古诗词

思归

宋祁

心悸真摧橹,年衰逼异粮。xīn jì zhēn cuī lǔ,nián shuāi bī yì liáng。
西征何日赋,东走向来狂。xī zhēng hé rì fù,dōng zǒu xiàng lái kuáng。
遂隔承明谒,虚称建礼郎。suì gé chéng míng yè,xū chēng jiàn lǐ láng。
去都魂黯黯,思幄泪浪浪。qù dōu hún àn àn,sī wò lèi làng làng。
见䓞惭纡绶,逢荷误索囊。jiàn lì cán yū shòu,féng hé wù suǒ náng。
醒无次公酒,老畏侍中香。xǐng wú cì gōng jiǔ,lǎo wèi shì zhōng xiāng。
前席初延问,烦言已中伤。qián xí chū yán wèn,fán yán yǐ zhōng shāng。
翕眉争恃笑,绕指讵容钢。xī méi zhēng shì xiào,rào zhǐ jù róng gāng。
事隐或投杼,根危因拔杨。shì yǐn huò tóu zhù,gēn wēi yīn bá yáng。
阴收主父草,几落党人章。yīn shōu zhǔ fù cǎo,jǐ luò dǎng rén zhāng。
雾露淮天恶,亭皋楚塞长。wù lù huái tiān è,tíng gāo chǔ sāi zhǎng。
平时犹有感,尔日固回肠。píng shí yóu yǒu gǎn,ěr rì gù huí cháng。
溪涨淹蒲牒,洲风挫药房。xī zhǎng yān pú dié,zhōu fēng cuò yào fáng。
芿区晴外远,山叠暝前苍。rèng qū qíng wài yuǎn,shān dié míng qián cāng。
毒虺寒犹蠚,饥豺昼不藏。dú huī hán yóu hē,jī chái zhòu bù cáng。
若为贪坐阁,自此戒垂堂。ruò wèi tān zuò gé,zì cǐ jiè chuí táng。
沦骨深恩在,雕虫绪业荒。lún gǔ shēn ēn zài,diāo chóng xù yè huāng。
身孤惟夕梦,时到黼帷傍。shēn gū wéi xī mèng,shí dào fǔ wéi bàng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

忆与唐公游西湖

宋祁

红鲜高下照横溪,勃窣含情欲上堤。hóng xiān gāo xià zhào héng xī,bó sū hán qíng yù shàng dī。
手揽缃茎那忍折,戏鱼长在叶东西。shǒu lǎn xiāng jīng nà rěn zhé,xì yú zhǎng zài yè dōng xī。

忆与唐公游西湖

宋祁

荷花深处放舟行,棹触荷珠碎又成。hé huā shēn chù fàng zhōu xíng,zhào chù hé zhū suì yòu chéng。
莫道使君迷醉曲,分明认得采莲声。mò dào shǐ jūn mí zuì qū,fēn míng rèn dé cǎi lián shēng。

题提举公会亭

宋祁

一翚轩翼四檐通,草树依然接旧宫。yī huī xuān yì sì yán tōng,cǎo shù yī rán jiē jiù gōng。
苑外自飘新岁雪,台边谁识故王风。yuàn wài zì piāo xīn suì xuě,tái biān shuí shí gù wáng fēng。

湖上

宋祁

萧萧露白蒹葭老,索索风乾杨柳疏。xiāo xiāo lù bái jiān jiā lǎo,suǒ suǒ fēng qián yáng liǔ shū。
坐见渔舟归浦尽,小篷明灭上灯初。zuò jiàn yú zhōu guī pǔ jǐn,xiǎo péng míng miè shàng dēng chū。

湖上

宋祁

湖上烟光九月天,于今墟落古西偏。hú shàng yān guāng jiǔ yuè tiān,yú jīn xū luò gǔ xī piān。
风波罢后汀洲静,两两凫鹥曝翅眠。fēng bō bà hòu tīng zhōu jìng,liǎng liǎng fú yī pù chì mián。

湖上

宋祁

嵩騩凌秋爽气来,川原高下一屏开。sōng guī líng qiū shuǎng qì lái,chuān yuán gāo xià yī píng kāi。
溪云尽日无还意,正自天边作雨回。xī yún jǐn rì wú hái yì,zhèng zì tiān biān zuò yǔ huí。

郡将夜醮分贶斋酎

宋祁

殊庭夜醮肃真仪,奏罢云章月已低。shū tíng yè jiào sù zhēn yí,zòu bà yún zhāng yuè yǐ dī。
自笑谈宾真俗骨,不斋犹得醉如泥。zì xiào tán bīn zhēn sú gǔ,bù zhāi yóu dé zuì rú ní。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

沆莽团红上晓原,露英风叶隔尘喧。hàng mǎng tuán hóng shàng xiǎo yuán,lù yīng fēng yè gé chén xuān。
天边一寄冥鸿意,越乙荆凫判自翻。tiān biān yī jì míng hóng yì,yuè yǐ jīng fú pàn zì fān。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

榔栗婆娑昼影圆,披襟凝眺此翛然。láng lì pó suō zhòu yǐng yuán,pī jīn níng tiào cǐ xiāo rán。
鹂留便作林间伴,正是麰黄椹紫天。lí liú biàn zuò lín jiān bàn,zhèng shì móu huáng shèn zǐ tiān。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

千里梁陈一眺分,古愁今恨枉相闻。qiān lǐ liáng chén yī tiào fēn,gǔ chóu jīn hèn wǎng xiāng wén。
早须跋马收清思,莫看沈西日暮云。zǎo xū bá mǎ shōu qīng sī,mò kàn shěn xī rì mù yún。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

终年羁束厌华绅,暂到林墟似出尘。zhōng nián jī shù yàn huá shēn,zàn dào lín xū shì chū chén。
尽是机心可忘处,争教鱼鸟不留人。jǐn shì jī xīn kě wàng chù,zhēng jiào yú niǎo bù liú rén。

郡将病免檄委郡事

宋祁

郡将移书卧阁频,假提千骑出班春。jùn jiāng yí shū wò gé pín,jiǎ tí qiān qí chū bān chūn。
校中宁免时髦诮,欲作宣明面向人。xiào zhōng níng miǎn shí máo qiào,yù zuò xuān míng miàn xiàng rén。

三年

宋祁

三年宦牒托东侯,旌荡危心斛贮愁。sān nián huàn dié tuō dōng hóu,jīng dàng wēi xīn hú zhù chóu。
一命鸿毛徒许国,单身萤火若惊秋。yī mìng hóng máo tú xǔ guó,dān shēn yíng huǒ ruò jīng qiū。

邻郡移书覆狱

宋祁

堀堁征尘敝客裾,晓盘贪饭鲁人蔬。kū kè zhēng chén bì kè jū,xiǎo pán tān fàn lǔ rén shū。
多年养病先黄老,岂辨司空城旦书。duō nián yǎng bìng xiān huáng lǎo,qǐ biàn sī kōng chéng dàn shū。

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕

宋祁

湖中新水照春辉,绿遍垂杨千万枝。hú zhōng xīn shuǐ zhào chūn huī,lǜ biàn chuí yáng qiān wàn zhī。
此地得非名细柳,暖烟偏照亚夫旗。cǐ dì dé fēi míng xì liǔ,nuǎn yān piān zhào yà fū qí。