古诗词

贺新郎·其一寄题聂侍郎郁孤台

刘克庄

绝顶规危榭。jué dǐng guī wēi xiè。
跨高寒、鸟飞不过,云生其下。kuà gāo hán niǎo fēi bù guò,yún shēng qí xià。
斤斸无声人按堵,翕曶青红变化。jīn zhǔ wú shēng rén àn dǔ,xī hū qīng hóng biàn huà。
览城郭、山川如画。lǎn chéng guō shān chuān rú huà。
阁老凤楼修造手,笑谈间、突出凌云厦。gé lǎo fèng lóu xiū zào shǒu,xiào tán jiān tū chū líng yún shà。
台上景,买无价。tái shàng jǐng,mǎi wú jià。
唾壶麈尾登临暇。tuò hú zhǔ wěi dēng lín xiá。
似当年、滁阳太守,欧阳公也。shì dāng nián chú yáng tài shǒu,ōu yáng gōng yě。
倾倒赣江供砚滴,判断雪天月夜。qīng dào gàn jiāng gōng yàn dī,pàn duàn xuě tiān yuè yè。
更唤取、邹枚司马。gèng huàn qǔ zōu méi sī mǎ。
铜雀凌歊歌舞散,访残砖、断甓无存者。tóng què líng xiāo gē wǔ sàn,fǎng cán zhuān duàn pì wú cún zhě。
馀翰墨,被风雅。yú hàn mò,bèi fēng yǎ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

松柏无姿媚,平时未易看。sōng bǎi wú zī mèi,píng shí wèi yì kàn。
要知渠特操,直待岁隆寒。yào zhī qú tè cāo,zhí dài suì lóng hán。
塞草枯先白,江枫冷变丹。sāi cǎo kū xiān bái,jiāng fēng lěng biàn dān。
凛然友青士,至此识苍官。lǐn rán yǒu qīng shì,zhì cǐ shí cāng guān。
物遁天刑少,人全晚节难。wù dùn tiān xíng shǎo,rén quán wǎn jié nán。
惟应漆园叟,与蕣合而观。wéi yīng qī yuán sǒu,yǔ shùn hé ér guān。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

珠玉嫌轻炫,深藏意自佳。zhū yù xián qīng xuàn,shēn cáng yì zì jiā。
不归胡贾手,却入褐夫怀。bù guī hú jiǎ shǒu,què rù hè fū huái。
宽博宁儒戏,从容与道偕。kuān bó níng rú xì,cóng róng yǔ dào xié。
用之荐郊庙,舍则媚渊崖。yòng zhī jiàn jiāo miào,shě zé mèi yuān yá。
龙起惊空藏,虹来贯小斋。lóng qǐ jīng kōng cáng,hóng lái guàn xiǎo zhāi。
平生不求售,非为价难谐。píng shēng bù qiú shòu,fēi wèi jià nán xié。

志仁监簿示五言十五韵夸徐潭之胜次韵一首

刘克庄

岚翠屏环墅,溪光练抹坤。lán cuì píng huán shù,xī guāng liàn mǒ kūn。
尚书华栋改,先辈钓矶存。shàng shū huá dòng gǎi,xiān bèi diào jī cún。
久卧漳滨疾,谁招楚泽魂。jiǔ wò zhāng bīn jí,shuí zhāo chǔ zé hún。
昔惭葵卫足,今喜叶归根。xī cán kuí wèi zú,jīn xǐ yè guī gēn。
自志台卿墓,休争谢傅墩。zì zhì tái qīng mù,xiū zhēng xiè fù dūn。
牧慵贪草暖,鸟急怕林昏。mù yōng tān cǎo nuǎn,niǎo jí pà lín hūn。
时许樵分席,何烦客扫门。shí xǔ qiáo fēn xí,hé fán kè sǎo mén。
早嫌皮袋臭,晚悟髑髅尊。zǎo xián pí dài chòu,wǎn wù dú lóu zūn。
童子便高枕,偷儿瞰短垣。tóng zi biàn gāo zhěn,tōu ér kàn duǎn yuán。
岁寒始知柏,劫火不焚璠。suì hán shǐ zhī bǎi,jié huǒ bù fén fán。
恩未忘簪履,衰难恋厩轩。ēn wèi wàng zān lǚ,shuāi nán liàn jiù xuān。
抽身脱胶扰,掩耳避啾喧。chōu shēn tuō jiāo rǎo,yǎn ěr bì jiū xuān。
联句那无藉,藏书幸有繁。lián jù nà wú jí,cáng shū xìng yǒu fán。
故交频暖热,新贵断寒暄。gù jiāo pín nuǎn rè,xīn guì duàn hán xuān。
篱落多疏阙,犹须折柳樊。lí luò duō shū quē,yóu xū zhé liǔ fán。

进读唐鉴彻章谢恩唐律一首二十韵

刘克庄

勋华嗟已远,最近莫如唐。xūn huá jiē yǐ yuǎn,zuì jìn mò rú táng。
祖禹忠于宋,云周监有商。zǔ yǔ zhōng yú sòng,yún zhōu jiān yǒu shāng。
虽然张万目,终未立三纲。suī rán zhāng wàn mù,zhōng wèi lì sān gāng。
贞观初勤恤,开元未怠荒。zhēn guān chū qín xù,kāi yuán wèi dài huāng。
录忘曲江献,镜惜郑公亡。lù wàng qū jiāng xiàn,jìng xī zhèng gōng wáng。
节镇私斋钺,兵权假贵珰。jié zhèn sī zhāi yuè,bīng quán jiǎ guì dāng。
甫闻平夏蜀,寻又失河湟。fǔ wén píng xià shǔ,xún yòu shī hé huáng。
历历前朝事,惓惓治世防。lì lì qián cháo shì,quán quán zhì shì fáng。
几年藏秘府,一日进华光。jǐ nián cáng mì fǔ,yī rì jìn huá guāng。
主圣勤稽古,臣愚值彻章。zhǔ shèng qín jī gǔ,chén yú zhí chè zhāng。
重瞳悉该贯,呐舌愧精详。zhòng tóng xī gāi guàn,nà shé kuì jīng xiáng。
前接夔龙武,后陪鹓鹭行。qián jiē kuí lóng wǔ,hòu péi yuān lù xíng。
舜歌奎宿灿,镐宴木天凉。shùn gē kuí sù càn,gǎo yàn mù tiān liáng。
凤夸分新焙,鱼须出尚方。fèng kuā fēn xīn bèi,yú xū chū shàng fāng。
玉骢五花白,宝带万钉黄。yù cōng wǔ huā bái,bǎo dài wàn dīng huáng。
内酝沾宣劝,朝衣惹御香。nèi yùn zhān xuān quàn,cháo yī rě yù xiāng。
染濡乏才藻,赓载仰明良。rǎn rú fá cái zǎo,gēng zài yǎng míng liáng。
拔擢由民伍,推迁侍帝旁。bá zhuó yóu mín wǔ,tuī qiān shì dì páng。
荣犹恋旃厦,惫不任簪裳。róng yóu liàn zhān shà,bèi bù rèn zān shang。
尚念申公老,非如贺监狂。shàng niàn shēn gōng lǎo,fēi rú hè jiān kuáng。

咏史二首

刘克庄

虏入中原力不支,洛阳名胜浪相推。lǔ rù zhōng yuán lì bù zhī,luò yáng míng shèng làng xiāng tuī。
可怜挥麈人如璧,半夜排墙尚未知。kě lián huī zhǔ rén rú bì,bàn yè pái qiáng shàng wèi zhī。

咏史二首

刘克庄

保惜金瓯未必非,台城至竟亦灰飞。bǎo xī jīn ōu wèi bì fēi,tái chéng zhì jìng yì huī fēi。
隐侯老任梁朝事,却为闲情减带围。yǐn hóu lǎo rèn liáng cháo shì,què wèi xián qíng jiǎn dài wéi。

宿山中十首

刘克庄

城中人怪我,清旦买芒鞋。chéng zhōng rén guài wǒ,qīng dàn mǎi máng xié。
君若知其趣,还应日日来。jūn ruò zhī qí qù,hái yīng rì rì lái。

宿山中十首

刘克庄

玉辔上沙堤,金鞍戍碛西。yù pèi shàng shā dī,jīn ān shù qì xī。
何如寒涧底,落日蹇驴嘶。hé rú hán jiàn dǐ,luò rì jiǎn lǘ sī。

宿山中十首

刘克庄

就泉为碓屋,累石作书龛。jiù quán wèi duì wū,lèi shí zuò shū kān。
有意耕汾曲,无心起水南。yǒu yì gēng fén qū,wú xīn qǐ shuǐ nán。

宿山中十首

刘克庄

市脯店犹远,刈刍人未归。shì pú diàn yóu yuǎn,yì chú rén wèi guī。
夜深语童子,且掩半边扉。yè shēn yǔ tóng zi,qiě yǎn bàn biān fēi。

宿山中十首

刘克庄

路危防陟远,溪黑阻穷深。lù wēi fáng zhì yuǎn,xī hēi zǔ qióng shēn。
凉月如高士,频招未出林。liáng yuè rú gāo shì,pín zhāo wèi chū lín。

宿山中十首

刘克庄

岩僧殊好事,绝顶庙龙君。yán sēng shū hǎo shì,jué dǐng miào lóng jūn。
勿笑一泓水,能生六合云。wù xiào yī hóng shuǐ,néng shēng liù hé yún。

宿山中十首

刘克庄

崖居供给少,不用犬防篱。yá jū gōng gěi shǎo,bù yòng quǎn fáng lí。
只恐偷儿黠,来窥壁上诗。zhǐ kǒng tōu ér xiá,lái kuī bì shàng shī。

宿山中十首

刘克庄

山中无价宝,月色与泉声。shān zhōng wú jià bǎo,yuè sè yǔ quán shēng。
莫向贵人说,将为有力争。mò xiàng guì rén shuō,jiāng wèi yǒu lì zhēng。

宿山中十首

刘克庄

玉箸篆文古,银钩楷法精。yù zhù zhuàn wén gǔ,yín gōu kǎi fǎ jīng。
得知千载下,时有打碑声。dé zhī qiān zài xià,shí yǒu dǎ bēi shēng。