古诗词

同陈守游碧落洞二首

包恢

揽辔驱驰始得闲,便陪五马访名山。lǎn pèi qū chí shǐ dé xián,biàn péi wǔ mǎ fǎng míng shān。
恍如境出青霄外,真是身游碧落间。huǎng rú jìng chū qīng xiāo wài,zhēn shì shēn yóu bì luò jiān。
地辟天开非假凿,崖高壁立自成关。dì pì tiān kāi fēi jiǎ záo,yá gāo bì lì zì chéng guān。
奇奇怪怪难名状,独荷元龙许附攀。qí qí guài guài nán míng zhuàng,dú hé yuán lóng xǔ fù pān。
包恢

包恢

包恢(1182-1268),字宏父,一字道夫,号宏斋,宋建昌南城(今属江西)人。刑部尚书。以廉吏,政绩显著著称,同时他也是文学批评家。 包恢的作品>>

猜您喜欢

送蒙斋赴召六首

包恢

广大中精微,如崇下履卑。guǎng dà zhōng jīng wēi,rú chóng xià lǚ bēi。
川流本敦化,溥博时出之。chuān liú běn dūn huà,pǔ bó shí chū zhī。
刚毅发秋凛,宽裕融春熙。gāng yì fā qiū lǐn,kuān yù róng chūn xī。
聪明靡偏照,密察不失时。cōng míng mí piān zhào,mì chá bù shī shí。
权度心为甚,圣人良在兹。quán dù xīn wèi shén,shèng rén liáng zài zī。
思睿睿作圣,无思无不思。sī ruì ruì zuò shèng,wú sī wú bù sī。

送蒙斋赴召六首

包恢

乾坤常简易,险阻知最精。qián kūn cháng jiǎn yì,xiǎn zǔ zhī zuì jīng。
尧舜何艰难,难在知人明。yáo shùn hé jiān nán,nán zài zhī rén míng。
孔子每所患,因予犹改更。kǒng zi měi suǒ huàn,yīn yǔ yóu gǎi gèng。
险如彼山川,无如世人情。xiǎn rú bǐ shān chuān,wú rú shì rén qíng。
明天而昧人,古人所讥评。míng tiān ér mèi rén,gǔ rén suǒ jī píng。
卓哉子陆子,高具双眼睛。zhuó zāi zi lù zi,gāo jù shuāng yǎn jīng。
气貌才一顾,肺肝见如倾。qì mào cái yī gù,fèi gān jiàn rú qīng。
或但因传闻,能见人生平。huò dàn yīn chuán wén,néng jiàn rén shēng píng。
万象悉呈露,如揭日月行。wàn xiàng xī chéng lù,rú jiē rì yuè xíng。
何畏乎功令,尧舜为法程。hé wèi hū gōng lìng,yáo shùn wèi fǎ chéng。
所恶利口覆,孔子为权衡。suǒ è lì kǒu fù,kǒng zi wèi quán héng。
欲希象山翁,此目不可盲。yù xī xiàng shān wēng,cǐ mù bù kě máng。
众欺恐寡信,多伪难皆诚。zhòng qī kǒng guǎ xìn,duō wěi nán jiē chéng。
虚受而实责,无容偏且轻。xū shòu ér shí zé,wú róng piān qiě qīng。
张陈门下客,莫非天下英。zhāng chén mén xià kè,mò fēi tiān xià yīng。
后至所居国,皆能居公卿。hòu zhì suǒ jū guó,jiē néng jū gōng qīng。
济世才最急,泰道非徒亨。jì shì cái zuì jí,tài dào fēi tú hēng。
下视瓮盎内,成雷聚蚊虻。xià shì wèng àng nèi,chéng léi jù wén méng。
鸟须九霄鹏,鱼必东海鲸。niǎo xū jiǔ xiāo péng,yú bì dōng hǎi jīng。
为己与为国,灼知在先生。wèi jǐ yǔ wèi guó,zhuó zhī zài xiān shēng。

送蒙斋赴召六首

包恢

扶颠而持危,在天下大势。fú diān ér chí wēi,zài tiān xià dà shì。
拨乱而存亡,在国家大计。bō luàn ér cún wáng,zài guó jiā dà jì。
一司一事间,未足系兴替。yī sī yī shì jiān,wèi zú xì xīng tì。
马援为郡守,尚不屑烦细。mǎ yuán wèi jùn shǒu,shàng bù xiè fán xì。
惟大姓黠羌,不容有违戾。wéi dà xìng xiá qiāng,bù róng yǒu wéi lì。
况为公与卿,不思大经济。kuàng wèi gōng yǔ qīng,bù sī dà jīng jì。
今大姓黠羌,几倍过汉世。jīn dà xìng xiá qiāng,jǐ bèi guò hàn shì。
中有根木存,犹在加护卫。zhōng yǒu gēn mù cún,yóu zài jiā hù wèi。
大都如弈棋,败局如已逝。dà dōu rú yì qí,bài jú rú yǐ shì。
如有一胜著,败乃以胜继。rú yǒu yī shèng zhù,bài nǎi yǐ shèng jì。
巽当知衡权,是乃德之制。xùn dāng zhī héng quán,shì nǎi dé zhī zhì。
果哉末之难,圆神妙龟筮。guǒ zāi mò zhī nán,yuán shén miào guī shì。
愿言其吉凶,大辟天地闭。yuàn yán qí jí xiōng,dà pì tiān dì bì。

送蒙斋赴召六首

包恢

尝闻魏仲英,谓仕欲行志。cháng wén wèi zhòng yīng,wèi shì yù xíng zhì。
后宫权豪等,损去志乃遂。hòu gōng quán háo děng,sǔn qù zhì nǎi suì。
如云皆不可,隐身是为智。rú yún jiē bù kě,yǐn shēn shì wèi zhì。
此志虽可称,一节非道备。cǐ zhì suī kě chēng,yī jié fēi dào bèi。
不闻政适人,格心第一义。bù wén zhèng shì rén,gé xīn dì yī yì。
如未可与权,当道岂易致。rú wèi kě yǔ quán,dāng dào qǐ yì zhì。
齐王好货色,孟子不少刺。qí wáng hǎo huò sè,mèng zi bù shǎo cì。
导之百姓同,王道真易易。dǎo zhī bǎi xìng tóng,wáng dào zhēn yì yì。
自实学不明,言与实难离。zì shí xué bù míng,yán yǔ shí nán lí。
何能格一非,适以滋众伪。hé néng gé yī fēi,shì yǐ zī zhòng wěi。
最是讲说多,虚文只成赘。zuì shì jiǎng shuō duō,xū wén zhǐ chéng zhuì。
经或不如史,祸福可趋避。jīng huò bù rú shǐ,huò fú kě qū bì。
下至不害伯,犹能救时弊。xià zhì bù hài bó,yóu néng jiù shí bì。
此可观世变,言之横涕泪。cǐ kě guān shì biàn,yán zhī héng tì lèi。
道本无不通,君子当不器。dào běn wú bù tōng,jūn zi dāng bù qì。

送蒙斋赴召六首

包恢

四世凡五公,贵盛古自昔。sì shì fán wǔ gōng,guì shèng gǔ zì xī。
于我如浮云,光前在仁宅。yú wǒ rú fú yún,guāng qián zài rén zhái。
仰观我絜斋,江汉濯之白。yǎng guān wǒ jié zhāi,jiāng hàn zhuó zhī bái。
下视世所羡,腰黄眼前赤。xià shì shì suǒ xiàn,yāo huáng yǎn qián chì。
度越此流辈,人何啻千百。dù yuè cǐ liú bèi,rén hé chì qiān bǎi。
希舜鹿野居,介然有如石。xī shùn lù yě jū,jiè rán yǒu rú shí。
尝为耳目人,天子屡前席。cháng wèi ěr mù rén,tiān zi lǚ qián xí。
义难若是恝,命岂可终逆。yì nán ruò shì jiá,mìng qǐ kě zhōng nì。
非如一小官,去就惟我适。fēi rú yī xiǎo guān,qù jiù wéi wǒ shì。
况当有道时,丘自不与易。kuàng dāng yǒu dào shí,qiū zì bù yǔ yì。
世方厄三空,实当有长策。shì fāng è sān kōng,shí dāng yǒu zhǎng cè。
心肝奉至尊,忧劳敢云斁。xīn gān fèng zhì zūn,yōu láo gǎn yún yì。
行矣金玉声,智勇全赵璧。xíng yǐ jīn yù shēng,zhì yǒng quán zhào bì。

雨后观新荷

包恢

中夜平旦尔,净把天宇洗。zhōng yè píng dàn ěr,jìng bǎ tiān yǔ xǐ。
此时气之清,隐映如有体。cǐ shí qì zhī qīng,yǐn yìng rú yǒu tǐ。
挹之莫可得,挥之不能靡。yì zhī mò kě dé,huī zhī bù néng mí。
外不隔毛发,内透彻心髓。wài bù gé máo fā,nèi tòu chè xīn suǐ。
轻清孰为天,天也不离此。qīng qīng shú wèi tiān,tiān yě bù lí cǐ。
因行过东湖,荷叶恰新美。yīn xíng guò dōng hú,hé yè qià xīn měi。
柔茎柄圆盖,嫩绿出清泚。róu jīng bǐng yuán gài,nèn lǜ chū qīng cǐ。
下承之浮萍,铺锦杂青紫。xià chéng zhī fú píng,pù jǐn zá qīng zǐ。
洒洒无一尘,生意正济济。sǎ sǎ wú yī chén,shēng yì zhèng jì jì。
欲辩已忘言,无声臭至矣。yù biàn yǐ wàng yán,wú shēng chòu zhì yǐ。

四明决狱由宁海道中

包恢

山童首少发,石老脊多骨。shān tóng shǒu shǎo fā,shí lǎo jí duō gǔ。
上犹剑戟关,下没沙碛窟。shàng yóu jiàn jǐ guān,xià méi shā qì kū。
曾无好步行,常有失足惊。céng wú hǎo bù xíng,cháng yǒu shī zú jīng。
前若逢峻拒,后如迫使倾。qián ruò féng jùn jù,hòu rú pò shǐ qīng。
所幸甚艰难,平生备尝试。suǒ xìng shén jiān nán,píng shēng bèi cháng shì。
险阻谁能知,乾坤元简易。xiǎn zǔ shuí néng zhī,qián kūn yuán jiǎn yì。

观泉

包恢

泉动涌联珠,泉静湛片玉。quán dòng yǒng lián zhū,quán jìng zhàn piàn yù。
渊源出以时,动静清可掬。yuān yuán chū yǐ shí,dòng jìng qīng kě jū。
凭栏冰雪寒,敛衽毛发肃。píng lán bīng xuě hán,liǎn rèn máo fā sù。
内以洗我心,外以刮我目。nèi yǐ xǐ wǒ xīn,wài yǐ guā wǒ mù。
偶离京尘来,对此歌不足。ǒu lí jīng chén lái,duì cǐ gē bù zú。
咏归五六人,犹疑自沂浴。yǒng guī wǔ liù rén,yóu yí zì yí yù。

寿家君克堂先生

包恢

良月四之日,景物何多奇。liáng yuè sì zhī rì,jǐng wù hé duō qí。
露洗宇四静,月抹天一涯。lù xǐ yǔ sì jìng,yuè mǒ tiān yī yá。
景星助月夜,光入清溪湄。jǐng xīng zhù yuè yè,guāng rù qīng xī méi。
奎星照江南,人文良在兹。kuí xīng zhào jiāng nán,rén wén liáng zài zī。
昔为西长庚,梦与斯人期。xī wèi xī zhǎng gēng,mèng yǔ sī rén qī。
今为南极老,微云淡庞眉。jīn wèi nán jí lǎo,wēi yún dàn páng méi。
际此小春日,胜彼芳春时。jì cǐ xiǎo chūn rì,shèng bǐ fāng chūn shí。
桃梅妙生意,微吐三五枝。táo méi miào shēng yì,wēi tǔ sān wǔ zhī。
野垂黄金穟,人饱白玉粢。yě chuí huáng jīn suì,rén bǎo bái yù zī。
芙容花成城,拔然凌霜姿。fú róng huā chéng chéng,bá rán líng shuāng zī。
暮开红菡萏,朝发白蜀葵。mù kāi hóng hàn dàn,cháo fā bái shǔ kuí。
菊见正中色,潇然疏竹篱。jú jiàn zhèng zhōng sè,xiāo rán shū zhú lí。
不共众芳竞,独与晚岁宜。bù gòng zhòng fāng jìng,dú yǔ wǎn suì yí。
时异物孤特,人生复何疑。shí yì wù gū tè,rén shēng fù hé yí。
我翁在物表,清吟彻骨肌。wǒ wēng zài wù biǎo,qīng yín chè gǔ jī。
不以世间利,容易得涴伊。bù yǐ shì jiān lì,róng yì dé wò yī。
今年七十二,浩然元不衰。jīn nián qī shí èr,hào rán yuán bù shuāi。
孤坐小阁上,台融融熙熙。gū zuò xiǎo gé shàng,tái róng róng xī xī。
布衾纸帐间,莹若冰雪姿。bù qīn zhǐ zhàng jiān,yíng ruò bīng xuě zī。
自从知止后,何思复何为。zì cóng zhī zhǐ hòu,hé sī fù hé wèi。
但愿主益圣,比肩皆皋夔。dàn yuàn zhǔ yì shèng,bǐ jiān jiē gāo kuí。
东南盛仁气,不战屈四夷。dōng nán shèng rén qì,bù zhàn qū sì yí。
丰穰岁相似,赤子无啼饥。fēng ráng suì xiāng shì,chì zi wú tí jī。
得老太平世,仁寿非吾私。dé lǎo tài píng shì,rén shòu fēi wú sī。
负暄娱爱日,煮芹甘如饴。fù xuān yú ài rì,zhǔ qín gān rú yí。
无妄漫微疾,勿药喜自随。wú wàng màn wēi jí,wù yào xǐ zì suí。
近谈小命者,尝以行年推。jìn tán xiǎo mìng zhě,cháng yǐ xíng nián tuī。
盛言天河水,一气木主治。shèng yán tiān hé shuǐ,yī qì mù zhǔ zhì。
后来年尚多,康强被春祺。hòu lái nián shàng duō,kāng qiáng bèi chūn qí。
儿曹心自喜,何幸如君词。ér cáo xīn zì xǐ,hé xìng rú jūn cí。
只今介翁寿,数尚逾期颐。zhǐ jīn jiè wēng shòu,shù shàng yú qī yí。
一百三四十,太古常不离。yī bǎi sān sì shí,tài gǔ cháng bù lí。
拜手稽首愿,永庇儿辈痴。bài shǒu jī shǒu yuàn,yǒng bì ér bèi chī。

马上口占感梅感事二首

包恢

梅兄随遇处,在水涯山巅。méi xiōng suí yù chù,zài shuǐ yá shān diān。
或有近行路,不惹人爱怜。huò yǒu jìn xíng lù,bù rě rén ài lián。
俨如敬而远,惟恐迫我前。yǎn rú jìng ér yuǎn,wéi kǒng pò wǒ qián。
或有近人居,不傍门户边。huò yǒu jìn rén jū,bù bàng mén hù biān。
仍多向贫家,不为华屋牵。réng duō xiàng pín jiā,bù wèi huá wū qiān。
香不祈人闻,芳不取世妍。xiāng bù qí rén wén,fāng bù qǔ shì yán。
似此性孤洁,秋毫绝萦缠。shì cǐ xìng gū jié,qiū háo jué yíng chán。
彼有不知者,乃谓花莫先。bǐ yǒu bù zhī zhě,nǎi wèi huā mò xiān。
折之贮玉瓶,已是伤其天。zhé zhī zhù yù píng,yǐ shì shāng qí tiān。
更大开苑囿,和根以之迁。gèng dà kāi yuàn yòu,hé gēn yǐ zhī qiān。
反指荣得地,带露泪自涟。fǎn zhǐ róng dé dì,dài lù lèi zì lián。
浸违山林意,岂其本性然。jìn wéi shān lín yì,qǐ qí běn xìng rán。
和羹尚不愿,其馀安足言。hé gēng shàng bù yuàn,qí yú ān zú yán。
但愿复反本,同盟松竹坚。dàn yuàn fù fǎn běn,tóng méng sōng zhú jiān。
西湖之孤山,犹嫌朝市喧。xī hú zhī gū shān,yóu xián cháo shì xuān。
上对玉辉山,下临珠媚渊。shàng duì yù huī shān,xià lín zhū mèi yuān。
外此唯雪月,往来许周旋。wài cǐ wéi xuě yuè,wǎng lái xǔ zhōu xuán。
三友共一笑,岁寒同百年。sān yǒu gòng yī xiào,suì hán tóng bǎi nián。
虽与世落落,自分安其偏。suī yǔ shì luò luò,zì fēn ān qí piān。

马上口占感梅感事二首

包恢

巡历郡邑间,人若未厌弃。xún lì jùn yì jiān,rén ruò wèi yàn qì。
夹道争向观,疑我形孰似。jiā dào zhēng xiàng guān,yí wǒ xíng shú shì。
得之道听馀,咸谓物吐气。dé zhī dào tīng yú,xián wèi wù tǔ qì。
老奸与宿赃,神夺而心悸。lǎo jiān yǔ sù zāng,shén duó ér xīn jì。
预知犯难逃,已多速奔避。yù zhī fàn nán táo,yǐ duō sù bēn bì。
先尝受其赇,今皆偿之既。xiān cháng shòu qí qiú,jīn jiē cháng zhī jì。
非慑使者来,安得自知畏。fēi shè shǐ zhě lái,ān dé zì zhī wèi。
予默揆诸心,斯言未深契。yǔ mò kuí zhū xīn,sī yán wèi shēn qì。
一切气不美,先儒说有味。yī qiè qì bù měi,xiān rú shuō yǒu wèi。
彝伦若尽去,太半为鬼魅。yí lún ruò jǐn qù,tài bàn wèi guǐ mèi。
禽兽争食人,殆盈野盈市。qín shòu zhēng shí rén,dài yíng yě yíng shì。
迹其所作为,殆恶过异类。jì qí suǒ zuò wèi,dài è guò yì lèi。
不洁食不饱,甚焉官与吏。bù jié shí bù bǎo,shén yān guān yǔ lì。
惨酷以济之,甚若豺虎噬。cǎn kù yǐ jì zhī,shén ruò chái hǔ shì。
岂直如得情,哀矜至流涕。qǐ zhí rú dé qíng,āi jīn zhì liú tì。
刑法用当穷,根本惕若厉。xíng fǎ yòng dāng qióng,gēn běn tì ruò lì。
岂谓犹有民,能喜使者至。qǐ wèi yóu yǒu mín,néng xǐ shǐ zhě zhì。
或鞠躬焚香,或远送旗帜。huò jū gōng fén xiāng,huò yuǎn sòng qí zhì。
望来漳民情,愿留泉民意。wàng lái zhāng mín qíng,yuàn liú quán mín yì。
此犹硕果然,不食生可觊。cǐ yóu shuò guǒ rán,bù shí shēng kě jì。
惟知有罪者,患不速去离。wéi zhī yǒu zuì zhě,huàn bù sù qù lí。
何啻千百辈,施行才一二。hé chì qiān bǎi bèi,shī xíng cái yī èr。
自叹水一杯,孰救炎火炽。zì tàn shuǐ yī bēi,shú jiù yán huǒ chì。
伤心复伤心,竟夕不能寐。shāng xīn fù shāng xīn,jìng xī bù néng mèi。

饯山泉吴守

包恢

泉从九江来,发自庐山趾。quán cóng jiǔ jiāng lái,fā zì lú shān zhǐ。
不啻如渭清,时出到旴水。bù chì rú wèi qīng,shí chū dào xū shuǐ。
渊渊媚如珠,甘饮足千里。yuān yuān mèi rú zhū,gān yǐn zú qiān lǐ。
何妨遇山下,一时险而止。hé fáng yù shān xià,yī shí xiǎn ér zhǐ。
不碍以亨行,果行险自弭。bù ài yǐ hēng xíng,guǒ xíng xiǎn zì mǐ。
真利用御寇,上下顺而理。zhēn lì yòng yù kòu,shàng xià shùn ér lǐ。
方当执热中,以濯豁有喜。fāng dāng zhí rè zhōng,yǐ zhuó huō yǒu xǐ。
且当正渴时,得饮快如洗。qiě dāng zhèng kě shí,dé yǐn kuài rú xǐ。
旴人望膏润,恋恋正未已。xū rén wàng gāo rùn,liàn liàn zhèng wèi yǐ。
顾如岁大旱,用汝甘霖比。gù rú suì dà hàn,yòng rǔ gān lín bǐ。
不容私一方,宇内并倾企。bù róng sī yī fāng,yǔ nèi bìng qīng qǐ。
盈科放四海,有本如是耳。yíng kē fàng sì hǎi,yǒu běn rú shì ěr。
安得长流旴,混混以终始。ān dé zhǎng liú xū,hùn hùn yǐ zhōng shǐ。
河南已治平,河内难留矣。hé nán yǐ zhì píng,hé nèi nán liú yǐ。
好将世俗污,尽洗入清泚。hǎo jiāng shì sú wū,jǐn xǐ rù qīng cǐ。
溥博泽周流,功成大如此。pǔ bó zé zhōu liú,gōng chéng dà rú cǐ。
却归山泉间,育德德孰拟。què guī shān quán jiān,yù dé dé shú nǐ。
作圣以为期,善养功更伟。zuò shèng yǐ wèi qī,shàn yǎng gōng gèng wěi。

谢朱汀守惠古风

包恢

民何业于盐,由生在水国。mín hé yè yú yán,yóu shēng zài shuǐ guó。
因之利其利,资生本无责。yīn zhī lì qí lì,zī shēng běn wú zé。
未能损与之,尽绝岂为得。wèi néng sǔn yǔ zhī,jǐn jué qǐ wèi dé。
后世与古异,以此命为脉。hòu shì yǔ gǔ yì,yǐ cǐ mìng wèi mài。
如宽之一分,不禁之太迫。rú kuān zhī yī fēn,bù jìn zhī tài pò。
上下亦相安,何至遽相阨。shàng xià yì xiāng ān,hé zhì jù xiāng è。
柰何笼之尽,一线路亦塞。nài hé lóng zhī jǐn,yī xiàn lù yì sāi。
乘以风气恶,遂至大作慝。chéng yǐ fēng qì è,suì zhì dà zuò tè。
舟聚至数十,众聚动数百。zhōu jù zhì shù shí,zhòng jù dòng shù bǎi。
杀越人于货,祸烈恣惨刻。shā yuè rén yú huò,huò liè zì cǎn kè。
谁谓在王畿,有此凶焰赫。shuí wèi zài wáng jī,yǒu cǐ xiōng yàn hè。
深为腹心忧,非但股肱厄。shēn wèi fù xīn yōu,fēi dàn gǔ gōng è。
圣上欲并生,犹未忍诛谪。shèng shàng yù bìng shēng,yóu wèi rěn zhū zhé。
欲如渤海郡,但以安作则。yù rú bó hǎi jùn,dàn yǐ ān zuò zé。
中外多贤良,选及仆罔测。zhōng wài duō xián liáng,xuǎn jí pū wǎng cè。
岂非老不死,可以贼击贼。qǐ fēi lǎo bù sǐ,kě yǐ zéi jī zéi。
初非欲胜之,化诱尽筹画。chū fēi yù shèng zhī,huà yòu jǐn chóu huà。
顽冥终不回,不免出兵革。wán míng zhōng bù huí,bù miǎn chū bīng gé。
犹非杀为威,止欲就擒获。yóu fēi shā wèi wēi,zhǐ yù jiù qín huò。
竟未始血刃,献囚不献馘。jìng wèi shǐ xuè rèn,xiàn qiú bù xiàn guó。
精别分死生,不失我心测。jīng bié fēn sǐ shēng,bù shī wǒ xīn cè。
或不以事观,浮言肆虚吓。huò bù yǐ shì guān,fú yán sì xū xià。
语阱险且危,闻者转相惑。yǔ jǐng xiǎn qiě wēi,wén zhě zhuǎn xiāng huò。
非望复非才,宜不见浮格。fēi wàng fù fēi cái,yí bù jiàn fú gé。
成虎而铄金,莫辩只自默。chéng hǔ ér shuò jīn,mò biàn zhǐ zì mò。
偶尔事幸成,不至大差忒。ǒu ěr shì xìng chéng,bù zhì dà chà tè。
免罪已逾分,何劳被恩泽。miǎn zuì yǐ yú fēn,hé láo bèi ēn zé。
感公成人美,古调鸣啧啧。gǎn gōng chéng rén měi,gǔ diào míng zé zé。
仆以瓦釜酬,自笑言哑哑。pū yǐ wǎ fǔ chóu,zì xiào yán yǎ yǎ。

病中答客

包恢

客侈言告予,二月春烂如。kè chǐ yán gào yǔ,èr yuè chūn làn rú。
后过前不及,于今正丰腴。hòu guò qián bù jí,yú jīn zhèng fēng yú。
况复晴暄久,行乐人联车。kuàng fù qíng xuān jiǔ,xíng lè rén lián chē。
时鸟啼葫芦,酤酒醉且呼。shí niǎo tí hú lú,gū jiǔ zuì qiě hū。
游子偕游女,争先耀街衢。yóu zi xié yóu nǚ,zhēng xiān yào jiē qú。
被恼诉无处,半是颠狂徒。bèi nǎo sù wú chù,bàn shì diān kuáng tú。
昔人秉烛游,过时欲何娱。xī rén bǐng zhú yóu,guò shí yù hé yú。
恨公独抱病,与时不相扶。hèn gōng dú bào bìng,yǔ shí bù xiāng fú。
容膝斗大室,呻吟何时苏。róng xī dòu dà shì,shēn yín hé shí sū。
奇花将衰谢,绿叶将扶疏。qí huā jiāng shuāi xiè,lǜ yè jiāng fú shū。
闻鸟声辄善,能似五柳无。wén niǎo shēng zhé shàn,néng shì wǔ liǔ wú。
予谓客所羡,眩于形色欤。yǔ wèi kè suǒ xiàn,xuàn yú xíng sè yú。
竞千红万紫,锦绣不足铺。jìng qiān hóng wàn zǐ,jǐn xiù bù zú pù。
变千态万状,彩绘不可图。biàn qiān tài wàn zhuàng,cǎi huì bù kě tú。
无一非形色,乃生理绪馀。wú yī fēi xíng sè,nǎi shēng lǐ xù yú。
耳目不能思,心冥独荒芜。ěr mù bù néng sī,xīn míng dú huāng wú。
形形色色者,根本何取诸。xíng xíng sè sè zhě,gēn běn hé qǔ zhū。
藏用而显仁,显微元不殊。cáng yòng ér xiǎn rén,xiǎn wēi yuán bù shū。
徒见形色者,不识精在粗。tú jiàn xíng sè zhě,bù shí jīng zài cū。
抑岂知造物,不知彼在吾。yì qǐ zhī zào wù,bù zhī bǐ zài wú。
中和万物育,皆备我不诬。zhōng hé wàn wù yù,jiē bèi wǒ bù wū。
造物莫穷极,形色才斯须。zào wù mò qióng jí,xíng sè cái sī xū。
物既惟我造,何尝离须臾。wù jì wéi wǒ zào,hé cháng lí xū yú。
见即常自见,非二常与俱。jiàn jí cháng zì jiàn,fēi èr cháng yǔ jù。
卧游不必动,遍游靡所拘。wò yóu bù bì dòng,biàn yóu mí suǒ jū。
不在行且疾,速至其神乎。bù zài xíng qiě jí,sù zhì qí shén hū。
春工尽天巧,众妙何可誉。chūn gōng jǐn tiān qiǎo,zhòng miào hé kě yù。
病我一形色,千万曾不愈。bìng wǒ yī xíng sè,qiān wàn céng bù yù。
我室非斗大,宇宙此一庐。wǒ shì fēi dòu dà,yǔ zhòu cǐ yī lú。
徒以我视我,无怪为我吁。tú yǐ wǒ shì wǒ,wú guài wèi wǒ xū。
徒以斗视室,宜谓局不舒。tú yǐ dòu shì shì,yí wèi jú bù shū。
或者病不乐,我乐人莫逾。huò zhě bìng bù lè,wǒ lè rén mò yú。
反是彼游人,非乐徒驰驱。fǎn shì bǐ yóu rén,fēi lè tú chí qū。
仅与蜂蝶辈,逐逐飞盈途。jǐn yǔ fēng dié bèi,zhú zhú fēi yíng tú。
二月虽将尽,吾即风舞雩。èr yuè suī jiāng jǐn,wú jí fēng wǔ yú。
客心犹未悟,笑我何其愚。kè xīn yóu wèi wù,xiào wǒ hé qí yú。

病中口占

包恢

人于不病时,岂知病时恶。rén yú bù bìng shí,qǐ zhī bìng shí è。
重如加刀锯,轻亦急束缚。zhòng rú jiā dāo jù,qīng yì jí shù fù。
寒如大冬冰,热则盛夏铄。hán rú dà dōng bīng,rè zé shèng xià shuò。
四肢外犹解,五脏内似剥。sì zhī wài yóu jiě,wǔ zàng nèi shì bō。
石卧身经难,木瘦气削弱。shí wò shēn jīng nán,mù shòu qì xuē ruò。
痛苦千万端,坚忍力不角。tòng kǔ qiān wàn duān,jiān rěn lì bù jiǎo。
贵势富强身,不能与我博。guì shì fù qiáng shēn,bù néng yǔ wǒ bó。
若非祸自求,安受外气虐。ruò fēi huò zì qiú,ān shòu wài qì nüè。
一息秋毫间,不来不可度。yī xī qiū háo jiān,bù lái bù kě dù。
百忧一不兴,百念一不作。bǎi yōu yī bù xīng,bǎi niàn yī bù zuò。
万事不到胸,万卷束高阁。wàn shì bù dào xiōng,wàn juǎn shù gāo gé。
学在身外者,无一可倚托。xué zài shēn wài zhě,wú yī kě yǐ tuō。
坎中维寸心,不乱犹独觉。kǎn zhōng wéi cùn xīn,bù luàn yóu dú jué。
清明尚如在,志气神自握。qīng míng shàng rú zài,zhì qì shén zì wò。
如围城未陷,主帅守弥确。rú wéi chéng wèi xiàn,zhǔ shuài shǒu mí què。
如敝屋未颠,主翁立尤卓。rú bì wū wèi diān,zhǔ wēng lì yóu zhuó。
或悠然以游,何惧以何怍。huò yōu rán yǐ yóu,hé jù yǐ hé zuò。
人能处未病,如病乃良药。rén néng chù wèi bìng,rú bìng nǎi liáng yào。
生本自忧患,死反由安乐。shēng běn zì yōu huàn,sǐ fǎn yóu ān lè。
恃吾身安强,气马恣奔薄。shì wú shēn ān qiáng,qì mǎ zì bēn báo。
精炎火焚林,物溺水赴壑。jīng yán huǒ fén lín,wù nì shuǐ fù hè。
醲醉酒池竭,姣淫欲海涸。nóng zuì jiǔ chí jié,jiāo yín yù hǎi hé。
魄坏魂何存,神去气宜索。pò huài hún hé cún,shén qù qì yí suǒ。
盛年已衰翁,槁形止虚壳。shèng nián yǐ shuāi wēng,gǎo xíng zhǐ xū ké。
如饮鸩自毒,如操刀自斫。rú yǐn zhèn zì dú,rú cāo dāo zì zhuó。
病殒何怨尤,孽非天殒落。bìng yǔn hé yuàn yóu,niè fēi tiān yǔn luò。
病中因苦口,戒以命为谑。bìng zhōng yīn kǔ kǒu,jiè yǐ mìng wèi xuè。
我幸非此证,不似彼舛错。wǒ xìng fēi cǐ zhèng,bù shì bǐ chuǎn cuò。
惟震雷巽风,二者相击搏。wéi zhèn léi xùn fēng,èr zhě xiāng jī bó。
平生一泓水,洗手双赤脚。píng shēng yī hóng shuǐ,xǐ shǒu shuāng chì jiǎo。
何为攻之惨,欲庇无智略。hé wèi gōng zhī cǎn,yù bì wú zhì lüè。
欲进不得前,欲退不得却。yù jìn bù dé qián,yù tuì bù dé què。
如竟不可瘳,废弃真刖若。rú jìng bù kě chōu,fèi qì zhēn yuè ruò。
无复行世间,岂更步可学。wú fù xíng shì jiān,qǐ gèng bù kě xué。
借曰病未死,饿死可云莫。jiè yuē bìng wèi sǐ,è sǐ kě yún mò。
安之若天命,天命非冥寞。ān zhī ruò tiān mìng,tiān mìng fēi míng mò。
90123456