古诗词

贺新郎·其二十五生日用实之来韵

刘克庄

鬓雪今千缕。bìn xuě jīn qiān lǚ。
更休休、痴心呆望,故人明主。gèng xiū xiū chī xīn dāi wàng,gù rén míng zhǔ。
晚学瞿聃无所得,不解飞升灭度。wǎn xué qú dān wú suǒ dé,bù jiě fēi shēng miè dù。
似晓鼓、冬冬挝五。shì xiǎo gǔ dōng dōng wō wǔ。
散尽朝来汤饼客,且烹鸡、要饭茅容母。sàn jǐn cháo lái tāng bǐng kè,qiě pēng jī yào fàn máo róng mǔ。
怕回首,太行路。pà huí shǒu,tài xíng lù。
麟台学士微云句。lín tái xué shì wēi yún jù。
便樽前、周郎复出,审音无误。biàn zūn qián zhōu láng fù chū,shěn yīn wú wù。
安得春莺雪儿辈,轻拍红牙按舞。ān dé chūn yīng xuě ér bèi,qīng pāi hóng yá àn wǔ。
也莫笑、侬家蛮语。yě mò xiào nóng jiā mán yǔ。
老去山歌尤协律,又何须、手笔如燕许。lǎo qù shān gē yóu xié lǜ,yòu hé xū shǒu bǐ rú yàn xǔ。
援琴操,促筝柱。yuán qín cāo,cù zhēng zhù。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

无题

刘克庄

鲸海外多仙境界,蚁窠中有小乾坤。jīng hǎi wài duō xiān jìng jiè,yǐ kē zhōng yǒu xiǎo qián kūn。
不愁北谷愚公老,自觉南柯太守尊。bù chóu běi gǔ yú gōng lǎo,zì jué nán kē tài shǒu zūn。

辕固

刘克庄

非窦太皇崇老子,呵公孙子诧周公。fēi dòu tài huáng chóng lǎo zi,hē gōng sūn zi chà zhōu gōng。
汉廷可是无骁勇,刺彘须烦九十翁。hàn tíng kě shì wú xiāo yǒng,cì zhì xū fán jiǔ shí wēng。

杂兴四首

刘克庄

尚记青灯同讲贯,安知白首始遭逢。shàng jì qīng dēng tóng jiǎng guàn,ān zhī bái shǒu shǐ zāo féng。
向来众论称雏凤,岁晚同时拜老龙。xiàng lái zhòng lùn chēng chú fèng,suì wǎn tóng shí bài lǎo lóng。

杂兴四首

刘克庄

梁松帝婿拜堂下,伏波将军坐受之。liáng sōng dì xù bài táng xià,fú bō jiāng jūn zuò shòu zhī。
汝虽自诧樊川侄,吾未尝闻蔡克儿。rǔ suī zì chà fán chuān zhí,wú wèi cháng wén cài kè ér。

杂兴四首

刘克庄

醉尉怒呵故侯猎,亭长豪夺徵君牛。zuì wèi nù hē gù hóu liè,tíng zhǎng háo duó zhēng jūn niú。
射虎将军馀怒在,卖药先生一笑休。shè hǔ jiāng jūn yú nù zài,mài yào xiān shēng yī xiào xiū。

杂兴四首

刘克庄

箦中尸忽为秦相,跨下人俄拜楚王。zé zhōng shī hū wèi qín xiāng,kuà xià rén é bài chǔ wáng。
老退已成大父笑,行嘲一任少年郎。lǎo tuì yǐ chéng dà fù xiào,xíng cháo yī rèn shǎo nián láng。

刘克庄

源里人家太古时,争为鸡黍款渔师。yuán lǐ rén jiā tài gǔ shí,zhēng wèi jī shǔ kuǎn yú shī。
下山莫向城中说,第一休教太守知。xià shān mò xiàng chéng zhōng shuō,dì yī xiū jiào tài shǒu zhī。

刘克庄

桀溺长沮振古豪,不能历聘遂深逃。jié nì zhǎng jǔ zhèn gǔ háo,bù néng lì pìn suì shēn táo。
獾郎一肚皮周礼,浪说求田意最高。huān láng yī dù pí zhōu lǐ,làng shuō qiú tián yì zuì gāo。

罗浮寄公储子洪二兄四首

刘克庄

片帆约我上罗浮,已戒篮舆与共游。piàn fān yuē wǒ shàng luó fú,yǐ jiè lán yú yǔ gòng yóu。
到得罗浮君不见,后期又是八千秋。dào dé luó fú jūn bù jiàn,hòu qī yòu shì bā qiān qiū。

罗浮寄公储子洪二兄四首

刘克庄

城中冠盖匆匆散,老子空携影逐身。chéng zhōng guān gài cōng cōng sàn,lǎo zi kōng xié yǐng zhú shēn。
追路饯余三百里,斯人心事异他人。zhuī lù jiàn yú sān bǎi lǐ,sī rén xīn shì yì tā rén。

罗浮寄公储子洪二兄四首

刘克庄

别来怪雨挟颠风,想见江头恼此翁。bié lái guài yǔ xié diān fēng,xiǎng jiàn jiāng tóu nǎo cǐ wēng。
湖海元龙身九尺,可怜蟠屈叶舟中。hú hǎi yuán lóng shēn jiǔ chǐ,kě lián pán qū yè zhōu zhōng。

罗浮寄公储子洪二兄四首

刘克庄

若见子期烦问讯,二诗真可续坡仙。ruò jiàn zi qī fán wèn xùn,èr shī zhēn kě xù pō xiān。
捷材渠似杂弦箭,涩思侬如上水船。jié cái qú shì zá xián jiàn,sè sī nóng rú shàng shuǐ chuán。

绝句三首

刘克庄

定本兰亭传赝久,党公姜字发蒙初。dìng běn lán tíng chuán yàn jiǔ,dǎng gōng jiāng zì fā méng chū。
儿童若问何人写,向道樗翁八十馀。ér tóng ruò wèn hé rén xiě,xiàng dào chū wēng bā shí yú。

绝句三首

刘克庄

愁肠一饮辄无算,病眼四时常有花。chóu cháng yī yǐn zhé wú suàn,bìng yǎn sì shí cháng yǒu huā。
旧日读书垂钓处,重寻如到别人家。jiù rì dú shū chuí diào chù,zhòng xún rú dào bié rén jiā。

绝句三首

刘克庄

潘郎鬓岂春能绿,东野肩非雪亦寒。pān láng bìn qǐ chūn néng lǜ,dōng yě jiān fēi xuě yì hán。
世外那无仙可学,人间惟有老难瞒。shì wài nà wú xiān kě xué,rén jiān wéi yǒu lǎo nán mán。