古诗词

玉堂感旧

宋祁

七年辞玉署,再入佐黄扉。qī nián cí yù shǔ,zài rù zuǒ huáng fēi。
树与青春换,人将素领归。shù yǔ qīng chūn huàn,rén jiāng sù lǐng guī。
砖花仍可记,厦雀稍惊飞。zhuān huā réng kě jì,shà què shāo jīng fēi。
炉蕙非无意,逢人尚袭衣。lú huì fēi wú yì,féng rén shàng xí yī。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕

宋祁

浚湖栽柳重城下,弄水攀条三岁中。jùn hú zāi liǔ zhòng chéng xià,nòng shuǐ pān tiáo sān suì zhōng。
谁见使君欹帽处,鸭头波上雪花风。shuí jiàn shǐ jūn yī mào chù,yā tóu bō shàng xuě huā fēng。

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕

宋祁

弱柳毵毵湖上天,天青湖碧此留连。ruò liǔ sān sān hú shàng tiān,tiān qīng hú bì cǐ liú lián。
东方千骑浮云骏,折得春枝便作鞭。dōng fāng qiān qí fú yún jùn,zhé dé chūn zhī biàn zuò biān。

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕

宋祁

昔人杨柳咏依依,曾与征夫说戍期。xī rén yáng liǔ yǒng yī yī,céng yǔ zhēng fū shuō shù qī。
看尽春条君莫叹,湖边雨雪是归时。kàn jǐn chūn tiáo jūn mò tàn,hú biān yǔ xuě shì guī shí。

汉南使君数以公醪见问

宋祁

江上春阴柳万条,离人无处不无憀。jiāng shàng chūn yīn liǔ wàn tiáo,lí rén wú chù bù wú liáo。
阮生块垒胸中极,故待兵厨著酒浇。ruǎn shēng kuài lěi xiōng zhōng jí,gù dài bīng chú zhù jiǔ jiāo。

相国寺祈雨马上口占

宋祁

青鸳刹下天香集,丞相车前佛月低。qīng yuān shā xià tiān xiāng jí,chéng xiāng chē qián fú yuè dī。
知有风人无限思,火城催向五门西。zhī yǒu fēng rén wú xiàn sī,huǒ chéng cuī xiàng wǔ mén xī。

黄罗?

宋祁

袁褚声华约略同,到头忠佞两成功。yuán chǔ shēng huá yuē lüè tóng,dào tóu zhōng nìng liǎng chéng gōng。
先皇谩赐黄罗?,不识明眸有贯虹。xiān huáng mán cì huáng luó luò,bù shí míng móu yǒu guàn hóng。

重阳前二日喜雨答泗州郭从事

宋祁

晚秋嘉树润焦原,楚老相欢万井喧。wǎn qiū jiā shù rùn jiāo yuán,chǔ lǎo xiāng huān wàn jǐng xuān。
须信甘膏皆帝力,使君虚凭黑熊轩。xū xìn gān gāo jiē dì lì,shǐ jūn xū píng hēi xióng xuān。

重阳前二日喜雨答泗州郭从事

宋祁

雨洗淮天旱始摧,正堪凭远上高台。yǔ xǐ huái tiān hàn shǐ cuī,zhèng kān píng yuǎn shàng gāo tái。
萸津菊润斋醅熟,共助重阳辟恶杯。yú jīn jú rùn zhāi pēi shú,gòng zhù zhòng yáng pì è bēi。

李树

宋祁

曾见繁英出缥墙,更将朱实奉华堂。céng jiàn fán yīng chū piāo qiáng,gèng jiāng zhū shí fèng huá táng。
蹊桃得地偏相映,莫损清阴欲代僵。qī táo dé dì piān xiāng yìng,mò sǔn qīng yīn yù dài jiāng。

二月一日次利州见桃李盛开

宋祁

蜀天寒破让芳晨,雪花霞跗次第新。shǔ tiān hán pò ràng fāng chén,xuě huā xiá fū cì dì xīn。
解把清香与行路,教人长忆故园春。jiě bǎ qīng xiāng yǔ xíng lù,jiào rén zhǎng yì gù yuán chūn。

祗答晏尚书怀寄之什

宋祁

赤白边书费坐筹,尚馀清暇寄冥搜。chì bái biān shū fèi zuò chóu,shàng yú qīng xiá jì míng sōu。
知公擿句多情意,虚忆卢谌唱和流。zhī gōng tī jù duō qíng yì,xū yì lú chén chàng hé liú。

寄君贶王学士

宋祁

鸡檄防边未得休,久停欢酌为前筹。jī xí fáng biān wèi dé xiū,jiǔ tíng huān zhuó wèi qián chóu。
良辰床赏何忧晚,他日三公尚黑头。liáng chén chuáng shǎng hé yōu wǎn,tā rì sān gōng shàng hēi tóu。

中屏燕侍郎烟岚晓景

宋祁

澹峰危木扫天春,青到屏端忆故人。dàn fēng wēi mù sǎo tiān chūn,qīng dào píng duān yì gù rén。
一丈轻绡千里思,为君今日拂流尘。yī zhàng qīng xiāo qiān lǐ sī,wèi jūn jīn rì fú liú chén。

荒斋昼坐为鸣鸢所聒

宋祁

喜钞寒鸱六翮轻,萧条墟落恣飞鸣。xǐ chāo hán chī liù hé qīng,xiāo tiáo xū luò zì fēi míng。
屠邻腐肉知无限,少作扬州饿箭声。tú lín fǔ ròu zhī wú xiàn,shǎo zuò yáng zhōu è jiàn shēng。

齐云亭

宋祁

凭高徙倚不成下,把酒直送斜阳曛。píng gāo xǐ yǐ bù chéng xià,bǎ jiǔ zhí sòng xié yáng xūn。
遮回西北望乡眼,遭个亭亭车盖云。zhē huí xī běi wàng xiāng yǎn,zāo gè tíng tíng chē gài yún。