古诗词

沁园春·梦中作梅词

刘克庄

天造梅花,有许孤高,有许芬芳。tiān zào méi huā,yǒu xǔ gū gāo,yǒu xǔ fēn fāng。
似湘娥凝望,敛君山黛,明妃远嫁,作汉宫妆。shì xiāng é níng wàng,liǎn jūn shān dài,míng fēi yuǎn jià,zuò hàn gōng zhuāng。
冷艳谁知,素标难亵,又似夷齐饿首阳。lěng yàn shuí zhī,sù biāo nán xiè,yòu shì yí qí è shǒu yáng。
幽雅意,纵写之缣楮,未得毫芒。yōu yǎ yì,zòng xiě zhī jiān chǔ,wèi dé háo máng。
曾经诸老平章。céng jīng zhū lǎo píng zhāng。
只一个孤山说影香。zhǐ yī gè gū shān shuō yǐng xiāng。
便诏书存问,漫招处士,节旄落尽,早屈中郎。biàn zhào shū cún wèn,màn zhāo chù shì,jié máo luò jǐn,zǎo qū zhōng láng。
日暮天寒,山空月堕,茅舍清于白玉堂。rì mù tiān hán,shān kōng yuè duò,máo shě qīng yú bái yù táng。
宁淡杀,不敢凭羌笛,告诉凄凉。níng dàn shā,bù gǎn píng qiāng dí,gào sù qī liáng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

题杂书卷六言三首

刘克庄

若稽古至三万,道德经亦五千。ruò jī gǔ zhì sān wàn,dào dé jīng yì wǔ qiān。
俗学见皮肤止,圣处非口耳传。sú xué jiàn pí fū zhǐ,shèng chù fēi kǒu ěr chuán。

碧溪草堂六言二首

刘克庄

虽无百官宗庙,薄有先人田庐。suī wú bǎi guān zōng miào,báo yǒu xiān rén tián lú。
子云饭疏饮水,通也弹琴著书。zi yún fàn shū yǐn shuǐ,tōng yě dàn qín zhù shū。

碧溪草堂六言二首

刘克庄

素隐非君子志,独乐岂贤者心。sù yǐn fēi jūn zi zhì,dú lè qǐ xián zhě xīn。
邀陶陆投莲社,放山王入竹林。yāo táo lù tóu lián shè,fàng shān wáng rù zhú lín。

纵笔六言七首

刘克庄

少日才高户大,暮年酒圣诗豪。shǎo rì cái gāo hù dà,mù nián jiǔ shèng shī háo。
且教儿童精选,谁能奴仆命骚。qiě jiào ér tóng jīng xuǎn,shuí néng nú pū mìng sāo。

纵笔六言七首

刘克庄

古调不同俗调,后儒多异先儒。gǔ diào bù tóng sú diào,hòu rú duō yì xiān rú。
美蔡中郎幼妇,呵郑司农老奴。měi cài zhōng láng yòu fù,hē zhèng sī nóng lǎo nú。

纵笔六言七首

刘克庄

学射必百发中,观棋争三著高。xué shè bì bǎi fā zhōng,guān qí zhēng sān zhù gāo。
画工一洗万马,巨人一钓六鳌。huà gōng yī xǐ wàn mǎ,jù rén yī diào liù áo。

纵笔六言七首

刘克庄

读过书皆遗忘,老来诗愈颠狂。dú guò shū jiē yí wàng,lǎo lái shī yù diān kuáng。
不献贵人夹袋,尽入奚奴锦囊。bù xiàn guì rén jiā dài,jǐn rù xī nú jǐn náng。

纵笔六言七首

刘克庄

佛经六千馀卷,聃书八十一篇。fú jīng liù qiān yú juǎn,dān shū bā shí yī piān。
今为二氏学者,我则两端竭焉。jīn wèi èr shì xué zhě,wǒ zé liǎng duān jié yān。

纵笔六言七首

刘克庄

精卫衔石填海,醯鸡以瓮为天。jīng wèi xián shí tián hǎi,xī jī yǐ wèng wèi tiān。
拊石凤翔千仞,□□龙沕九渊。fǔ shí fèng xiáng qiān rèn,lóng mì jiǔ yuān。

纵笔六言七首

刘克庄

从我辙环衰世,有谁鼓瑟暮春。cóng wǒ zhé huán shuāi shì,yǒu shuí gǔ sè mù chūn。
高弟勇浮海者,圣师与浴沂人。gāo dì yǒng fú hǎi zhě,shèng shī yǔ yù yí rén。

释老六言十首

刘克庄

惠能铁叶漆布,瞿昙金棺茶毗。huì néng tiě yè qī bù,qú tán jīn guān chá pí。
若道老君不死,未知秦失吊谁。ruò dào lǎo jūn bù sǐ,wèi zhī qín shī diào shuí。

释老六言十首

刘克庄

应真渡揭厉水,个个皆以杖扶。yīng zhēn dù jiē lì shuǐ,gè gè jiē yǐ zhàng fú。
长江千里天堑,讵能踏一枝芦。zhǎng jiāng qiān lǐ tiān qiàn,jù néng tà yī zhī lú。

释老六言十首

刘克庄

道家事颇恍惚,稗官书多诙谐。dào jiā shì pǒ huǎng hū,bài guān shū duō huī xié。
帝居非若溷也,天上岂有厕哉。dì jū fēi ruò hùn yě,tiān shàng qǐ yǒu cè zāi。

释老六言十首

刘克庄

一笔受楞严义,三书赠大颠衣。yī bǐ shòu léng yán yì,sān shū zèng dà diān yī。
取经烦猴行者,吟诗输鹤阿师。qǔ jīng fán hóu xíng zhě,yín shī shū hè ā shī。

释老六言十首

刘克庄

九万里抟而上,三千秋鸣相酬。jiǔ wàn lǐ tuán ér shàng,sān qiān qiū míng xiāng chóu。
未免为二蛊笑,谁能作双鸟囚。wèi miǎn wèi èr gǔ xiào,shuí néng zuò shuāng niǎo qiú。