古诗词

玉堂感旧

宋祁

七年辞玉署,再入佐黄扉。qī nián cí yù shǔ,zài rù zuǒ huáng fēi。
树与青春换,人将素领归。shù yǔ qīng chūn huàn,rén jiāng sù lǐng guī。
砖花仍可记,厦雀稍惊飞。zhuān huā réng kě jì,shà què shāo jīng fēi。
炉蕙非无意,逢人尚袭衣。lú huì fēi wú yì,féng rén shàng xí yī。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

早秋二首

宋祁

月夜亭皋秋气生,又从摇落到峥嵘。yuè yè tíng gāo qiū qì shēng,yòu cóng yáo luò dào zhēng róng。
寒花尚作茸茸密,晚叶偏能飒飒鸣。hán huā shàng zuò rōng rōng mì,wǎn yè piān néng sà sà míng。
对把蟹螯何处酒,怅怀莼菜此时羹。duì bǎ xiè áo hé chù jiǔ,chàng huái chún cài cǐ shí gēng。
西风万里吹斑鬓,可待中郎丽赋成。xī fēng wàn lǐ chuī bān bìn,kě dài zhōng láng lì fù chéng。

早秋二首

宋祁

落照临风细细寒,已收纹簟未收纨。luò zhào lín fēng xì xì hán,yǐ shōu wén diàn wèi shōu wán。
山中桂老初含紫,泽上枫多并是丹。shān zhōng guì lǎo chū hán zǐ,zé shàng fēng duō bìng shì dān。
月过河桥低映榭,露从霄极暗供盘。yuè guò hé qiáo dī yìng xiè,lù cóng xiāo jí àn gōng pán。
何人刻意离忧苦,不字灵均即姓潘。hé rén kè yì lí yōu kǔ,bù zì líng jūn jí xìng pān。

过安陆旧居邻里相送

宋祁

绿杨枝外斗阑干,出客鸡鸣过近关。lǜ yáng zhī wài dòu lán gàn,chū kè jī míng guò jìn guān。
岂有车徒休汝上,暂同邻里到方山。qǐ yǒu chē tú xiū rǔ shàng,zàn tóng lín lǐ dào fāng shān。
离魂正对春波苦,羁思犹随倦鸟还。lí hún zhèng duì chūn bō kǔ,jī sī yóu suí juàn niǎo hái。
多谢沧浪送征棹,更沾馀沫洗衰颜。duō xiè cāng làng sòng zhēng zhào,gèng zhān yú mò xǐ shuāi yán。

怀故里偶成

宋祁

先畴少失杏花耕,十载穷尘困缚缨。xiān chóu shǎo shī xìng huā gēng,shí zài qióng chén kùn fù yīng。
山上有山成久客,吏中非吏得空名。shān shàng yǒu shān chéng jiǔ kè,lì zhōng fēi lì dé kōng míng。
吟塘碧草他年废,雾驿哀猿此夜惊。yín táng bì cǎo tā nián fèi,wù yì āi yuán cǐ yè jīng。
何日谒归聊望里,况无车骑得乡评。hé rì yè guī liáo wàng lǐ,kuàng wú chē qí dé xiāng píng。

了净归天竺寺

宋祁

晓原霜重俊鹰肥,一席归风路不迷。xiǎo yuán shuāng zhòng jùn yīng féi,yī xí guī fēng lù bù mí。
林下会徒从雾合,海边停梵见潮低。lín xià huì tú cóng wù hé,hǎi biān tíng fàn jiàn cháo dī。
霜篮烹茗寻前圃,雨屐粘苔认故蹊。shuāng lán pēng míng xún qián pǔ,yǔ jī zhān tái rèn gù qī。
知有诗魔未降伏,汤休日在碧云西。zhī yǒu shī mó wèi jiàng fú,tāng xiū rì zài bì yún xī。

寄叶兵部

宋祁

吴门练影逐金羁,共羡潜郎得请归。wú mén liàn yǐng zhú jīn jī,gòng xiàn qián láng dé qǐng guī。
殖产旧封千户橘,去台初襆五时衣。zhí chǎn jiù fēng qiān hù jú,qù tái chū fú wǔ shí yī。
晨杯斗豉江莼滑,夕俎供糖渚蟹肥。chén bēi dòu shì jiāng chún huá,xī zǔ gōng táng zhǔ xiè féi。
分籍未容妨隐趣,海鸥汀鹭对忘机。fēn jí wèi róng fáng yǐn qù,hǎi ōu tīng lù duì wàng jī。

真上人

宋祁

面壁观空度几春,灵山法会更离群。miàn bì guān kōng dù jǐ chūn,líng shān fǎ huì gèng lí qún。
定心不动池俱满,标指无言月自分。dìng xīn bù dòng chí jù mǎn,biāo zhǐ wú yán yuè zì fēn。
经叶昼闲落毳祴,空花晨静贮馀薰。jīng yè zhòu xián luò cuì gāi,kōng huā chén jìng zhù yú xūn。
金园晤赏人谁见,万里残阳送碧云。jīn yuán wù shǎng rén shuí jiàn,wàn lǐ cán yáng sòng bì yún。

赠昭长老

宋祁

虎锡多年寄宝坊,氍毹宴坐赤髭长。hǔ xī duō nián jì bǎo fāng,qú shū yàn zuò chì zī zhǎng。
鹄灯雪岭分千焰,蒲馔鸡园积聚香。gǔ dēng xuě lǐng fēn qiān yàn,pú zhuàn jī yuán jī jù xiāng。
定水昼寒销漏叶,社池秋晚亚莲房。dìng shuǐ zhòu hán xiāo lòu yè,shè chí qiū wǎn yà lián fáng。
何时拂席升麟殿,麈毳微飘法座傍。hé shí fú xí shēng lín diàn,zhǔ cuì wēi piāo fǎ zuò bàng。

送静照大师归馀杭

宋祁

旁行经叶振馀埃,社侣欣闻锡股回。páng xíng jīng yè zhèn yú āi,shè lǚ xīn wén xī gǔ huí。
林鸟入花迎拥裓,江龙停浪送浮杯。lín niǎo rù huā yíng yōng gé,jiāng lóng tíng làng sòng fú bēi。
他年应共销香饭,几夕飞谈辩劫灰。tā nián yīng gòng xiāo xiāng fàn,jǐ xī fēi tán biàn jié huī。
渐次南征知有为,化成今在故岩隈。jiàn cì nán zhēng zhī yǒu wèi,huà chéng jīn zài gù yán wēi。

再逢成上人

宋祁

上都初见赤髭年,并在西州绛帐前。shàng dōu chū jiàn chì zī nián,bìng zài xī zhōu jiàng zhàng qián。
每与文殊同问疾,不知灵运遽生天。měi yǔ wén shū tóng wèn jí,bù zhī líng yùn jù shēng tiān。
淮山永忆吟无社,梁苑重来供有缘。huái shān yǒng yì yín wú shè,liáng yuàn zhòng lái gōng yǒu yuán。
休问外堂诸弟子,饿思周粟赋归田。xiū wèn wài táng zhū dì zi,è sī zhōu sù fù guī tián。

送僧游越

宋祁

越绝天长晓雾低,若耶云树蔽春晖。yuè jué tiān zhǎng xiǎo wù dī,ruò yé yún shù bì chūn huī。
江龙浪稳迎杯度,岩虎蹊空避锡归。jiāng lóng làng wěn yíng bēi dù,yán hǔ qī kōng bì xī guī。
晨饭聚香斋品洁,夜盆沈漏睡魔稀。chén fàn jù xiāng zhāi pǐn jié,yè pén shěn lòu shuì mó xī。
玉珰谁望西来气,五叶花开祖有衣。yù dāng shuí wàng xī lái qì,wǔ yè huā kāi zǔ yǒu yī。

腊后书所见

宋祁

北斗边城春柄回,闰年飘縠占馀灰。běi dòu biān chéng chūn bǐng huí,rùn nián piāo hú zhàn yú huī。
鼓声催遍江南草,驿路传残陇首梅。gǔ shēng cuī biàn jiāng nán cǎo,yì lù chuán cán lǒng shǒu méi。
寒日已高犹沆漭,薄云无待故徘徊。hán rì yǐ gāo yóu hàng mǎng,báo yún wú dài gù pái huái。
何郎素忆惭杯杓,强欲乘闲拨冻醅。hé láng sù yì cán bēi biāo,qiáng yù chéng xián bō dòng pēi。

过郢中

宋祁

紫宙星翻唾雾开,据鞍追昔剩裴回。zǐ zhòu xīng fān tuò wù kāi,jù ān zhuī xī shèng péi huí。
空闻曲里阳春老,不见城西艇子来。kōng wén qū lǐ yáng chūn lǎo,bù jiàn chéng xī tǐng zi lái。
苦李成蹊谁驻盖,行云无所自萦台。kǔ lǐ chéng qī shuí zhù gài,xíng yún wú suǒ zì yíng tái。
江皋鱼鸟留连极,枉被从军驿马催。jiāng gāo yú niǎo liú lián jí,wǎng bèi cóng jūn yì mǎ cuī。

和赵南正溪上二首

宋祁

年少青春苦惜春,溪头风物更留君。nián shǎo qīng chūn kǔ xī chūn,xī tóu fēng wù gèng liú jūn。
无花地展如茵草,欲雨天垂似鹤云。wú huā dì zhǎn rú yīn cǎo,yù yǔ tiān chuí shì hè yún。
船近鹅儿频引颈,水清鱼子忽分群。chuán jìn é ér pín yǐn jǐng,shuǐ qīng yú zi hū fēn qún。
吟情饮量皆豪俊,酒盏须斟一百分。yín qíng yǐn liàng jiē háo jùn,jiǔ zhǎn xū zhēn yī bǎi fēn。

和赵南正溪上二首

宋祁

一樽狂计即留春,更把诗篇恼使君。yī zūn kuáng jì jí liú chūn,gèng bǎ shī piān nǎo shǐ jūn。
绕岸正摇千步柳,归山曾约万重云。rào àn zhèng yáo qiān bù liǔ,guī shān céng yuē wàn zhòng yún。
孤怀欲写情空感,佳句相酬自不群。gū huái yù xiě qíng kōng gǎn,jiā jù xiāng chóu zì bù qún。
怯见杜潘无处避,便知优劣此间分。qiè jiàn dù pān wú chù bì,biàn zhī yōu liè cǐ jiān fēn。