古诗词

感事寄子明中丞

宋祁

久玷三云从,仍叨千石荣。jiǔ diàn sān yún cóng,réng dāo qiān shí róng。
羸躯付多病,怯计会无成。léi qū fù duō bìng,qiè jì huì wú chéng。
出守非严助,何年召郤萌。chū shǒu fēi yán zhù,hé nián zhào xì méng。
风摧向阳藿,霜变度江橙。fēng cuī xiàng yáng huò,shuāng biàn dù jiāng chéng。
画阁勤听讼,春畴力劝耕。huà gé qín tīng sòng,chūn chóu lì quàn gēng。
遂惭循吏术,姑促县官征。suì cán xún lì shù,gū cù xiàn guān zhēng。
害马直宜去,劳鱼实恐赪。hài mǎ zhí yí qù,láo yú shí kǒng chēng。
人心久忘战,朝议近论兵。rén xīn jiǔ wàng zhàn,cháo yì jìn lùn bīng。
戍锁关南数,边烽陇右明。shù suǒ guān nán shù,biān fēng lǒng yòu míng。
将机犹嚄唶,贼胆尚纵横。jiāng jī yóu huō zé,zéi dǎn shàng zòng héng。
说士争操牍,谋臣屈请缨。shuō shì zhēng cāo dú,móu chén qū qǐng yīng。
已闻疲转粟,安得但婴城。yǐ wén pí zhuǎn sù,ān dé dàn yīng chéng。
且许和戎利,重寻挠酒盟。qiě xǔ hé róng lì,zhòng xún náo jiǔ méng。
安危系公等,指授尽时英。ān wēi xì gōng děng,zhǐ shòu jǐn shí yīng。
幸有千金募,须容八阵精。xìng yǒu qiān jīn mù,xū róng bā zhèn jīng。
待衰曹刿鼓,长揖亚夫营。dài shuāi cáo guì gǔ,zhǎng yī yà fū yíng。
刷愤宜修德,时巡况作京。shuā fèn yí xiū dé,shí xún kuàng zuò jīng。
矢方射嶓冢,力欲斩长鲸。shǐ fāng shè bō zhǒng,lì yù zhǎn zhǎng jīng。
宪纸言常屡,王涂日以清。xiàn zhǐ yán cháng lǚ,wáng tú rì yǐ qīng。
悉心前席重,直指佞人惊。xī xīn qián xí zhòng,zhí zhǐ nìng rén jīng。
仗下霜馀凛,班回佩倚鸣。zhàng xià shuāng yú lǐn,bān huí pèi yǐ míng。
早调黄铉鼎,催献恶枭羹。zǎo diào huáng xuàn dǐng,cuī xiàn è xiāo gēng。
顾我罹飞语,于兹类倒行。gù wǒ lí fēi yǔ,yú zī lèi dào xíng。
鬼神惭贾谊,唇舌避君卿。guǐ shén cán jiǎ yì,chún shé bì jūn qīng。
直道今寥落,狂辞先猥并。zhí dào jīn liáo luò,kuáng cí xiān wěi bìng。
椎如莫邪钝,伥若小冠盲。chuí rú mò xié dùn,chāng ruò xiǎo guān máng。
秦俗矜车甲,周诗赋旆旌。qín sú jīn chē jiǎ,zhōu shī fù pèi jīng。
会当濡橐笔,企咏二边平。huì dāng rú tuó bǐ,qǐ yǒng èr biān píng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

古意

宋祁

持鹬蚌谋壮,贪蝉鹊意深。chí yù bàng móu zhuàng,tān chán què yì shēn。
渔人一拱手,弹者笑依林。yú rén yī gǒng shǒu,dàn zhě xiào yī lín。

重怀和靖林逋

宋祁

高士非求死,天教陨少微。gāo shì fēi qiú sǐ,tiān jiào yǔn shǎo wēi。
云疑隐居在,犹傍岭头归。yún yí yǐn jū zài,yóu bàng lǐng tóu guī。

西斋新植萱草甚多作问答绝句二首问

宋祁

腻花金英扑,纤莛玉段抽。nì huā jīn yīng pū,xiān tíng yù duàn chōu。
萱如解荣悴,争合自忘忧。xuān rú jiě róng cuì,zhēng hé zì wàng yōu。

西斋新植萱草甚多作问答绝句二首问

宋祁

我有忘忧号,君为忧世人。wǒ yǒu wàng yōu hào,jūn wèi yōu shì rén。
欲忧忧底事,胡不暂怡神。yù yōu yōu dǐ shì,hú bù zàn yí shén。

宋祁

濯濯萦春晚,依依带暝饶。zhuó zhuó yíng chūn wǎn,yī yī dài míng ráo。
楚宫皆饿死,无计学纤腰。chǔ gōng jiē è sǐ,wú jì xué xiān yāo。

湖上二首

宋祁

秋水自然碧,秋花何意红。qiū shuǐ zì rán bì,qiū huā hé yì hóng。
乾坤摇落恨,只是为西风。qián kūn yáo luò hèn,zhǐ shì wèi xī fēng。

湖上二首

宋祁

楼迥衔空雾,郊长占暝霏。lóu jiǒng xián kōng wù,jiāo zhǎng zhàn míng fēi。
戏鱼晴自掷,寒鸭夜还飞。xì yú qíng zì zhì,hán yā yè hái fēi。

咏棠棣

宋祁

潘赋幽芳在,周诗荣鄂传。pān fù yōu fāng zài,zhōu shī róng è chuán。
佛轮千幅细,公带万钉圆。fú lún qiān fú xì,gōng dài wàn dīng yuán。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

东郊迎气罢,暖信入严宸。dōng jiāo yíng qì bà,nuǎn xìn rù yán chén。
暂遣星杓转,令知天下春。zàn qiǎn xīng biāo zhuǎn,lìng zhī tiān xià chūn。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

瑞福随春到,穰穰正似山。ruì fú suí chūn dào,ráng ráng zhèng shì shān。
君王宽大诏,自此遍人间。jūn wáng kuān dà zhào,zì cǐ biàn rén jiān。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

縠管灰飞尽,金胥刻漏长。hú guǎn huī fēi jǐn,jīn xū kè lòu zhǎng。
欢情与和气,并入万年觞。huān qíng yǔ hé qì,bìng rù wàn nián shāng。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

春风长乐地,春仗大明天。chūn fēng zhǎng lè dì,chūn zhàng dà míng tiān。
春酒皆千日,春枝即万年。chūn jiǔ jiē qiān rì,chūn zhī jí wàn nián。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

阳和今日到,景物一时新。yáng hé jīn rì dào,jǐng wù yī shí xīn。
陛下南山寿,长迎千万春。bì xià nán shān shòu,zhǎng yíng qiān wàn chūn。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

天上春先遍,世间人未知。tiān shàng chūn xiān biàn,shì jiān rén wèi zhī。
黄金装柳蕊,红密点花枝。huáng jīn zhuāng liǔ ruǐ,hóng mì diǎn huā zhī。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

水暖蛟冰解,灰飞凤管和。shuǐ nuǎn jiāo bīng jiě,huī fēi fèng guǎn hé。
阳春与皇泽,并付女夷歌。yáng chūn yǔ huáng zé,bìng fù nǚ yí gē。