古诗词

寄王共

宋祁

沸蚁云罍溢,离鹍雪苑开。fèi yǐ yún léi yì,lí kūn xuě yuàn kāi。
吏催东府计,卿待楚人材。lì cuī dōng fǔ jì,qīng dài chǔ rén cái。
旧隐周萝月,前期禹凿雷。jiù yǐn zhōu luó yuè,qián qī yǔ záo léi。
我惭芳岁晚,犹俊蹇修媒。wǒ cán fāng suì wǎn,yóu jùn jiǎn xiū méi。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

晚晴

宋祁

积晦澄天宇,浮凉湛物华。jī huì chéng tiān yǔ,fú liáng zhàn wù huá。
远雷犹送电,残照即成霞。yuǎn léi yóu sòng diàn,cán zhào jí chéng xiá。
贺燕翻空迥,倾梧叠影斜。hè yàn fān kōng jiǒng,qīng wú dié yǐng xié。
披襟无内热,宁忆郑生瓜。pī jīn wú nèi rè,níng yì zhèng shēng guā。

题僧惠升壁

宋祁

何年飞虎锡,此地锁鹰房。hé nián fēi hǔ xī,cǐ dì suǒ yīng fáng。
水入禅心定,花飘供裓香。shuǐ rù chán xīn dìng,huā piāo gōng gé xiāng。
高谈犀饰麈,清啜茗成枪。gāo tán xī shì zhǔ,qīng chuài míng chéng qiāng。
千骑尝留此,笼纱照屋梁。qiān qí cháng liú cǐ,lóng shā zhào wū liáng。

溪亭

宋祁

规日平空晚,澄波极望鲜。guī rì píng kōng wǎn,chéng bō jí wàng xiān。
帘飞古陶瓦,梁负会稽椽。lián fēi gǔ táo wǎ,liáng fù huì jī chuán。
战绿低寒杜,漂红泊晚莲。zhàn lǜ dī hán dù,piāo hóng pō wǎn lián。
黄昏无限意,江月对娟娟。huáng hūn wú xiàn yì,jiāng yuè duì juān juān。

祗役道中二首

宋祁

濩落无容物,嵚埼可笑人。huò luò wú róng wù,qīn qí kě xiào rén。
唯当荷农笠,不称荐华绅。wéi dāng hé nóng lì,bù chēng jiàn huá shēn。
宦味真缰锁,生涯累水薪。huàn wèi zhēn jiāng suǒ,shēng yá lèi shuǐ xīn。
穷途计安出,只是有沾巾。qióng tú jì ān chū,zhǐ shì yǒu zhān jīn。

祗役道中二首

宋祁

絮乱东风急,花飞杂树稠。xù luàn dōng fēng jí,huā fēi zá shù chóu。
离家王粲恨,赠妇彦先愁。lí jiā wáng càn hèn,zèng fù yàn xiān chóu。
樵浦连樯度,旗亭数盖留。qiáo pǔ lián qiáng dù,qí tíng shù gài liú。
痴人了官事,归钓误楂头。chī rén le guān shì,guī diào wù zhā tóu。

同年谭综掾江陵

宋祁

乡树湘云外,行辕楚塞东。xiāng shù xiāng yún wài,xíng yuán chǔ sāi dōng。
不辞淹拔萃,聊欲辨无同。bù cí yān bá cuì,liáo yù biàn wú tóng。
暝紫生寒岫,疏丹点暮枫。míng zǐ shēng hán xiù,shū dān diǎn mù fēng。
登楼有归讯,为附北归鸿。dēng lóu yǒu guī xùn,wèi fù běi guī hóng。

黄泌昆仲归江西

宋祁

爨樵殚楚桂,裘掖厌京尘。cuàn qiáo dān chǔ guì,qiú yē yàn jīng chén。
别路双黄鹄,还家两玉人。bié lù shuāng huáng gǔ,hái jiā liǎng yù rén。
书园飘竹粉,乡树老梨津。shū yuán piāo zhú fěn,xiāng shù lǎo lí jīn。
电韵盈归褚,中州赏有真。diàn yùn yíng guī chǔ,zhōng zhōu shǎng yǒu zhēn。

家居

宋祁

赁庑接中林,迷途感慨深。lìn wǔ jiē zhōng lín,mí tú gǎn kǎi shēn。
穷年不材木,提月退飞禽。qióng nián bù cái mù,tí yuè tuì fēi qín。
官宇昏投版,私囊利挫针。guān yǔ hūn tóu bǎn,sī náng lì cuò zhēn。
病呻无用怪,不是显时吟。bìng shēn wú yòng guài,bù shì xiǎn shí yín。

晴云

宋祁

春空无际碧,云意静悠悠。chūn kōng wú jì bì,yún yì jìng yōu yōu。
尽日随风驭,迎昏抱月钩。jǐn rì suí fēng yù,yíng hūn bào yuè gōu。
正宜衔迥陇,强欲蔽层楼。zhèng yí xián jiǒng lǒng,qiáng yù bì céng lóu。
宋野何须问,鸿蒙正掉头。sòng yě hé xū wèn,hóng méng zhèng diào tóu。

道中见问津者

宋祁

欲问迷津意,都缘别径多。yù wèn mí jīn yì,dōu yuán bié jìng duō。
亡羊曾自此,老马欲如何。wáng yáng céng zì cǐ,lǎo mǎ yù rú hé。
旁午晨车迈,间关夕盖过。páng wǔ chén chē mài,jiān guān xī gài guò。
不须贪远客,危恨寄风波。bù xū tān yuǎn kè,wēi hèn jì fēng bō。

抒叹

宋祁

寒日不我驻,岁阴生事微。hán rì bù wǒ zhù,suì yīn shēng shì wēi。
孤怀百感萃,双鬓二毛稀。gū huái bǎi gǎn cuì,shuāng bìn èr máo xī。
樵突沉残桂,尘编拥故帏。qiáo tū chén cán guì,chén biān yōng gù wéi。
况无安邑累,身托故山薇。kuàng wú ān yì lèi,shēn tuō gù shān wēi。

和王君贶禁中寓直

宋祁

长乐疏钟断,昆池夕照收。zhǎng lè shū zhōng duàn,kūn chí xī zhào shōu。
晚风生似雨,仙雾爽如秋。wǎn fēng shēng shì yǔ,xiān wù shuǎng rú qiū。
钧曲来深殿,宫花出御沟。jūn qū lái shēn diàn,gōng huā chū yù gōu。
云天正如画,璧月在西楼。yún tiān zhèng rú huà,bì yuè zài xī lóu。

李国博斋中小山作

宋祁

观阁幽期胜,窗扉列岫连。guān gé yōu qī shèng,chuāng fēi liè xiù lián。
千岩状稽岭,一石记平泉。qiān yán zhuàng jī lǐng,yī shí jì píng quán。
迥□仙湖境,低围醉幕天。jiǒng xiān hú jìng,dī wéi zuì mù tiān。
休论真假意,同是到忘筌。xiū lùn zhēn jiǎ yì,tóng shì dào wàng quán。

晚归僦庑

宋祁

驱车广陌阴,极望散烦襟。qū chē guǎng mò yīn,jí wàng sàn fán jīn。
霞破天逾净,烟生树始深。xiá pò tiān yú jìng,yān shēng shù shǐ shēn。
掺喧侵暝鼓,练急向寒砧。càn xuān qīn míng gǔ,liàn jí xiàng hán zhēn。
却入颜生巷,穷栖似故林。què rù yán shēng xiàng,qióng qī shì gù lín。

晚秋客庑

宋祁

凉叶日幡幡,西风振旅魂。liáng yè rì fān fān,xī fēng zhèn lǚ hún。
客来聊解榻,童小未应门。kè lái liáo jiě tà,tóng xiǎo wèi yīng mén。
蝉噪专林响,蜗移乱壁痕。chán zào zhuān lín xiǎng,wō yí luàn bì hén。
缺然禽鹿性,持底报君恩。quē rán qín lù xìng,chí dǐ bào jūn ēn。