古诗词

孟冬驾狩近郊

宋祁

讲事当农隙,于畋法健行。jiǎng shì dāng nóng xì,yú tián fǎ jiàn xíng。
百神奔汉跸,万骑扈轩营。bǎi shén bēn hàn bì,wàn qí hù xuān yíng。
彍弩先驱肃,雕戈后队明。guō nǔ xiān qū sù,diāo gē hòu duì míng。
云罗垂列岳,虎落压裨瀛。yún luó chuí liè yuè,hǔ luò yā bì yíng。
掠野毛群萃,搜林羽族并。lüè yě máo qún cuì,sōu lín yǔ zú bìng。
熊罴兆中见,鹅鹳阵前程。xióng pí zhào zhōng jiàn,é guàn zhèn qián chéng。
叠中星弧妙,连飞月箭轻。dié zhōng xīng hú miào,lián fēi yuè jiàn qīng。
雁穷书并坠,兔尽窟兼平。yàn qióng shū bìng zhuì,tù jǐn kū jiān píng。
俊鹘交拳击,寒鹰厉吻鸣。jùn gǔ jiāo quán jī,hán yīng lì wěn míng。
舞骖均耳耳,鋂犬斗令令。wǔ cān jūn ěr ěr,méi quǎn dòu lìng lìng。
示祝仍开网,招虞不用旌。shì zhù réng kāi wǎng,zhāo yú bù yòng jīng。
才闻大緌下,已见护车盈。cái wén dà ruí xià,yǐ jiàn hù chē yíng。
行在移銮仗,中涂集幔城。xíng zài yí luán zhàng,zhōng tú jí màn chéng。
寿觞称帝酒,恩膳遍君羹。shòu shāng chēng dì jiǔ,ēn shàn biàn jūn gēng。
雾日曈昽暖,霜原澶漫清。wù rì tóng lóng nuǎn,shuāng yuán chán màn qīng。
长杨卷衰叶,敦苇拉枯茎。zhǎng yáng juǎn shuāi yè,dūn wěi lā kū jīng。
羽猎何烦讽,车攻遂合赓。yǔ liè hé fán fěng,chē gōng suì hé gēng。
宁专乾豆荐,要阅建章兵。níng zhuān qián dòu jiàn,yào yuè jiàn zhāng bīng。
风入旗常影,天含鼓吹声。fēng rù qí cháng yǐng,tiān hán gǔ chuī shēng。
九街犹未晚,尧屋已还衡。jiǔ jiē yóu wèi wǎn,yáo wū yǐ hái héng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

漱玉斋前杂卉皆龙图王至之所植各赋一章凡得八物或赏或否亦应乎至之意欤遂写寄至之牡丹

宋祁

纤茎寒始密,秀叶晚逾滋。xiān jīng hán shǐ mì,xiù yè wǎn yú zī。
芳意君须识,群葩摇落时。fāng yì jūn xū shí,qún pā yáo luò shí。

漱玉斋前杂卉皆龙图王至之所植各赋一章凡得八物或赏或否亦应乎至之意欤遂写寄至之牡丹

宋祁

不枝惟叶茂,无干信中空。bù zhī wéi yè mào,wú gàn xìn zhōng kōng。
所以免摧折,为依君子风。suǒ yǐ miǎn cuī zhé,wèi yī jūn zi fēng。

修竹

宋祁

北户静无尘,萧萧玩翠筠。běi hù jìng wú chén,xiāo xiāo wán cuì yún。
此时刀笔手,惭愧杀青人。cǐ shí dāo bǐ shǒu,cán kuì shā qīng rén。

春望杂咏二首归雁

宋祁

刷羽梁王池,春至欲言归。shuā yǔ liáng wáng chí,chūn zhì yù yán guī。
牵我东南恨,随君西北飞。qiān wǒ dōng nán hèn,suí jūn xī běi fēi。

春望杂咏二首归雁

宋祁

如帷复如荠,历历映沧洲。rú wéi fù rú jì,lì lì yìng cāng zhōu。
故障千里目,剩作一重愁。gù zhàng qiān lǐ mù,shèng zuò yī zhòng chóu。

濠上

宋祁

庄生坐濠上,下玩戏鱼跃。zhuāng shēng zuò háo shàng,xià wán xì yú yuè。
鱼固不知人,人奚谓鱼乐。yú gù bù zhī rén,rén xī wèi yú lè。

古来吟

宋祁

古来韦与杜,阀阅冠当年。gǔ lái wéi yǔ dù,fá yuè guān dāng nián。
今日城南问,惟馀尺五天。jīn rì chéng nán wèn,wéi yú chǐ wǔ tiān。

宋祁

新笋渐盈尺,新梢已铺瓦。xīn sǔn jiàn yíng chǐ,xīn shāo yǐ pù wǎ。
燕雀忽相惊,深沈似隆夏。yàn què hū xiāng jīng,shēn shěn shì lóng xià。

闻蛙二首

宋祁

蛙声直可厌,聒耳横相干。wā shēng zhí kě yàn,guā ěr héng xiāng gàn。
怒气何关勇,私鸣不为官。nù qì hé guān yǒng,sī míng bù wèi guān。

闻蛙二首

宋祁

膨脝枵怒腹,日夕沸溪干。péng hēng xiāo nù fù,rì xī fèi xī gàn。
群响何容罢,时无牡鞠官。qún xiǎng hé róng bà,shí wú mǔ jū guān。

九日

宋祁

长爱鸭陂头,平波澹不流。zhǎng ài yā bēi tóu,píng bō dàn bù liú。
相君时独泛,准拟五湖舟。xiāng jūn shí dú fàn,zhǔn nǐ wǔ hú zhōu。

僧房白莲

宋祁

水风披玉花,溪露泫瑶津。shuǐ fēng pī yù huā,xī lù xuàn yáo jīn。
花意如师意,宗雷社里人。huā yì rú shī yì,zōng léi shè lǐ rén。

古意

宋祁

肆威矜逐逐,索党恣狺狺。sì wēi jīn zhú zhú,suǒ dǎng zì yín yín。
盗蹠真知道,馀财欲污人。dào zhí zhēn zhī dào,yú cái yù wū rén。

古意

宋祁

青松独受命,停雪待阳春。qīng sōng dú shòu mìng,tíng xuě dài yáng chūn。
一遇樵人斧,同成朴樕薪。yī yù qiáo rén fǔ,tóng chéng pǔ sù xīn。

古意

宋祁

虎啸云岩下,风生林岭隅。hǔ xiào yún yán xià,fēng shēng lín lǐng yú。
须防威可假,慎勿逐城狐。xū fáng wēi kě jiǎ,shèn wù zhú chéng hú。