古诗词

和庞丞相

宋祁

顾我支离甚,惟公念不才。gù wǒ zhī lí shén,wéi gōng niàn bù cái。
朱颜为列郡,白发入中台。zhū yán wèi liè jùn,bái fā rù zhōng tái。
阁道通天禄,宫门拂斗魁。gé dào tōng tiān lù,gōng mén fú dòu kuí。
论班元后郑,作赋或延枚。lùn bān yuán hòu zhèng,zuò fù huò yán méi。
病肘垂杨老,危心一橹摧。bìng zhǒu chuí yáng lǎo,wēi xīn yī lǔ cuī。
根愁江北变,叶喜洛阳来。gēn chóu jiāng běi biàn,yè xǐ luò yáng lái。
自昔边州重,当年蜀驭催。zì xī biān zhōu zhòng,dāng nián shǔ yù cuī。
烧烽看朔漠,扪井历崔嵬。shāo fēng kàn shuò mò,mén jǐng lì cuī wéi。
粗可翻前史,何能调禁财。cū kě fān qián shǐ,hé néng diào jìn cái。
流光成浩荡,孤宦易嫌猜。liú guāng chéng hào dàng,gū huàn yì xián cāi。
曲外悲弦剩,机头谤锦开。qū wài bēi xián shèng,jī tóu bàng jǐn kāi。
无功惭远志,有吏笑然灰。wú gōng cán yuǎn zhì,yǒu lì xiào rán huī。
左辖真虚忝,仙曹复滥陪。zuǒ xiá zhēn xū tiǎn,xiān cáo fù làn péi。
门鶋愁眩转,轩鹤老毰毸。mén jū chóu xuàn zhuǎn,xuān hè lǎo péi sāi。
倾否知攸往,成章恧所裁。qīng fǒu zhī yōu wǎng,chéng zhāng nǜ suǒ cái。
贾生空问卜,楚客但劳媒。jiǎ shēng kōng wèn bo,chǔ kè dàn láo méi。
特召依明主,生还揖上台。tè zhào yī míng zhǔ,shēng hái yī shàng tái。
缇油观册府,巾履记翘材。tí yóu guān cè fǔ,jīn lǚ jì qiào cái。
长跪怀人句,徐传道旧杯。zhǎng guì huái rén jù,xú chuán dào jiù bēi。
今兹宣父冶,终得铸颜回。jīn zī xuān fù yě,zhōng dé zhù yán huí。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

武安侯

宋祁

贵甚宫中势,轩然帝右趋。guì shén gōng zhōng shì,xuān rán dì yòu qū。
所贪惟狗马,宁是学盘盂。suǒ tān wéi gǒu mǎ,níng shì xué pán yú。
骄取武库地,气凌辕下驹。jiāo qǔ wǔ kù dì,qì líng yuán xià jū。
淮南他日语,悔不共严诛。huái nán tā rì yǔ,huǐ bù gòng yán zhū。

春晖寓目二首

宋祁

春序倏云晚,高台芳意多。chūn xù shū yún wǎn,gāo tái fāng yì duō。
花成风地缬,鸟作暝林歌。huā chéng fēng dì xié,niǎo zuò míng lín gē。
树气薰繁幄,池文叠细波。shù qì xūn fán wò,chí wén dié xì bō。
夹城归骑散,烟絮遍铜驼。jiā chéng guī qí sàn,yān xù biàn tóng tuó。

春晖寓目二首

宋祁

春意都无几,还持欢绪归。chūn yì dōu wú jǐ,hái chí huān xù guī。
游蜂抱蕊去,惊燕失泥飞。yóu fēng bào ruǐ qù,jīng yàn shī ní fēi。
风下幡幡影,霞留暝暝霏。fēng xià fān fān yǐng,xiá liú míng míng fēi。
既知瑶席恨,不减欲沾衣。jì zhī yáo xí hèn,bù jiǎn yù zhān yī。

庭石

宋祁

嗟尔一拳质,块生天地中。jiē ěr yī quán zhì,kuài shēng tiān dì zhōng。
柱云蒸作润,山溜滴成空。zhù yún zhēng zuò rùn,shān liū dī chéng kōng。
松盖何年化,星槎此路穷。sōng gài hé nián huà,xīng chá cǐ lù qióng。
无邀什袭裹,近出宋台东。wú yāo shén xí guǒ,jìn chū sòng tái dōng。

感秋

宋祁

乐事行将晚,华年怯早衰。lè shì xíng jiāng wǎn,huá nián qiè zǎo shuāi。
翻车壮士速,落叶长年悲。fān chē zhuàng shì sù,luò yè zhǎng nián bēi。
别燕风帘静,惊乌月树危。bié yàn fēng lián jìng,jīng wū yuè shù wēi。
播精宁有用,皮骨极支离。bō jīng níng yǒu yòng,pí gǔ jí zhī lí。

游海云寺

宋祁

十里云边寺,重驱千骑来。shí lǐ yún biān sì,zhòng qū qiān qí lái。
天形欹野尽,江势让山回。tiān xíng yī yě jǐn,jiāng shì ràng shān huí。
园竹浓成幄,楼钟近殷雷。yuán zhú nóng chéng wò,lóu zhōng jìn yīn léi。
斜阳归鞅促,飞盖冒轻埃。xié yáng guī yāng cù,fēi gài mào qīng āi。

秋日四首

宋祁

短影悠扬日,薄寒憀慄天。duǎn yǐng yōu yáng rì,báo hán liáo lì tiān。
林声蝉后老,陂影雁宾联。lín shēng chán hòu lǎo,bēi yǐng yàn bīn lián。
悽感客自尔,变衰时适然。qī gǎn kè zì ěr,biàn shuāi shí shì rán。
何须问容鬓,所遇是凋年。hé xū wèn róng bìn,suǒ yù shì diāo nián。

秋日四首

宋祁

客心惊暮节,天意歇馀芳。kè xīn jīng mù jié,tiān yì xiē yú fāng。
莲罢池收子,榴成露罅房。lián bà chí shōu zi,liú chéng lù xià fáng。
绨袍亲故暖,纨扇委空凉。tí páo qīn gù nuǎn,wán shàn wěi kōng liáng。
庾信真愁否,仍能用斛量。yǔ xìn zhēn chóu fǒu,réng néng yòng hú liàng。

秋日四首

宋祁

禁林成宿忝,愚谷负深归。jìn lín chéng sù tiǎn,yú gǔ fù shēn guī。
未识前途远,容知昨日非。wèi shí qián tú yuǎn,róng zhī zuó rì fēi。
巧劳真物役,静胜乃天机。qiǎo láo zhēn wù yì,jìng shèng nǎi tiān jī。
君看琴中意,何尝在玉徽。jūn kàn qín zhōng yì,hé cháng zài yù huī。

秋日四首

宋祁

秋气飒然爽,宴居差有情。qiū qì sà rán shuǎng,yàn jū chà yǒu qíng。
蝇休几案洁,蝉罢亭皋清。yíng xiū jǐ àn jié,chán bà tíng gāo qīng。
溪水照心碧,云山刮眼明。xī shuǐ zhào xīn bì,yún shān guā yǎn míng。
其如岁云晏,天地莽峥嵘。qí rú suì yún yàn,tiān dì mǎng zhēng róng。

行药

宋祁

行药遍城闉,仍逢摇落辰。xíng yào biàn chéng yīn,réng féng yáo luò chén。
坞风焦粟罅,园露饱梨津。wù fēng jiāo sù xià,yuán lù bǎo lí jīn。
远水多成浦,高云自作鳞。yuǎn shuǐ duō chéng pǔ,gāo yún zì zuò lín。
匕丹无复得,魂断小山人。bǐ dān wú fù dé,hún duàn xiǎo shān rén。

晚发

宋祁

候鼓遥喧岸,行舟逆上湍。hòu gǔ yáo xuān àn,xíng zhōu nì shàng tuān。
轻烟著波面,斜月罢林端。qīng yān zhù bō miàn,xié yuè bà lín duān。
飒沓凫鹥乱,苍茫葭苇寒。sà dá fú yī luàn,cāng máng jiā wěi hán。
致君何所惮,便道许之官。zhì jūn hé suǒ dàn,biàn dào xǔ zhī guān。

晚发

宋祁

晓濑虽能迅,寒波不复扬。xiǎo lài suī néng xùn,hán bō bù fù yáng。
林声散栖鸟,堤影度风樯。lín shēng sàn qī niǎo,dī yǐng dù fēng qiáng。
兹岁方云暮,吾行未遽央。zī suì fāng yún mù,wú xíng wèi jù yāng。
病身非汲黯,安敢薄淮阳。bìng shēn fēi jí àn,ān gǎn báo huái yáng。

湖上晚瞩

宋祁

湖平潦已收,清兴暂夷犹。hú píng lǎo yǐ shōu,qīng xīng zàn yí yóu。
风舸时摇缆,眠凫自去洲。fēng gě shí yáo lǎn,mián fú zì qù zhōu。
荒藤依树老,残芡听波浮。huāng téng yī shù lǎo,cán qiàn tīng bō fú。
珍重芣山色,苍苍到暝楼。zhēn zhòng fú shān sè,cāng cāng dào míng lóu。

答京西提刑张司封次韵

宋祁

乞得二千石,终非循吏才。qǐ dé èr qiān shí,zhōng fēi xún lì cái。
霜蓬根易动,笼鸟翅难开。shuāng péng gēn yì dòng,lóng niǎo chì nán kāi。
梦寤惭封邑,陶埏仰铉台。mèng wù cán fēng yì,táo shān yǎng xuàn tái。
报言殊丽藻,虚附驿筒回。bào yán shū lì zǎo,xū fù yì tǒng huí。