古诗词

访隐者不遇

宋祁

青萝白石扉,霞薄动春晖。qīng luó bái shí fēi,xiá báo dòng chūn huī。
鹤去书空在,凫闲舄自飞。hè qù shū kōng zài,fú xián xì zì fēi。
骖鸾仙驭远,出岫昔心违。cān luán xiān yù yuǎn,chū xiù xī xīn wéi。
拂衽雄风动,犹疑御寇归。fú rèn xióng fēng dòng,yóu yí yù kòu guī。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

黄垍勾建昌簿

宋祁

灵风彻宴卮,十幅曙帆飞。líng fēng chè yàn zhī,shí fú shǔ fān fēi。
路入江山国,人兼彩绣衣。lù rù jiāng shān guó,rén jiān cǎi xiù yī。
草堂空岫幌,偃室听琴徽。cǎo táng kōng xiù huǎng,yǎn shì tīng qín huī。
谁识无双誉,新从日下归。shuí shí wú shuāng yù,xīn cóng rì xià guī。

元处宗安化簿

宋祁

军府沈千奏,边城佐一同。jūn fǔ shěn qiān zòu,biān chéng zuǒ yī tóng。
乡书黄耳远,客爨扊扅空。xiāng shū huáng ěr yuǎn,kè cuàn yǎn yí kōng。
怨曙羌笳月,嘶寒代马风。yuàn shǔ qiāng jiā yuè,sī hán dài mǎ fēng。
未应期会急,平日废谈丛。wèi yīng qī huì jí,píng rì fèi tán cóng。

同年毛洵勾簿新建

宋祁

年衰冬集罢,鹢首晓帆催。nián shuāi dōng jí bà,yì shǒu xiǎo fān cuī。
枳棘非鸾处,膏腴得父才。zhǐ jí fēi luán chù,gāo yú dé fù cái。
澄江限天阔,孤鹜透霞来。chéng jiāng xiàn tiān kuò,gū wù tòu xiá lái。
此地留清赏,谁同耻宴罍。cǐ dì liú qīng shǎng,shuí tóng chǐ yàn léi。

霜宇

宋祁

霜宇澹秋光,峥嵘歇岁芳。shuāng yǔ dàn qiū guāng,zhēng róng xiē suì fāng。
地形侵楚庳,渠尾入淮长。dì xíng qīn chǔ bì,qú wěi rù huái zhǎng。
廥集牛初下,罗稀鸟恣翔。kuài jí niú chū xià,luó xī niǎo zì xiáng。
病悰多感极,身托茂陵傍。bìng cóng duō gǎn jí,shēn tuō mào líng bàng。

季秋十九日追还学士院回舟入都作二首

宋祁

上恩留不遣,仍棹越船回。shàng ēn liú bù qiǎn,réng zhào yuè chuán huí。
人忝玉堂署,鱼还符节台。rén tiǎn yù táng shǔ,yú hái fú jié tái。
危心摧橹罢,病眼刮云开。wēi xīn cuī lǔ bà,bìng yǎn guā yún kāi。
读遍淮南诏,惭非视草才。dú biàn huái nán zhào,cán fēi shì cǎo cái。

季秋十九日追还学士院回舟入都作二首

宋祁

得麾初出守,趋召遽言旋。dé huī chū chū shǒu,qū zhào jù yán xuán。
露藿元倾日,秋槎却上天。lù huò yuán qīng rì,qiū chá què shàng tiān。
丹涂容蹇步,星弁许华颠。dān tú róng jiǎn bù,xīng biàn xǔ huá diān。
再奏皆闻罢,惭妨此路贤。zài zòu jiē wén bà,cán fáng cǐ lù xián。

行药

宋祁

行药来溪上,园秋损物华。xíng yào lái xī shàng,yuán qiū sǔn wù huá。
漫丛繁野菊,荒蔓系寒瓜。màn cóng fán yě jú,huāng màn xì hán guā。
野旷难藏树,山明即变霞。yě kuàng nán cáng shù,shān míng jí biàn xiá。
病身慵事事,楼鼓谩催衙。bìng shēn yōng shì shì,lóu gǔ mán cuī yá。

古邑二首

宋祁

古邑蓬池上,私居市道邻。gǔ yì péng chí shàng,sī jū shì dào lín。
初抛三釜粟,来作一廛民。chū pāo sān fǔ sù,lái zuò yī chán mín。
乞火黔薪突,翻经振隙尘。qǐ huǒ qián xīn tū,fān jīng zhèn xì chén。
何从复何去,更欲问圆神。hé cóng fù hé qù,gèng yù wèn yuán shén。

古邑二首

宋祁

坠雨离邦远,编蓬僦庑卑。zhuì yǔ lí bāng yuǎn,biān péng jiù wǔ bēi。
人非一国敌,家乏万钱赀。rén fēi yī guó dí,jiā fá wàn qián zī。
江海嗟漂荡,乾坤惜变衰。jiāng hǎi jiē piāo dàng,qián kūn xī biàn shuāi。
此时看落叶,宁翅长年悲。cǐ shí kàn luò yè,níng chì zhǎng nián bēi。

江夏黄孝恭数遗新诗因以是答

宋祁

万里江南客,三年泽畔身。wàn lǐ jiāng nán kè,sān nián zé pàn shēn。
惊弦已疮雁,涸辙欲穷鳞。jīng xián yǐ chuāng yàn,hé zhé yù qióng lín。
日月奔腾晚,烟花感慨春。rì yuè bēn téng wǎn,yān huā gǎn kǎi chūn。
谁能为此曲,无乃数奇人。shuí néng wèi cǐ qū,wú nǎi shù qí rén。

三封田墅

宋祁

驱马三封下,还家值日西。qū mǎ sān fēng xià,hái jiā zhí rì xī。
林间寻路隘,露里入山迷。lín jiān xún lù ài,lù lǐ rù shān mí。
僮倦仍依樾,鸡闲已上栖。tóng juàn réng yī yuè,jī xián yǐ shàng qī。
暂来翻似客,邻酒夜过携。zàn lái fān shì kè,lín jiǔ yè guò xié。

三封田墅

宋祁

清和迁首序,岑寂此凭栏。qīng hé qiān shǒu xù,cén jì cǐ píng lán。
涧雨虹前罢,林樱鸟后残。jiàn yǔ hóng qián bà,lín yīng niǎo hòu cán。
野姿连草向,天影入池宽。yě zī lián cǎo xiàng,tiān yǐng rù chí kuān。
日暮严城阻,裴回惜据鞍。rì mù yán chéng zǔ,péi huí xī jù ān。

答转运王工部到寿阳却乘流东下以诗见寄

宋祁

闻到清淮上,还乘清溜回。wén dào qīng huái shàng,hái chéng qīng liū huí。
缘持使者节,难把故人杯。yuán chí shǐ zhě jié,nán bǎ gù rén bēi。
曙盖星衔柳,昏邮雨亚梅。shǔ gài xīng xián liǔ,hūn yóu yǔ yà méi。
怆离并感昔,都向句中来。chuàng lí bìng gǎn xī,dōu xiàng jù zhōng lái。

答景亳宣徽吴尚书见寄短偈

宋祁

玉帐论兵罢,东方静守藩。yù zhàng lùn bīng bà,dōng fāng jìng shǒu fān。
有尘都是客,无法可容言。yǒu chén dōu shì kè,wú fǎ kě róng yán。
海鸟逢觞怯,醯鸡恋瓮喧。hǎi niǎo féng shāng qiè,xī jī liàn wèng xuān。
因公四句惠,弥觉对酬烦。yīn gōng sì jù huì,mí jué duì chóu fán。

答连生见寄兼简同邑胡希元

宋祁

京华倦游客,顾我损文鳞。jīng huá juàn yóu kè,gù wǒ sǔn wén lín。
道觉穷方胜,交缘淡更亲。dào jué qióng fāng shèng,jiāo yuán dàn gèng qīn。
句成池草夕,讯到陇梅春。jù chéng chí cǎo xī,xùn dào lǒng méi chūn。
欲答双盘恨,清才彼有人。yù dá shuāng pán hèn,qīng cái bǐ yǒu rén。