古诗词

孟冬驾狩近郊

宋祁

讲事当农隙,于畋法健行。jiǎng shì dāng nóng xì,yú tián fǎ jiàn xíng。
百神奔汉跸,万骑扈轩营。bǎi shén bēn hàn bì,wàn qí hù xuān yíng。
彍弩先驱肃,雕戈后队明。guō nǔ xiān qū sù,diāo gē hòu duì míng。
云罗垂列岳,虎落压裨瀛。yún luó chuí liè yuè,hǔ luò yā bì yíng。
掠野毛群萃,搜林羽族并。lüè yě máo qún cuì,sōu lín yǔ zú bìng。
熊罴兆中见,鹅鹳阵前程。xióng pí zhào zhōng jiàn,é guàn zhèn qián chéng。
叠中星弧妙,连飞月箭轻。dié zhōng xīng hú miào,lián fēi yuè jiàn qīng。
雁穷书并坠,兔尽窟兼平。yàn qióng shū bìng zhuì,tù jǐn kū jiān píng。
俊鹘交拳击,寒鹰厉吻鸣。jùn gǔ jiāo quán jī,hán yīng lì wěn míng。
舞骖均耳耳,鋂犬斗令令。wǔ cān jūn ěr ěr,méi quǎn dòu lìng lìng。
示祝仍开网,招虞不用旌。shì zhù réng kāi wǎng,zhāo yú bù yòng jīng。
才闻大緌下,已见护车盈。cái wén dà ruí xià,yǐ jiàn hù chē yíng。
行在移銮仗,中涂集幔城。xíng zài yí luán zhàng,zhōng tú jí màn chéng。
寿觞称帝酒,恩膳遍君羹。shòu shāng chēng dì jiǔ,ēn shàn biàn jūn gēng。
雾日曈昽暖,霜原澶漫清。wù rì tóng lóng nuǎn,shuāng yuán chán màn qīng。
长杨卷衰叶,敦苇拉枯茎。zhǎng yáng juǎn shuāi yè,dūn wěi lā kū jīng。
羽猎何烦讽,车攻遂合赓。yǔ liè hé fán fěng,chē gōng suì hé gēng。
宁专乾豆荐,要阅建章兵。níng zhuān qián dòu jiàn,yào yuè jiàn zhāng bīng。
风入旗常影,天含鼓吹声。fēng rù qí cháng yǐng,tiān hán gǔ chuī shēng。
九街犹未晚,尧屋已还衡。jiǔ jiē yóu wèi wǎn,yáo wū yǐ hái héng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

齐云亭

宋祁

凭高徙倚不成下,把酒直送斜阳曛。píng gāo xǐ yǐ bù chéng xià,bǎ jiǔ zhí sòng xié yáng xūn。
遮回西北望乡眼,遭个亭亭车盖云。zhē huí xī běi wàng xiāng yǎn,zāo gè tíng tíng chē gài yún。

齐云亭

宋祁

归云片片鸟行没,晚日寸寸城阴生。guī yún piàn piàn niǎo xíng méi,wǎn rì cùn cùn chéng yīn shēng。
林下本无苏合弹,栖乌何事向人惊。lín xià běn wú sū hé dàn,qī wū hé shì xiàng rén jīng。

海棠

宋祁

万萼霞乾照曙空,向来心赏已多同。wàn è xiá qián zhào shǔ kōng,xiàng lái xīn shǎng yǐ duō tóng。
未如此日家园乐,数遍繁枝衮衮红。wèi rú cǐ rì jiā yuán lè,shù biàn fán zhī gǔn gǔn hóng。

宋祁

春香摇曳夏阴繁,蹊曲愔愔静可攀。chūn xiāng yáo yè xià yīn fán,qī qū yīn yīn jìng kě pān。
不是仙园三食罢,何缘灵核到人间。bù shì xiān yuán sān shí bà,hé yuán líng hé dào rén jiān。

宋祁

绛蕊迎春五出齐,开时未识早莺啼。jiàng ruǐ yíng chūn wǔ chū qí,kāi shí wèi shí zǎo yīng tí。
不应尽占游人赏,留取馀芳付李蹊。bù yīng jǐn zhàn yóu rén shǎng,liú qǔ yú fāng fù lǐ qī。

宋祁

为就东君得早红,年年开趁落梅风。wèi jiù dōng jūn dé zǎo hóng,nián nián kāi chèn luò méi fēng。
凌寒拂晓相看意,争合尊中放酒空。líng hán fú xiǎo xiāng kàn yì,zhēng hé zūn zhōng fàng jiǔ kōng。

行药

宋祁

日烘霞底未成昏,拊物惊年并惨魂。rì hōng xiá dǐ wèi chéng hūn,fǔ wù jīng nián bìng cǎn hún。
李树已僵生意苦,秋虫何忍食桃根。lǐ shù yǐ jiāng shēng yì kǔ,qiū chóng hé rěn shí táo gēn。

落花

宋祁

前溪夜雨锦张红,坠萼残英绕暗丛。qián xī yè yǔ jǐn zhāng hóng,zhuì è cán yīng rào àn cóng。
已与吹开复吹谢,无情毕竟是春风。yǐ yǔ chuī kāi fù chuī xiè,wú qíng bì jìng shì chūn fēng。

宋祁

晓腹清呼饱露津,本求仙蜕远嚣尘。xiǎo fù qīng hū bǎo lù jīn,běn qiú xiān tuì yuǎn xiāo chén。
貂温范蜜非吾族,枉共花冠托此身。diāo wēn fàn mì fēi wú zú,wǎng gòng huā guān tuō cǐ shēn。

答梵才见贺忝承旨之作

宋祁

玉署重来访旧游,蟠桃熟遍碧城秋。yù shǔ zhòng lái fǎng jiù yóu,pán táo shú biàn bì chéng qiū。
不知身是真仙未,上到鳌山最上头。bù zhī shēn shì zhēn xiān wèi,shàng dào áo shān zuì shàng tóu。

春日溪上

宋祁

溪上和风吹薄云,溪边花木亦欣欣。xī shàng hé fēng chuī báo yún,xī biān huā mù yì xīn xīn。
州人未散烦携酒,行乐先须让使君。zhōu rén wèi sàn fán xié jiǔ,xíng lè xiān xū ràng shǐ jūn。

寻春溪上

宋祁

溪上寻春春已来,小桃初似剪刀裁。xī shàng xún chūn chūn yǐ lái,xiǎo táo chū shì jiǎn dāo cái。
今朝判与诸人醉,暂见芳菲眼亦开。jīn cháo pàn yǔ zhū rén zuì,zàn jiàn fāng fēi yǎn yì kāi。

挟弹林下

宋祁

挟柘行吟涉庾园,鹊林惊绕果林寒。xié zhè xíng yín shè yǔ yuán,què lín jīng rào guǒ lín hán。
幕中病客殊真侠,虚费游童逐弹丸。mù zhōng bìng kè shū zhēn xiá,xū fèi yóu tóng zhú dàn wán。

春日溪上示南正四首

宋祁

春云拂拂柳摇摇,尽日相望似见招。chūn yún fú fú liǔ yáo yáo,jǐn rì xiāng wàng shì jiàn zhāo。
此意只应人未会,自持杯酒上溪桥。cǐ yì zhǐ yīng rén wèi huì,zì chí bēi jiǔ shàng xī qiáo。

春日溪上示南正四首

宋祁

少华山头雪未消,东风先已入花梢。shǎo huá shān tóu xuě wèi xiāo,dōng fēng xiān yǐ rù huā shāo。
今朝懒到溪边看,林下流莺似见嘲。jīn cháo lǎn dào xī biān kàn,lín xià liú yīng shì jiàn cháo。