古诗词

贺新郎·其二十五生日用实之来韵

刘克庄

鬓雪今千缕。bìn xuě jīn qiān lǚ。
更休休、痴心呆望,故人明主。gèng xiū xiū chī xīn dāi wàng,gù rén míng zhǔ。
晚学瞿聃无所得,不解飞升灭度。wǎn xué qú dān wú suǒ dé,bù jiě fēi shēng miè dù。
似晓鼓、冬冬挝五。shì xiǎo gǔ dōng dōng wō wǔ。
散尽朝来汤饼客,且烹鸡、要饭茅容母。sàn jǐn cháo lái tāng bǐng kè,qiě pēng jī yào fàn máo róng mǔ。
怕回首,太行路。pà huí shǒu,tài xíng lù。
麟台学士微云句。lín tái xué shì wēi yún jù。
便樽前、周郎复出,审音无误。biàn zūn qián zhōu láng fù chū,shěn yīn wú wù。
安得春莺雪儿辈,轻拍红牙按舞。ān dé chūn yīng xuě ér bèi,qīng pāi hóng yá àn wǔ。
也莫笑、侬家蛮语。yě mò xiào nóng jiā mán yǔ。
老去山歌尤协律,又何须、手笔如燕许。lǎo qù shān gē yóu xié lǜ,yòu hé xū shǒu bǐ rú yàn xǔ。
援琴操,促筝柱。yuán qín cāo,cù zhēng zhù。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

欲系伯仁肘,难悬季子腰。yù xì bó rén zhǒu,nán xuán jì zi yāo。
自刊聊自用,渠刻任渠销。zì kān liáo zì yòng,qú kè rèn qú xiāo。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

轻薄如蝉翼,择兮风未休。qīng báo rú chán yì,zé xī fēng wèi xiū。
烦劳汝威重,镇压彼轻浮。fán láo rǔ wēi zhòng,zhèn yā bǐ qīng fú。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

有时一画起,有时三绝编。yǒu shí yī huà qǐ,yǒu shí sān jué biān。
朱丝弦侧畔,玉界尺傍边。zhū sī xián cè pàn,yù jiè chǐ bàng biān。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

莫谓蟾蜍小,渊源在许中。mò wèi chán chú xiǎo,yuān yuán zài xǔ zhōng。
曹溪一滴水,驾浪作南宗。cáo xī yī dī shuǐ,jià làng zuò nán zōng。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

雪萤贫士眼,珠翠贵人身。xuě yíng pín shì yǎn,zhū cuì guì rén shēn。
自从墙角弃,无复案头亲。zì cóng qiáng jiǎo qì,wú fù àn tóu qīn。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

工师将考室,何止大为杗。gōng shī jiāng kǎo shì,hé zhǐ dà wèi máng。
支案虽微用,由来寸有长。zhī àn suī wēi yòng,yóu lái cùn yǒu zhǎng。

理发二首

刘克庄

种种一何短,青青无复垂。zhǒng zhǒng yī hé duǎn,qīng qīng wú fù chuí。
可怜髡髦子,不见指冠时。kě lián kūn máo zi,bù jiàn zhǐ guān shí。

理发二首

刘克庄

昔笑聪秃首,如韩戏观师。xī xiào cōng tū shǒu,rú hán xì guān shī。
若聪今见我,汝亦有几时。ruò cōng jīn jiàn wǒ,rǔ yì yǒu jǐ shí。

池上对月五首

刘克庄

赤帝当垂令,馀威烈暴秦。chì dì dāng chuí lìng,yú wēi liè bào qín。
若无大圆镜,热杀世间人。ruò wú dà yuán jìng,rè shā shì jiān rén。

池上对月五首

刘克庄

怒蝈喧幽耳,饥蚊搅熟眠。nù guō xuān yōu ěr,jī wén jiǎo shú mián。
愿为修月户,住在广寒边。yuàn wèi xiū yuè hù,zhù zài guǎng hán biān。

池上对月五首

刘克庄

世俗传偷药,嫦娥以此名。shì sú chuán tōu yào,cháng é yǐ cǐ míng。
唐人皆咏月,吾取玉川生。táng rén jiē yǒng yuè,wú qǔ yù chuān shēng。

池上对月五首

刘克庄

方士诳三郎,蟾宫事渺茫。fāng shì kuáng sān láng,chán gōng shì miǎo máng。
至尊宜夕月,安敢问霓裳。zhì zūn yí xī yuè,ān gǎn wèn ní shang。

池上对月五首

刘克庄

初插玉梳小,徐妆粉额新。chū chā yù shū xiǎo,xú zhuāng fěn é xīn。
乌啼风露冷,娥始现全身。wū tí fēng lù lěng,é shǐ xiàn quán shēn。

石竺山二十咏

刘克庄

曾瞒张茂先,亦诳关尹喜。céng mán zhāng mào xiān,yì kuáng guān yǐn xǐ。
嗟余双眼白,任汝半空紫。jiē yú shuāng yǎn bái,rèn rǔ bàn kōng zǐ。

石竺山二十咏

刘克庄

仅可著孤身,何曾有四邻。jǐn kě zhù gū shēn,hé céng yǒu sì lín。
切须留一榻,让与细书人。qiè xū liú yī tà,ràng yǔ xì shū rén。