古诗词

贺新郎·其二十五生日用实之来韵

刘克庄

鬓雪今千缕。bìn xuě jīn qiān lǚ。
更休休、痴心呆望,故人明主。gèng xiū xiū chī xīn dāi wàng,gù rén míng zhǔ。
晚学瞿聃无所得,不解飞升灭度。wǎn xué qú dān wú suǒ dé,bù jiě fēi shēng miè dù。
似晓鼓、冬冬挝五。shì xiǎo gǔ dōng dōng wō wǔ。
散尽朝来汤饼客,且烹鸡、要饭茅容母。sàn jǐn cháo lái tāng bǐng kè,qiě pēng jī yào fàn máo róng mǔ。
怕回首,太行路。pà huí shǒu,tài xíng lù。
麟台学士微云句。lín tái xué shì wēi yún jù。
便樽前、周郎复出,审音无误。biàn zūn qián zhōu láng fù chū,shěn yīn wú wù。
安得春莺雪儿辈,轻拍红牙按舞。ān dé chūn yīng xuě ér bèi,qīng pāi hóng yá àn wǔ。
也莫笑、侬家蛮语。yě mò xiào nóng jiā mán yǔ。
老去山歌尤协律,又何须、手笔如燕许。lǎo qù shān gē yóu xié lǜ,yòu hé xū shǒu bǐ rú yàn xǔ。
援琴操,促筝柱。yuán qín cāo,cù zhēng zhù。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

送侍读常尚书绝句六首

刘克庄

蚀月妖蟆俄扫穴,鸣阳丹凤力回天。shí yuè yāo má é sǎo xué,míng yáng dān fèng lì huí tiān。
围腰不爱重金带,洗脚宁登一叶船。wéi yāo bù ài zhòng jīn dài,xǐ jiǎo níng dēng yī yè chuán。

送侍读常尚书绝句六首

刘克庄

季唐兵柄由中尉,先汉铜山赐弄臣。jì táng bīng bǐng yóu zhōng wèi,xiān hàn tóng shān cì nòng chén。
不是银台批敕手,北司将谓国无人。bù shì yín tái pī chì shǒu,běi sī jiāng wèi guó wú rén。

送侍读常尚书绝句六首

刘克庄

先帝倦勤扬末命,嗣皇访落记孤忠。xiān dì juàn qín yáng mò mìng,sì huáng fǎng luò jì gū zhōng。
铜人嘿嘿输伊辈,铁汉堂堂止此翁。tóng rén hēi hēi shū yī bèi,tiě hàn táng táng zhǐ cǐ wēng。

送侍读常尚书绝句六首

刘克庄

粟泉竭泽剥床肤,券封如山泄尾闾。sù quán jié zé bō chuáng fū,quàn fēng rú shān xiè wěi lǘ。
埒国贾胡成小贩,专城太守甚癯儒。liè guó jiǎ hú chéng xiǎo fàn,zhuān chéng tài shǒu shén qú rú。

送侍读常尚书绝句六首

刘克庄

瑶编日益百千人,琛税年亏钜万缗。yáo biān rì yì bǎi qiān rén,chēn shuì nián kuī jù wàn mín。
公对玉阶方寸地,细为天子说州贫。gōng duì yù jiē fāng cùn dì,xì wèi tiān zi shuō zhōu pín。

送侍读常尚书绝句六首

刘克庄

制酒何曾把巨觥,抛书不复对寒檠。zhì jiǔ hé céng bǎ jù gōng,pāo shū bù fù duì hán qíng。
老儒愿忍须臾死,要看诸贤起太平。lǎo rú yuàn rěn xū yú sǐ,yào kàn zhū xián qǐ tài píng。

赠菊庵李道人

刘克庄

万言万当眼睛毒,一裘一盂口体足。wàn yán wàn dāng yǎn jīng dú,yī qiú yī yú kǒu tǐ zú。
不共孤竹子争薇,却与柴桑翁争菊。bù gòng gū zhú zi zhēng wēi,què yǔ chái sāng wēng zhēng jú。

恭上人求偈戏赠二首

刘克庄

尔祖西来无文字,受持一句心是佛。ěr zǔ xī lái wú wén zì,shòu chí yī jù xīn shì fú。
烦恭藏主试问他,楞伽四卷是何物。fán gōng cáng zhǔ shì wèn tā,léng gā sì juǎn shì hé wù。

恭上人求偈戏赠二首

刘克庄

□侯劝师柔软说,刘叟所见适不同。hóu quàn shī róu ruǎn shuō,liú sǒu suǒ jiàn shì bù tóng。
有时一句撞墙倒,有时一喝惊耳聋。yǒu shí yī jù zhuàng qiáng dào,yǒu shí yī hē jīng ěr lóng。

读严

刘克庄

一栖岩壑一冲霄,冠履联翩建武朝。yī qī yán hè yī chōng xiāo,guān lǚ lián piān jiàn wǔ cháo。
招得故人来话旧,也呼文叔作唐尧。zhāo dé gù rén lái huà jiù,yě hū wén shū zuò táng yáo。

读严

刘克庄

羊裘素不习朝仪,公遣西曹屈致之。yáng qiú sù bù xí cháo yí,gōng qiǎn xī cáo qū zhì zhī。
道是君痴君不服,巢由安肯见皋夔。dào shì jūn chī jūn bù fú,cháo yóu ān kěn jiàn gāo kuí。

冬至四绝

刘克庄

□觞无复举萱堂,麟卧陇阡雁折行。shāng wú fù jǔ xuān táng,lín wò lǒng qiān yàn zhé xíng。
殿后即今惟一老,阿宜长大阿奴亡。diàn hòu jí jīn wéi yī lǎo,ā yí zhǎng dà ā nú wáng。

冬至四绝

刘克庄

日添一线书中见,雪染千丝镜里明。rì tiān yī xiàn shū zhōng jiàn,xuě rǎn qiān sī jìng lǐ míng。
迟暮犹思寸阴惜,凝严未觉一阳生。chí mù yóu sī cùn yīn xī,níng yán wèi jué yī yáng shēng。

冬至四绝

刘克庄

遥知廷设黄麾仗,不见人书白板扉。yáo zhī tíng shè huáng huī zhàng,bù jiàn rén shū bái bǎn fēi。
老子挂冠还笏了,别无上服止深衣。lǎo zi guà guān hái hù le,bié wú shàng fú zhǐ shēn yī。

冬至四绝

刘克庄

献寿上公先入阁,书云太史亦登台。xiàn shòu shàng gōng xiān rù gé,shū yún tài shǐ yì dēng tái。
惟应闲杀明农叟,起晏柴门晓未开。wéi yīng xián shā míng nóng sǒu,qǐ yàn chái mén xiǎo wèi kāi。