古诗词

贺新郎·琼花

刘克庄

辜负东风约。gū fù dōng fēng yuē。
忆曾将、淮南草木,笔端笼络。yì céng jiāng huái nán cǎo mù,bǐ duān lóng luò。
后土祠中明月夜,忽有瑶姬跨鹤。hòu tǔ cí zhōng míng yuè yè,hū yǒu yáo jī kuà hè。
迥不比、水仙低弱。jiǒng bù bǐ shuǐ xiān dī ruò。
天上人间惟一本,倒千钟、琼露花前酌。tiān shàng rén jiān wéi yī běn,dào qiān zhōng qióng lù huā qián zhuó。
追往事,怎忘却。zhuī wǎng shì,zěn wàng què。
移根应费仙家药。yí gēn yīng fèi xiān jiā yào。
漫回头、关山信断,堡城笳作。màn huí tóu guān shān xìn duàn,bǎo chéng jiā zuò。
问讯而今平安否,莫遣玉箫惊落。wèn xùn ér jīn píng ān fǒu,mò qiǎn yù xiāo jīng luò。
但画卷、依稀描著。dàn huà juǎn yī xī miáo zhù。
白发愧无渡江曲,与君家、子敬相酬酢。bái fā kuì wú dù jiāng qū,yǔ jūn jiā zi jìng xiāng chóu cù。
新旧恨,两交错。xīn jiù hèn,liǎng jiāo cuò。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

豫章沟二首

刘克庄

野店萧萧掩竹门,岸沙犹记履綦痕。yě diàn xiāo xiāo yǎn zhú mén,àn shā yóu jì lǚ qí hén。
东风枉是吹花急,绿尽平芜却断魂。dōng fēng wǎng shì chuī huā jí,lǜ jǐn píng wú què duàn hún。

题寺壁二首

刘克庄

柏子熏衣眉晕销,女垣榆影冷萧萧。bǎi zi xūn yī méi yūn xiāo,nǚ yuán yú yǐng lěng xiāo xiāo。
屏山一枕游方梦,横锡飘然过石桥。píng shān yī zhěn yóu fāng mèng,héng xī piāo rán guò shí qiáo。

题寺壁二首

刘克庄

素练宽裁白社衣,普陀烟里现幽姿。sù liàn kuān cái bái shè yī,pǔ tuó yān lǐ xiàn yōu zī。
日长读彻楞伽了,闲折柑花供祖师。rì zhǎng dú chè léng gā le,xián zhé gān huā gōng zǔ shī。

西山

刘克庄

绝顶遥知有隐君,餐芝种术鹿为群。jué dǐng yáo zhī yǒu yǐn jūn,cān zhī zhǒng shù lù wèi qún。
多应午灶茶烟起,山下看来是白云。duō yīng wǔ zào chá yān qǐ,shān xià kàn lái shì bái yún。

宫词四首

刘克庄

出海新蟾玉半钩,风翻荷荡起栖鸥。chū hǎi xīn chán yù bàn gōu,fēng fān hé dàng qǐ qī ōu。
女郎定有穿针约,偷看明河记立秋。nǚ láng dìng yǒu chuān zhēn yuē,tōu kàn míng hé jì lì qiū。

宫词四首

刘克庄

凉殿吹笙露满天,木犀花发月初圆。liáng diàn chuī shēng lù mǎn tiān,mù xī huā fā yuè chū yuán。
君王少御珊瑚枕,多就宫人玉臂眠。jūn wáng shǎo yù shān hú zhěn,duō jiù gōng rén yù bì mián。

宫词四首

刘克庄

一夜秋风入碧梧,蝉声永巷月华孤。yī yè qiū fēng rù bì wú,chán shēng yǒng xiàng yuè huá gū。
几回梦里羊车过,又是银床转辘轳。jǐ huí mèng lǐ yáng chē guò,yòu shì yín chuáng zhuǎn lù lú。

宫词四首

刘克庄

先帝宫人总道妆,遥瞻陵柏泪成行。xiān dì gōng rén zǒng dào zhuāng,yáo zhān líng bǎi lèi chéng xíng。
旧恩恰似蔷薇水,滴在罗衣到死香。jiù ēn qià shì qiáng wēi shuǐ,dī zài luó yī dào sǐ xiāng。

秋风

刘克庄

黄叶萧萧忽满街,独骑瘦马豫章台。huáng yè xiāo xiāo hū mǎn jiē,dú qí shòu mǎ yù zhāng tái。
莫将宋玉心中事,吹向潘郎鬓畔来。mò jiāng sòng yù xīn zhōng shì,chuī xiàng pān láng bìn pàn lái。

跋小寺旧题

刘克庄

禅几曾陪白氎巾,柑花似雪斗芳新。chán jǐ céng péi bái dié jīn,gān huā shì xuě dòu fāng xīn。
而今柑子圆如弹,不见浇花供佛人。ér jīn gān zi yuán rú dàn,bù jiàn jiāo huā gōng fú rén。

忆殇女

刘克庄

灵照羁魂章水西,冷风残雪古招提。líng zhào jī hún zhāng shuǐ xī,lěng fēng cán xuě gǔ zhāo tí。
老怀已作空花看,更把楞严晓病妻。lǎo huái yǐ zuò kōng huā kàn,gèng bǎ léng yán xiǎo bìng qī。

报恩寺

刘克庄

一抹斜阳上缭垣,芫花满地柏阴繁。yī mǒ xié yáng shàng liáo yuán,yán huā mǎn dì bǎi yīn fán。
城中客子闻钟去,独立空山听断猿。chéng zhōng kè zi wén zhōng qù,dú lì kōng shān tīng duàn yuán。

归至武阳渡作

刘克庄

夹岸盲风扫楝花,高城已近被云遮。jiā àn máng fēng sǎo liàn huā,gāo chéng yǐ jìn bèi yún zhē。
遮时留取城西塔,篷底归人要认家。zhē shí liú qǔ chéng xī tǎ,péng dǐ guī rén yào rèn jiā。

舟中寄景建

刘克庄

低篷小雨梦残时,忽忆同寻楚老祠。dī péng xiǎo yǔ mèng cán shí,hū yì tóng xún chǔ lǎo cí。
夜过丰城占斗气,想公别后有新诗。yè guò fēng chéng zhàn dòu qì,xiǎng gōng bié hòu yǒu xīn shī。

书山壁

刘克庄

斸地栽林自起坟,一灯精舍疏玄文。zhǔ dì zāi lín zì qǐ fén,yī dēng jīng shě shū xuán wén。
诗成莫洒酒家壁,题遍青山题白云。shī chéng mò sǎ jiǔ jiā bì,tí biàn qīng shān tí bái yún。