古诗词

水龙吟·寿赵癯齐

刘克庄

昔人风调谁高,二疏盛日还乡里。xī rén fēng diào shuí gāo,èr shū shèng rì hái xiāng lǐ。
公卿祖道,百城围尽,争传佳事。gōng qīng zǔ dào,bǎi chéng wéi jǐn,zhēng chuán jiā shì。
闻自垂车日,都门外、送车凡几。wén zì chuí chē rì,dōu mén wài sòng chē fán jǐ。
今世无工,尽置之勿道,焜煌处、独青史。jīn shì wú gōng,jǐn zhì zhī wù dào,kūn huáng chù dú qīng shǐ。
佳甚东阳山水。jiā shén dōng yáng shān shuǐ。
是昔时、钓游某地。shì xī shí diào yóu mǒu dì。
风流脱似,洛中耆老,一人而已。fēng liú tuō shì,luò zhōng qí lǎo,yī rén ér yǐ。
好为霞觞釂,正庭阶、彩衣荣侍。hǎo wèi xiá shāng jiào,zhèng tíng jiē cǎi yī róng shì。
便明朝有诏,启门解说,值先生醉。biàn míng cháo yǒu zhào,qǐ mén jiě shuō,zhí xiān shēng zuì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

村居即事六言十首

刘克庄

老蚌剖胎枯矣,雄鸡断尾弃之。lǎo bàng pōu tāi kū yǐ,xióng jī duàn wěi qì zhī。
刎颈交谁救汝,犁舌狱无出时。wěn jǐng jiāo shuí jiù rǔ,lí shé yù wú chū shí。

村居即事六言十首

刘克庄

有时散发松风,有时一剑秋空。yǒu shí sàn fā sōng fēng,yǒu shí yī jiàn qiū kōng。
讲易白牛溪上,题诗黄鹤楼中。jiǎng yì bái niú xī shàng,tí shī huáng hè lóu zhōng。

村居即事六言十首

刘克庄

风窗有竹相敲,地炉无叶可烧。fēng chuāng yǒu zhú xiāng qiāo,dì lú wú yè kě shāo。
乱书翻覆未了,一灯明灭频挑。luàn shū fān fù wèi le,yī dēng míng miè pín tiāo。

村居即事六言十首

刘克庄

一把算未能下,万户棋苦不高。yī bǎ suàn wèi néng xià,wàn hù qí kǔ bù gāo。
老子腹中无物,渠侬笑里有刀。lǎo zi fù zhōng wú wù,qú nóng xiào lǐ yǒu dāo。

村居即事六言十首

刘克庄

坐处在细旃上,立时傍红云边。zuò chù zài xì zhān shàng,lì shí bàng hóng yún biān。
宁罚公干磨石,可使刘陶铸钱。níng fá gōng gàn mó shí,kě shǐ liú táo zhù qián。

村居即事六言十首

刘克庄

发脱秃鹙无异,背伛橐驼逼真。fā tuō tū qiū wú yì,bèi yǔ tuó tuó bī zhēn。
不是进贤冠者,亦非灵寿杖人。bù shì jìn xián guān zhě,yì fēi líng shòu zhàng rén。

村居即事六言十首

刘克庄

敝缊袍足蔽体,恶草具可享宾。bì yūn páo zú bì tǐ,è cǎo jù kě xiǎng bīn。
犊车荣过九锡,鲊饭甘于八珍。dú chē róng guò jiǔ xī,zhǎ fàn gān yú bā zhēn。

春夜温故六言二十首

刘克庄

侍中谲取玉带,尚书苦爱貂蝉。shì zhōng jué qǔ yù dài,shàng shū kǔ ài diāo chán。
家破谪黎母矣,冢穿无髑髅焉。jiā pò zhé lí mǔ yǐ,zhǒng chuān wú dú lóu yān。

春夜温故六言二十首

刘克庄

私怨有公论者,反噬非人情哉。sī yuàn yǒu gōng lùn zhě,fǎn shì fēi rén qíng zāi。
颖叔发修阴事,资深叹轼奇才。yǐng shū fā xiū yīn shì,zī shēn tàn shì qí cái。

春夜温故六言二十首

刘克庄

鼎镬烹东都党,烟瘴磨元祐人。dǐng huò pēng dōng dōu dǎng,yān zhàng mó yuán yòu rén。
但看纸上陈迹,始知陛下至仁。dàn kàn zhǐ shàng chén jì,shǐ zhī bì xià zhì rén。

春夜温故六言二十首

刘克庄

骨朽是非始定,怒炎毁誉未公。gǔ xiǔ shì fēi shǐ dìng,nù yán huǐ yù wèi gōng。
太平呼奇宰相,野狐目半山翁。tài píng hū qí zǎi xiāng,yě hú mù bàn shān wēng。

春夜温故六言二十首

刘克庄

燕山张皇薄伐,艮岳文饰太平。yàn shān zhāng huáng báo fá,gěn yuè wén shì tài píng。
黼贺克复受赏,瓘忧分裂有萌。fǔ hè kè fù shòu shǎng,guàn yōu fēn liè yǒu méng。

春夜温故六言二十首

刘克庄

门前客已去矣,屋里人安在哉。mén qián kè yǐ qù yǐ,wū lǐ rén ān zài zāi。
寒雀张罗可得,春燕衔泥不来。hán què zhāng luó kě dé,chūn yàn xián ní bù lái。

春夜温故六言二十首

刘克庄

丞相训子尤俭,夫人送女已非。chéng xiāng xùn zi yóu jiǎn,fū rén sòng nǚ yǐ fēi。
盥面用瓦盆子,籍足以锦地衣。guàn miàn yòng wǎ pén zi,jí zú yǐ jǐn dì yī。

春夜温故六言二十首

刘克庄

出入息顷冷暖,翻覆手间雨云。chū rù xī qǐng lěng nuǎn,fān fù shǒu jiān yǔ yún。
斩颐从教万段,卖颁不直分文。zhǎn yí cóng jiào wàn duàn,mài bān bù zhí fēn wén。