古诗词

贺新郎·琼花

刘克庄

辜负东风约。gū fù dōng fēng yuē。
忆曾将、淮南草木,笔端笼络。yì céng jiāng huái nán cǎo mù,bǐ duān lóng luò。
后土祠中明月夜,忽有瑶姬跨鹤。hòu tǔ cí zhōng míng yuè yè,hū yǒu yáo jī kuà hè。
迥不比、水仙低弱。jiǒng bù bǐ shuǐ xiān dī ruò。
天上人间惟一本,倒千钟、琼露花前酌。tiān shàng rén jiān wéi yī běn,dào qiān zhōng qióng lù huā qián zhuó。
追往事,怎忘却。zhuī wǎng shì,zěn wàng què。
移根应费仙家药。yí gēn yīng fèi xiān jiā yào。
漫回头、关山信断,堡城笳作。màn huí tóu guān shān xìn duàn,bǎo chéng jiā zuò。
问讯而今平安否,莫遣玉箫惊落。wèn xùn ér jīn píng ān fǒu,mò qiǎn yù xiāo jīng luò。
但画卷、依稀描著。dàn huà juǎn yī xī miáo zhù。
白发愧无渡江曲,与君家、子敬相酬酢。bái fā kuì wú dù jiāng qū,yǔ jūn jiā zi jìng xiāng chóu cù。
新旧恨,两交错。xīn jiù hèn,liǎng jiāo cuò。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

送勋侄之官嵢峡五言五首

刘克庄

襆被囊书去,讥征市与关。fú bèi náng shū qù,jī zhēng shì yǔ guān。
姑全蔺卿璧,勿买郑商环。gū quán lìn qīng bì,wù mǎi zhèng shāng huán。

送勋侄之官嵢峡五言五首

刘克庄

机难下鸥鸟,察至见渊鱼。jī nán xià ōu niǎo,chá zhì jiàn yuān yú。
何日抽回去,商人愿出涂。hé rì chōu huí qù,shāng rén yuàn chū tú。

送勋侄之官嵢峡五言五首

刘克庄

太守今元结,论交四十年。tài shǒu jīn yuán jié,lùn jiāo sì shí nián。
汝行勿前却,如在父兄边。rǔ xíng wù qián què,rú zài fù xiōng biān。

梅月为蚤虱所苦各赋二绝其一

刘克庄

劣知针粟大,出没似通灵。liè zhī zhēn sù dà,chū méi shì tōng líng。
不但能膏吻,元来善隐形。bù dàn néng gāo wěn,yuán lái shàn yǐn xíng。

梅月为蚤虱所苦各赋二绝蚤

刘克庄

稍出床敷上,忽逃衣缝中。shāo chū chuáng fū shàng,hū táo yī fèng zhōng。
说文真有理,字汝曰跳虫。shuō wén zhēn yǒu lǐ,zì rǔ yuē tiào chóng。

梅月为蚤虱所苦各赋二绝蚤

刘克庄

汝图膏血饱,吾惜体肤伤。rǔ tú gāo xuè bǎo,wú xī tǐ fū shāng。
景略扪差快,宜师扑不妨。jǐng lüè mén chà kuài,yí shī pū bù fáng。

梅月为蚤虱所苦各赋二绝其二虱

刘克庄

觜利锋铓毒,形微胆智粗。zī lì fēng máng dú,xíng wēi dǎn zhì cū。
延缘司谏领,游戏相君须。yán yuán sī jiàn lǐng,yóu xì xiāng jūn xū。

寒食清明十首

刘克庄

时节浇松近,人家擘纸归。shí jié jiāo sōng jìn,rén jiā bāi zhǐ guī。
但知题墓好,不笑乞墦非。dàn zhī tí mù hǎo,bù xiào qǐ fán fēi。

寒食清明十首

刘克庄

原沉向九泉,推死已千年。yuán chén xiàng jiǔ quán,tuī sǐ yǐ qiān nián。
有水皆争渡,无村不禁烟。yǒu shuǐ jiē zhēng dù,wú cūn bù jìn yān。

寒食清明十首

刘克庄

老人七十八,佳节一百五。lǎo rén qī shí bā,jiā jié yī bǎi wǔ。
丁宁海棠花,更可数日不。dīng níng hǎi táng huā,gèng kě shù rì bù。

寒食清明十首

刘克庄

唐朝知制诰,多付与诗人。táng cháo zhī zhì gào,duō fù yǔ shī rén。
岂有飞花句,虚为起草臣。qǐ yǒu fēi huā jù,xū wèi qǐ cǎo chén。

寒食清明十首

刘克庄

当年传画烛,帝遣快行□。dāng nián chuán huà zhú,dì qiǎn kuài xíng。
□□山斋卧,□目自结□。shān zhāi wò,mù zì jié。

寒食清明十首

刘克庄

只靠诗娱老,安知病著身。zhǐ kào shī yú lǎo,ān zhī bìng zhù shēn。
不能系白日,且可买青春。bù néng xì bái rì,qiě kě mǎi qīng chūn。

寒食清明十首

刘克庄

杨柳堤边立,荼蘼架下行。yáng liǔ dī biān lì,tú mí jià xià xíng。
不知一遗老,更看几清明。bù zhī yī yí lǎo,gèng kàn jǐ qīng míng。

寒食清明十首

刘克庄

向来称閤老,归去作园翁。xiàng lái chēng gé lǎo,guī qù zuò yuán wēng。
须发已华皓,紫薇药应红。xū fā yǐ huá hào,zǐ wēi yào yīng hóng。