古诗词

哀故文节公

宋祁

顺采思忠荩,宣谋叹巧劳。shùn cǎi sī zhōng jìn,xuān móu tàn qiǎo láo。
憗遗无一老,投吊剩三号。yìn yí wú yī lǎo,tóu diào shèng sān hào。
撤奠哀笳引,追荣敛衮褒。chè diàn āi jiā yǐn,zhuī róng liǎn gǔn bāo。
欲知凭厚庆,弟览得传刀。yù zhī píng hòu qìng,dì lǎn dé chuán dāo。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

答郭仲微以予记注见庆之作

宋祁

晓趁霞暾立殿螭,翠凹濡墨庆逢时。xiǎo chèn xiá tūn lì diàn chī,cuì āo rú mò qìng féng shí。
褚生徒记为郎事,方朔犹惭待诏饥。chǔ shēng tú jì wèi láng shì,fāng shuò yóu cán dài zhào jī。
目极天关趋䆗窱,步依宫柞荫华滋。mù jí tiān guān qū yǎo tiǎo,bù yī gōng zhà yīn huá zī。
故人雅意相怜厚,亲唱阳春护草衰。gù rén yǎ yì xiāng lián hòu,qīn chàng yáng chūn hù cǎo shuāi。

送袁进士赴举

宋祁

秋郊帐饮曙烟销,素籥凉飔满泬寥。qiū jiāo zhàng yǐn shǔ yān xiāo,sù yuè liáng sī mǎn jué liáo。
南国大沽三献玉,西京催驾一封轺。nán guó dà gū sān xiàn yù,xī jīng cuī jià yī fēng yáo。
频年衣敝缁尘化,几夕文成密雪飘。pín nián yī bì zī chén huà,jǐ xī wén chéng mì xuě piāo。
奏御前期深底处,紫清仙阙郁岧峣。zòu yù qián qī shēn dǐ chù,zǐ qīng xiān quē yù tiáo yáo。

次韵宫师相公答太傅相公秋书

宋祁

岩树萧萧秋兴归,师臣仍此褫朝衣。yán shù xiāo xiāo qiū xīng guī,shī chén réng cǐ chǐ cháo yī。
羽觞聊欲同宾寿,玉体何曾待战肥。yǔ shāng liáo yù tóng bīn shòu,yù tǐ hé céng dài zhàn féi。
风圃薄寒浮醉衽,雨荥新浪拍渔矶。fēng pǔ báo hán fú zuì rèn,yǔ xíng xīn làng pāi yú jī。
清篇自有夔龙旧,方外相从屏世机。qīng piān zì yǒu kuí lóng jiù,fāng wài xiāng cóng píng shì jī。

登楼

宋祁

百尺危楼照彩霓,凭高不见羽人归。bǎi chǐ wēi lóu zhào cǎi ní,píng gāo bù jiàn yǔ rén guī。
桑田海上悲深浅,城郭人间叹是非。sāng tián hǎi shàng bēi shēn qiǎn,chéng guō rén jiān tàn shì fēi。
急桨征帆来未定,远云低树去相依。jí jiǎng zhēng fān lái wèi dìng,yuǎn yún dī shù qù xiāng yī。
古欢今恨成多少,讵减江声与翠微。gǔ huān jīn hèn chéng duō shǎo,jù jiǎn jiāng shēng yǔ cuì wēi。

送元诤归中岩

宋祁

景陵同坐贯花筵,日月飞驰三十年。jǐng líng tóng zuò guàn huā yán,rì yuè fēi chí sān shí nián。
两股寻回江上锡,一灯分照剑南天。liǎng gǔ xún huí jiāng shàng xī,yī dēng fēn zhào jiàn nán tiān。
岩云护钵龙降咒,林露侵衣鹤警眠。yán yún hù bō lóng jiàng zhòu,lín lù qīn yī hè jǐng mián。
此地相逢须重别,在家灵运已华颠。cǐ dì xiāng féng xū zhòng bié,zài jiā líng yùn yǐ huá diān。

同年王圣源南都讲授

宋祁

刻意悲秋发未华,诸曹频费杜陵嗟。kè yì bēi qiū fā wèi huá,zhū cáo pín fèi dù líng jiē。
歌缘郢客高难和,璧是秦人误指瑕。gē yuán yǐng kè gāo nán hé,bì shì qín rén wù zhǐ xiá。
绿底恩书褒振滞,乌衣群从庆还家。lǜ dǐ ēn shū bāo zhèn zhì,wū yī qún cóng qìng hái jiā。
离宫万户经庠盛,却对诸生坐绛纱。lí gōng wàn hù jīng xiáng shèng,què duì zhū shēng zuò jiàng shā。

暮春

宋祁

伏槛临堂更曲池,鲜风淡荡燕参差。fú kǎn lín táng gèng qū chí,xiān fēng dàn dàng yàn cān chà。
蕙残已觉铜盘冷,梅落犹烦玉笛吹。huì cán yǐ jué tóng pán lěng,méi luò yóu fán yù dí chuī。
拂世只愁衣带缓,当筵但诉玉杯迟。fú shì zhǐ chóu yī dài huǎn,dāng yán dàn sù yù bēi chí。
羲和辛苦真何益,不放金乌宿故枝。xī hé xīn kǔ zhēn hé yì,bù fàng jīn wū sù gù zhī。

感怀

宋祁

俯首周南泪未干,惊开鱼素得双盘。fǔ shǒu zhōu nán lèi wèi gàn,jīng kāi yú sù dé shuāng pán。
心随月树乌三匝,病费仙山药一丸。xīn suí yuè shù wū sān zā,bìng fèi xiān shān yào yī wán。
久许横经陪阙里,更忧举步学邯郸。jiǔ xǔ héng jīng péi quē lǐ,gèng yōu jǔ bù xué hán dān。
髀销衣缓风波苦,鸿陆归飞燕厦宽。bì xiāo yī huǎn fēng bō kǔ,hóng lù guī fēi yàn shà kuān。

守塞三年上北京留守贾相公

宋祁

天心北顾倚长城,上相元戎两印荣。tiān xīn běi gù yǐ zhǎng chéng,shàng xiāng yuán róng liǎng yìn róng。
鸡羽静沈传处檄,虎皮间里战馀兵。jī yǔ jìng shěn chuán chù xí,hǔ pí jiān lǐ zhàn yú bīng。
九宵冬日人蒙惠,万耒春霖俗劝耕。jiǔ xiāo dōng rì rén méng huì,wàn lěi chūn lín sú quàn gēng。
和气愈充身愈退,只忧难避是功名。hé qì yù chōng shēn yù tuì,zhǐ yōu nán bì shì gōng míng。

守塞三年上北京留守贾相公

宋祁

雨洗星街夜祲空,暂持鱼牧守离宫。yǔ xǐ xīng jiē yè jìn kōng,zàn chí yú mù shǒu lí gōng。
皋陶旧曲明良内,郤縠高谈礼乐中。gāo táo jiù qū míng liáng nèi,xì hú gāo tán lǐ lè zhōng。
载笔后车云盖密,鸣铙前队锦褠红。zài bǐ hòu chē yún gài mì,míng náo qián duì jǐn gōu hóng。
不妨华发千官上,始称凌烟第一功。bù fáng huá fā qiān guān shàng,shǐ chēng líng yān dì yī gōng。

续抒感怀

宋祁

出案屯营卧治州,黄云三结塞垣秋。chū àn tún yíng wò zhì zhōu,huáng yún sān jié sāi yuán qiū。
敦诗未必真谋帅,有恨何妨老不侯。dūn shī wèi bì zhēn móu shuài,yǒu hèn hé fáng lǎo bù hóu。
百虑参差非壮境,一樽寥落但边愁。bǎi lǜ cān chà fēi zhuàng jìng,yī zūn liáo luò dàn biān chóu。
此时自跃知无愧,万物炉中许见收。cǐ shí zì yuè zhī wú kuì,wàn wù lú zhōng xǔ jiàn shōu。

官廪月钱不足经费

宋祁

俸微才给斗升储,炀灶烟沈乏爨苏。fèng wēi cái gěi dòu shēng chǔ,yáng zào yān shěn fá cuàn sū。
下泽出游无款段,长安饱死羡侏儒。xià zé chū yóu wú kuǎn duàn,zhǎng ān bǎo sǐ xiàn zhū rú。
病杯残蚁分蛇影,梦管流尘晦鼠须。bìng bēi cán yǐ fēn shé yǐng,mèng guǎn liú chén huì shǔ xū。
天极包荒恩未报,敢随张翰忆秋鲈。tiān jí bāo huāng ēn wèi bào,gǎn suí zhāng hàn yì qiū lú。

春雪

宋祁

银砾欺春乱眼来,重阴万里压平台。yín lì qī chūn luàn yǎn lái,zhòng yīn wàn lǐ yā píng tái。
光沈后牖将飞瓦,艳补南枝已落梅。guāng shěn hòu yǒu jiāng fēi wǎ,yàn bǔ nán zhī yǐ luò méi。
池曲平翻冰共泮,山腰未积玉争颓。chí qū píng fān bīng gòng pàn,shān yāo wèi jī yù zhēng tuí。
长安并长旗亭价,蜀女当垆自涤杯。zhǎng ān bìng zhǎng qí tíng jià,shǔ nǚ dāng lú zì dí bēi。

春雪寄郑府尹

宋祁

风御凭空揽玉尘,急飘斜舞碎霙匀。fēng yù píng kōng lǎn yù chén,jí piāo xié wǔ suì yīng yún。
九重阙里都无夜,五出花前自作春。jiǔ zhòng quē lǐ dōu wú yè,wǔ chū huā qián zì zuò chūn。
剩借薄寒添雁夕,强留馀晦恼鸾晨。shèng jiè báo hán tiān yàn xī,qiáng liú yú huì nǎo luán chén。
须知柳絮纷纷态,迷杀章台便面人。xū zhī liǔ xù fēn fēn tài,mí shā zhāng tái biàn miàn rén。

书怀

宋祁

颜徒陋巷不堪忧,日晏南荣拥敝裘。yán tú lòu xiàng bù kān yōu,rì yàn nán róng yōng bì qiú。
已识交情一贵贱,宁论书置自沈浮。yǐ shí jiāo qíng yī guì jiàn,níng lùn shū zhì zì shěn fú。
争名在昔闻探穴,嗅饵何人肯直钩。zhēng míng zài xī wén tàn xué,xiù ěr hé rén kěn zhí gōu。
强欲诛茆启三径,邑中无客继羊求。qiáng yù zhū máo qǐ sān jìng,yì zhōng wú kè jì yáng qiú。