古诗词

南方未腊梅花已开北土虽春未有秀者因怀昔时赏玩成忆梅咏

宋祁

江南寒意薄,未腊见梅芳。jiāng nán hán yì báo,wèi là jiàn méi fāng。
为有轻盈态,都无浅俗香。wèi yǒu qīng yíng tài,dōu wú qiǎn sú xiāng。
倚风斜夕脸,呵雪噤晨妆。yǐ fēng xié xī liǎn,hē xuě jìn chén zhuāng。
刀尺凭鲛杼,比邻托粉墙。dāo chǐ píng jiāo zhù,bǐ lín tuō fěn qiáng。
高枝笼远驿,侧影照回塘。gāo zhī lóng yuǎn yì,cè yǐng zhào huí táng。
旷望黄昏月,嫶妍半夜霜。kuàng wàng huáng hūn yuè,qiáo yán bàn yè shuāng。
一身来上国,三载别炎方。yī shēn lái shàng guó,sān zài bié yán fāng。
不见南枝早,方惊北道长。bù jiàn nán zhī zǎo,fāng jīng běi dào zhǎng。
当时犹引领,此际故回肠。dāng shí yóu yǐn lǐng,cǐ jì gù huí cháng。
泪尽羌人笛,魂销越使乡。lèi jǐn qiāng rén dí,hún xiāo yuè shǐ xiāng。
危楼难极目,恨酒怯盈觞。wēi lóu nán jí mù,hèn jiǔ qiè yíng shāng。
未到卢家第,终虚白玉堂。wèi dào lú jiā dì,zhōng xū bái yù táng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

早春夙兴

宋祁

晓参横没月沉烟,寺鼓军刀隐隐连。xiǎo cān héng méi yuè chén yān,sì gǔ jūn dāo yǐn yǐn lián。
初暖欲归池中地,剩寒犹属陇梅天。chū nuǎn yù guī chí zhōng dì,shèng hán yóu shǔ lǒng méi tiān。
遥帷曙气春篝烛,病榻邪风袭贡绵。yáo wéi shǔ qì chūn gōu zhú,bìng tà xié fēng xí gòng mián。
犹意王筠斋壁咏,玉蝫霏溜破霞笺。yóu yì wáng yún zhāi bì yǒng,yù zhū fēi liū pò xiá jiān。

滕寺守丞弃导江宰还家侍太夫人

宋祁

戴罢华星軷帐催,紫兰芳意遍南垓。dài bà huá xīng bá zhàng cuī,zǐ lán fāng yì biàn nán gāi。
人思孟母三邻养,车避王阳九折回。rén sī mèng mǔ sān lín yǎng,chē bì wáng yáng jiǔ zhé huí。
渐北征鞭多拗柳,稍西官驿尚传梅。jiàn běi zhēng biān duō ǎo liǔ,shāo xī guān yì shàng chuán méi。
板舆素有家园乐,早趁新年进寿杯。bǎn yú sù yǒu jiā yuán lè,zǎo chèn xīn nián jìn shòu bēi。

奉檄汉上和兄长廷评喜于邂逅

宋祁

弥年宾牒叹离居,始得还家奉板舆。mí nián bīn dié tàn lí jū,shǐ dé hái jiā fèng bǎn yú。
出沐恩深汤吊虮,校文官冷字成鱼。chū mù ēn shēn tāng diào jǐ,xiào wén guān lěng zì chéng yú。
三杯旅案馨羞切,百末凝醅献寿馀。sān bēi lǚ àn xīn xiū qiè,bǎi mò níng pēi xiàn shòu yú。
缰锁空名堪自笑,又随轺马趣移书。jiāng suǒ kōng míng kān zì xiào,yòu suí yáo mǎ qù yí shū。

柳花

宋祁

休夸濯濯映高楼,枝里征花自不收。xiū kuā zhuó zhuó yìng gāo lóu,zhī lǐ zhēng huā zì bù shōu。
回雪有风尝借舞,落梅无笛可供愁。huí xuě yǒu fēng cháng jiè wǔ,luò méi wú dí kě gōng chóu。
白门暝早随鸦背,京兆情多拂马头。bái mén míng zǎo suí yā bèi,jīng zhào qíng duō fú mǎ tóu。
莫惜馀温添翠被,有人凝绝在孤舟。mò xī yú wēn tiān cuì bèi,yǒu rén níng jué zài gū zhōu。

寿曾相公

宋祁

翼藏三朝冕有蝉,归来今作地行仙。yì cáng sān cháo miǎn yǒu chán,guī lái jīn zuò dì xíng xiān。
且开金阙萧何地,未泛江湖范蠡船。qiě kāi jīn quē xiāo hé dì,wèi fàn jiāng hú fàn lí chuán。
老境己怜周吕尚,庆门方似汉韦贤。lǎo jìng jǐ lián zhōu lǚ shàng,qìng mén fāng shì hàn wéi xián。
一杯不足为公寿,愿赋长鲸吸百川。yī bēi bù zú wèi gōng shòu,yuàn fù zhǎng jīng xī bǎi chuān。

太祖永昌陵

宋祁

石马开陵道,阴虬结庙阿。shí mǎ kāi líng dào,yīn qiú jié miào ā。
飞云似不去,疑误大风歌。fēi yún shì bù qù,yí wù dà fēng gē。

南郊祠所上章摄事二首

宋祁

七里城南路,斋祠宿下房。qī lǐ chéng nán lù,zhāi cí sù xià fáng。
远烟晨燎地,斜日夕牲场。yuǎn yān chén liáo dì,xié rì xī shēng chǎng。

南郊祠所上章摄事二首

宋祁

上辛兹摄事,瑞祝本通天。shàng xīn zī shè shì,ruì zhù běn tōng tiān。
自此春秋笔,还书大有年。zì cǐ chūn qiū bǐ,hái shū dà yǒu nián。

咏水红

宋祁

夏砌绿茎秀,秋檐红穗繁。xià qì lǜ jīng xiù,qiū yán hóng suì fán。
终然体不媚,无乃对虞翻。zhōng rán tǐ bù mèi,wú nǎi duì yú fān。

太宗永熙陵

宋祁

白虎晨湍迥,青龙夕雾和。bái hǔ chén tuān jiǒng,qīng lóng xī wù hé。
汉陵人易识,流水记坡岮。hàn líng rén yì shí,liú shuǐ jì pō tuó。

太宗永熙陵

宋祁

故老今多丧,严祠日愈新。gù lǎo jīn duō sàng,yán cí rì yù xīn。
青青陵上杏,神护五株春。qīng qīng líng shàng xìng,shén hù wǔ zhū chūn。

真宗永定陵

宋祁

金石凝虚笋,旌旗落暗尘。jīn shí níng xū sǔn,jīng qí luò àn chén。
唐尧遂不见,空有进羹人。táng yáo suì bù jiàn,kōng yǒu jìn gēng rén。

真宗永定陵

宋祁

洛水萦祠外,嵩云泊栋端。luò shuǐ yíng cí wài,sōng yún pō dòng duān。
桥山何必问,只是葬衣冠。qiáo shān hé bì wèn,zhǐ shì zàng yī guān。

和延州经略庞龙图八咏迎薰亭

宋祁

飞宇棘南傃,以待风之薰。fēi yǔ jí nán sù,yǐ dài fēng zhī xūn。
因君奉扬力,并慰塞下人。yīn jūn fèng yáng lì,bìng wèi sāi xià rén。

和延州经略庞龙图八咏迎薰亭

宋祁

硙湍方电激,曲屑已云霏。wéi tuān fāng diàn jī,qū xiè yǐ yún fēi。
诚哉智者乐,力少功不赀。chéng zāi zhì zhě lè,lì shǎo gōng bù zī。