古诗词

哭中山公三十韵

宋祁

天欲鸣文铎,公先露上珍。tiān yù míng wén duó,gōng xiān lù shàng zhēn。
谈锋贯千载,文纬补三辰。tán fēng guàn qiān zài,wén wěi bǔ sān chén。
海浪扶鹏徙,雍朝簉鹭振。hǎi làng fú péng xǐ,yōng cháo zào lù zhèn。
荡邪初奏雅,辟路近还淳。dàng xié chū zòu yǎ,pì lù jìn hái chún。
汗竹刊讹遍,仙藜递宿勤。hàn zhú kān é biàn,xiān lí dì sù qín。
汉家方授记,赵世本多神。hàn jiā fāng shòu jì,zhào shì běn duō shén。
稍上窔辽禅,亲逢堀吻巡。shāo shàng yào liáo chán,qīn féng kū wěn xún。
每篇称陆贾,四颂识崔骃。měi piān chēng lù jiǎ,sì sòng shí cuī yīn。
接昼来词禁,轩霞切睿宸。jiē zhòu lái cí jìn,xuān xiá qiè ruì chén。
金声兼振玉,丝绪遂成纶。jīn shēng jiān zhèn yù,sī xù suì chéng lún。
预读兰图字,时参豹尾尘。yù dú lán tú zì,shí cān bào wěi chén。
批成五色诏,乞守两朱轮。pī chéng wǔ sè zhào,qǐ shǒu liǎng zhū lún。
虎幄思贤数,鳌山召节新。hǔ wò sī xián shù,áo shān zhào jié xīn。
请闻裨帝采,有意靖宫邻。qǐng wén bì dì cǎi,yǒu yì jìng gōng lín。
畀虎潜兴谮,犹龙讵肯驯。bì hǔ qián xīng zèn,yóu lóng jù kěn xùn。
符鱼贪六六,国猘避狺狺。fú yú tān liù liù,guó zhì bì yín yín。
东震重光启,南箕哆焰沦。dōng zhèn zhòng guāng qǐ,nán jī duō yàn lún。
触邪观豸久,敛手避骢频。chù xié guān zhì jiǔ,liǎn shǒu bì cōng pín。
勇退宁无谓,斜飞故有因。yǒng tuì níng wú wèi,xié fēi gù yǒu yīn。
终承紫芝召,还返碧桃春。zhōng chéng zǐ zhī zhào,hái fǎn bì táo chūn。
丁直何尝屈,兰幽止自纫。dīng zhí hé cháng qū,lán yōu zhǐ zì rèn。
歌成接舆凤,书止太初麟。gē chéng jiē yú fèng,shū zhǐ tài chū lín。
竟遂东平乐,非忧宣子贫。jìng suì dōng píng lè,fēi yōu xuān zi pín。
蒙庄祥止止,尼父诲循循。méng zhuāng xiáng zhǐ zhǐ,ní fù huì xún xún。
久负骑星望,非图彻瑟晨。jiǔ fù qí xīng wàng,fēi tú chè sè chén。
夜歌忽稀薤,仙寿顿摧椿。yè gē hū xī xiè,xiān shòu dùn cuī chūn。
奠乏刍如玉,碑须臼受辛。diàn fá chú rú yù,bēi xū jiù shòu xīn。
成蹊三榜士,坠泪四州民。chéng qī sān bǎng shì,zhuì lèi sì zhōu mín。
自此亡遗直,谁将赎百身。zì cǐ wáng yí zhí,shuí jiāng shú bǎi shēn。
他年虎贲饮,无复老成人。tā nián hǔ bēn yǐn,wú fù lǎo chéng rén。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

哀江南

宋祁

龙山戏马赏秋光,多少新诗入锦囊。lóng shān xì mǎ shǎng qiū guāng,duō shǎo xīn shī rù jǐn náng。
磨灭英雄岂胜数,千年依旧一花香。mó miè yīng xióng qǐ shèng shù,qiān nián yī jiù yī huā xiāng。

柳絮

宋祁

万缕金长暖絮萦,雪乾云困遍春城。wàn lǚ jīn zhǎng nuǎn xù yíng,xuě qián yún kùn biàn chūn chéng。
冲风力尽飞应怯,试与鸿毛较重轻。chōng fēng lì jǐn fēi yīng qiè,shì yǔ hóng máo jiào zhòng qīng。

和中丞晏尚书忆谯涡二首

宋祁

幰幰行舻破练光,提鞭旧岸接回塘。xiǎn xiǎn xíng lú pò liàn guāng,tí biān jiù àn jiē huí táng。
使君几作临波醉,犹省当时问葛彊。shǐ jūn jǐ zuò lín bō zuì,yóu shěng dāng shí wèn gé jiàng。

和中丞晏尚书忆谯涡二首

宋祁

春波漫处寻他浦,晚潦清时觅故洲。chūn bō màn chù xún tā pǔ,wǎn lǎo qīng shí mì gù zhōu。
使舸忽归心赏罢,后来风浪但惊鸥。shǐ gě hū guī xīn shǎng bà,hòu lái fēng làng dàn jīng ōu。

儒林

宋祁

穷巷空伤老治经,由来命薄是诸生。qióng xiàng kōng shāng lǎo zhì jīng,yóu lái mìng báo shì zhū shēng。
正须尽力排黄老,刺彘才能得利兵。zhèng xū jǐn lì pái huáng lǎo,cì zhì cái néng dé lì bīng。

重阳不见菊

宋祁

戏马佳辰菊未黄,有人惆怅独持觞。xì mǎ jiā chén jú wèi huáng,yǒu rén chóu chàng dú chí shāng。
心知不作匆匆意,故欲凌寒报早霜。xīn zhī bù zuò cōng cōng yì,gù yù líng hán bào zǎo shuāng。

重阳不见菊

宋祁

蜀地秋高未拟寒,翠苞如粒露华乾。shǔ dì qiū gāo wèi nǐ hán,cuì bāo rú lì lù huá qián。
重阳已过君休恨,留取金英晚节看。zhòng yáng yǐ guò jūn xiū hèn,liú qǔ jīn yīng wǎn jié kàn。

江上阻风

宋祁

百尺危樯倚曙空,古祠箫鼓隔丹枫。bǎi chǐ wēi qiáng yǐ shǔ kōng,gǔ cí xiāo gǔ gé dān fēng。
谁将一只仙人箭,换作樵溪旦暮风。shuí jiāng yī zhǐ xiān rén jiàn,huàn zuò qiáo xī dàn mù fēng。

招希元奕

宋祁

饱食南荣曝昼曦,小星联影入枯棋。bǎo shí nán róng pù zhòu xī,xiǎo xīng lián yǐng rù kū qí。
座宾只待王郎至,为判南风不竞时。zuò bīn zhǐ dài wáng láng zhì,wèi pàn nán fēng bù jìng shí。

冒雨晚归马上口占

宋祁

满盖繁声结暝凉,独驱归马向闲坊。mǎn gài fán shēng jié míng liáng,dú qū guī mǎ xiàng xián fāng。
嚣尘暂息非无意,半作冲泥污锦鄣。xiāo chén zàn xī fēi wú yì,bàn zuò chōng ní wū jǐn zhāng。

杂兴其一

宋祁

不学诗书君勿嗤,人间情伪古难知。bù xué shī shū jūn wù chī,rén jiān qíng wěi gǔ nán zhī。
第看陵麦青青句,尽是当年发冢词。dì kàn líng mài qīng qīng jù,jǐn shì dāng nián fā zhǒng cí。

杂兴其二

宋祁

商君要术惟彊国,孟子深心肯信书。shāng jūn yào shù wéi jiàng guó,mèng zi shēn xīn kěn xìn shū。
大抵空言是糟粕,斫轮甘苦定何如。dà dǐ kōng yán shì zāo pò,zhuó lún gān kǔ dìng hé rú。

读桓伊传

宋祁

上前奏笛串奴髯,自倚哀筝咏刺谗。shàng qián zòu dí chuàn nú rán,zì yǐ āi zhēng yǒng cì chán。
太傅一闻流涕久,使君于此信非凡。tài fù yī wén liú tì jiǔ,shǐ jūn yú cǐ xìn fēi fán。

途次清明

宋祁

漠漠轻花著早桐,客瓯饧粥对禺中。mò mò qīng huā zhù zǎo tóng,kè ōu táng zhōu duì yú zhōng。
遥知阙下颁新火,百炬青烟出汉宫。yáo zhī quē xià bān xīn huǒ,bǎi jù qīng yān chū hàn gōng。

三月晦日送春

宋祁

倏忽韶光第九旬,无花何处觅残春。shū hū sháo guāng dì jiǔ xún,wú huā hé chù mì cán chūn。
长绳万尺非难具,谁与天边绊日轮。zhǎng shéng wàn chǐ fēi nán jù,shuí yǔ tiān biān bàn rì lún。