古诗词

陇西都尉禅会图

宋祁

宴场禅集盛,霜幅绘毫工。yàn chǎng chán jí shèng,shuāng fú huì háo gōng。
竺社同开叶,嵇姿宛送鸿。zhú shè tóng kāi yè,jī zī wǎn sòng hóng。
法身宁滞相,世眼愿瞻风。fǎ shēn níng zhì xiāng,shì yǎn yuàn zhān fēng。
厨钥方传宝,非专岩壑中。chú yào fāng chuán bǎo,fēi zhuān yán hè zhōng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

属疾五首

宋祁

淹卧日无聊,年侵葆鬓凋。yān wò rì wú liáo,nián qīn bǎo bìn diāo。
久衰翻似凤,危息乍成鷮。jiǔ shuāi fān shì fèng,wēi xī zhà chéng jiāo。
笔倦长栖格,琴慵不褫襓。bǐ juàn zhǎng qī gé,qín yōng bù chǐ ráo。
心知烦虑苦,宁望一丸销。xīn zhī fán lǜ kǔ,níng wàng yī wán xiāo。

属疾五首

宋祁

自昔闻称疾,于今是养疴。zì xī wén chēng jí,yú jīn shì yǎng kē。
三杯留客案,五子倦朝珂。sān bēi liú kè àn,wǔ zi juàn cháo kē。
落落堪忧苦,星星奈老何。luò luò kān yōu kǔ,xīng xīng nài lǎo hé。
酒希非所嗜,扬宅竟谁过。jiǔ xī fēi suǒ shì,yáng zhái jìng shuí guò。

属疾五首

宋祁

天假支离养,人怀寂寞惭。tiān jiǎ zhī lí yǎng,rén huái jì mò cán。
衰容行得老,苦节遂无甘。shuāi róng xíng dé lǎo,kǔ jié suì wú gān。
飞鸟惟宜下,疲驴讵可骖。fēi niǎo wéi yí xià,pí lǘ jù kě cān。
吾生知所守,嘲客勿多谈。wú shēng zhī suǒ shǒu,cháo kè wù duō tán。

属疾五首

宋祁

里旅居仍隘,台家疾见宽。lǐ lǚ jū réng ài,tái jiā jí jiàn kuān。
何言汉朴学,正似楚枝官。hé yán hàn pǔ xué,zhèng shì chǔ zhī guān。
煦渚藏劳尾,投林戢倦翰。xù zhǔ cáng láo wěi,tóu lín jí juàn hàn。
上恩何日报,怯步已蹒跚。shàng ēn hé rì bào,qiè bù yǐ pán shān。

江南木芙蓉张子春云其高如树中山地寒才数尺花瘠色淡八月已开

宋祁

江南高比树,塞北仅成丛。jiāng nán gāo bǐ shù,sāi běi jǐn chéng cóng。
向晚谁争艳,防寒浅作红。xiàng wǎn shuí zhēng yàn,fáng hán qiǎn zuò hóng。
弄条风淅淅,衔蕊蝶匆匆。nòng tiáo fēng xī xī,xián ruǐ dié cōng cōng。
且作黄花伴,无令叹斝空。qiě zuò huáng huā bàn,wú lìng tàn jiǎ kōng。

祗答公序相国二兄见寄二首

宋祁

前时同出守,星鬓各萧萧。qián shí tóng chū shǒu,xīng bìn gè xiāo xiāo。
蹊李伐不食,原禽行自摇。qī lǐ fá bù shí,yuán qín xíng zì yáo。
棹前饶沸浪,蓬处但惊飙。zhào qián ráo fèi làng,péng chù dàn jīng biāo。
素愿山林隐,公乎不在招。sù yuàn shān lín yǐn,gōng hū bù zài zhāo。

祗答公序相国二兄见寄二首

宋祁

壮引朱颜往,衰招白发生。zhuàng yǐn zhū yán wǎng,shuāi zhāo bái fā shēng。
危心几何折,劳尾自然赪。wēi xīn jǐ hé zhé,láo wěi zì rán chēng。
把酒天涯恨,搔头岁暮情。bǎ jiǔ tiān yá hèn,sāo tóu suì mù qíng。
将何献康乐,衰思顿如酲。jiāng hé xiàn kāng lè,shuāi sī dùn rú chéng。

通判茹太博惠家园新茗

宋祁

雷鼓殷山春,枪苗第一新。léi gǔ yīn shān chūn,qiāng miáo dì yī xīn。
云供烹处碧,露饷摘时津。yún gōng pēng chù bì,lù xiǎng zhāi shí jīn。
瓯洁凝芳乳,罗纤撼练尘。ōu jié níng fāng rǔ,luó xiān hàn liàn chén。
贶予知有为,多渴思迟人。kuàng yǔ zhī yǒu wèi,duō kě sī chí rén。

夜分

宋祁

夜分群动息,秋意久劳劳。yè fēn qún dòng xī,qiū yì jiǔ láo láo。
林净月华上,河明天界高。lín jìng yuè huá shàng,hé míng tiān jiè gāo。
街风遥叠鼓,园露暗僵桃。jiē fēng yáo dié gǔ,yuán lù àn jiāng táo。
万事蹉跎外,惟应得二毛。wàn shì cuō tuó wài,wéi yīng dé èr máo。

送驾部俞员外良孺知江州

宋祁

朝弁辞清晓,斋艎泛暮秋。cháo biàn cí qīng xiǎo,zhāi huáng fàn mù qiū。
官华飞雉省,地剧左鱼州。guān huá fēi zhì shěng,dì jù zuǒ yú zhōu。
湓水遥浮郭,天章近占楼。pén shuǐ yáo fú guō,tiān zhāng jìn zhàn lóu。
知君乘月夕,不浅是风流。zhī jūn chéng yuè xī,bù qiǎn shì fēng liú。

秋兴

宋祁

天地西风遍,亭皋衰意生。tiān dì xī fēng biàn,tíng gāo shuāi yì shēng。
寒云终不雨,危叶自多声。hán yún zhōng bù yǔ,wēi yè zì duō shēng。
晚蟪犹嘶树,啼鸦稍著城。wǎn huì yóu sī shù,tí yā shāo zhù chéng。
默然孤客思,年序共峥嵘。mò rán gū kè sī,nián xù gòng zhēng róng。

秋兴

宋祁

遥夕何曾寐,孤怀有为忧。yáo xī hé céng mèi,gū huái yǒu wèi yōu。
谋多真逗挠,师老但诛求。móu duō zhēn dòu náo,shī lǎo dàn zhū qiú。
朔雾摩边垒,羌风殷战枹。shuò wù mó biān lěi,qiāng fēng yīn zhàn bāo。
吾生诚用寡,叹罢只搔头。wú shēng chéng yòng guǎ,tàn bà zhǐ sāo tóu。

秋兴

宋祁

先日二毛生,秋来无复惊。xiān rì èr máo shēng,qiū lái wú fù jīng。
南风随楚俗,北斗望都城。nán fēng suí chǔ sú,běi dòu wàng dōu chéng。
坞栗霜开罅,池莲雨折茎。wù lì shuāng kāi xià,chí lián yǔ zhé jīng。
停樽问天意,何适付枯荣。tíng zūn wèn tiān yì,hé shì fù kū róng。

赋得新秋似旧秋

宋祁

新秋摇落意,只似旧秋时。xīn qiū yáo luò yì,zhǐ shì jiù qiū shí。
流景预何事,长年真自悲。liú jǐng yù hé shì,zhǎng nián zhēn zì bēi。
芙蕖兼露歇,杨柳带蝉衰。fú qú jiān lù xiē,yáng liǔ dài chán shuāi。
叹罢蹉跎在,惟应素领知。tàn bà cuō tuó zài,wéi yīng sù lǐng zhī。

老去

宋祁

老去惯摇落,第看芳岁阴。lǎo qù guàn yáo luò,dì kàn fāng suì yīn。
穗残饥鸟集,荷破曝龟沈。suì cán jī niǎo jí,hé pò pù guī shěn。
远岫多馀紫,寒溪有定浔。yuǎn xiù duō yú zǐ,hán xī yǒu dìng xún。
残蝉何所畏,缄口抱秋林。cán chán hé suǒ wèi,jiān kǒu bào qiū lín。