

刘克庄

无尽颇纵横,晚方攻蔡京。wú jǐn pǒ zòng héng,wǎn fāng gōng cài jīng。
犹称贤宰相,应为客先生。yóu chēng xián zǎi xiāng,yīng wèi kè xiān shēng。