古诗词

仲夏愆雨稚苗告悴辄按先帝诏书绘龙请雨兼祷霍山淮渎二祠戊寅蒇祀己卯获雨谨成喜雨诗呈官属

宋祁

盛夏挟骄阳,于以搆炎熯。shèng xià xié jiāo yáng,yú yǐ gòu yán hàn。
歊尘坌天盖,烈御煽云汉。xiāo chén bèn tiān gài,liè yù shān yún hàn。
稻颖茁然秀,涸流不胜灌。dào yǐng zhuó rán xiù,hé liú bù shèng guàn。
田畯恤岁功,释耒共愁叹。tián jùn xù suì gōng,shì lěi gòng chóu tàn。
太守忝农使,闭阁重惭惋。tài shǒu tiǎn nóng shǐ,bì gé zhòng cán wǎn。
曾是谬政纲,曾是滥囚犴。céng shì miù zhèng gāng,céng shì làn qiú àn。
一食三失匕,冀亦思过半。yī shí sān shī bǐ,jì yì sī guò bàn。
驰祝诉群望,愿以身塞谴。chí zhù sù qún wàng,yuàn yǐ shēn sāi qiǎn。
先帝隐民癠,致和格灵变。xiān dì yǐn mín jì,zhì hé gé líng biàn。
图龙著绘法,令甲布州县。tú lóng zhù huì fǎ,lìng jiǎ bù zhōu xiàn。
愚计不知出,奉行安敢慢。yú jì bù zhī chū,fèng xíng ān gǎn màn。
外日筑层坛,丙夜封舒雁。wài rì zhù céng tán,bǐng yè fēng shū yàn。
奉匜再三跪,信辞靡虚荐。fèng yí zài sān guì,xìn cí mí xū jiàn。
幸勿为龙羞,敢不报神眷。xìng wù wèi lóng xiū,gǎn bù bào shén juàn。
翼日耿弗寐,徂野视宵奠。yì rì gěng fú mèi,cú yě shì xiāo diàn。
幽血粲静蠲,执事便传赞。yōu xuè càn jìng juān,zhí shì biàn chuán zàn。
薄诚蒙昭享,距跃私自忭。báo chéng méng zhāo xiǎng,jù yuè sī zì biàn。
回车未及税,云油默焉遍。huí chē wèi jí shuì,yún yóu mò yān biàn。
穷海遂涔涔,笼山兹漫漫。qióng hǎi suì cén cén,lóng shān zī màn màn。
旱麓众卉苏,焦原暍氛散。hàn lù zhòng huì sū,jiāo yuán yē fēn sàn。
寸苗蔚如揠,新波鳞欲涣。cùn miáo wèi rú yà,xīn bō lín yù huàn。
何意一溉窘,有望千箱衍。hé yì yī gài jiǒng,yǒu wàng qiān xiāng yǎn。
揆予乏嘉绩,圣诏仰成宪。kuí yǔ fá jiā jì,shèng zhào yǎng chéng xiàn。
恤祀神罔恫,昏作人胥劝。xù sì shén wǎng dòng,hūn zuò rén xū quàn。
抒藻拙言词,窃用慰群掾。shū zǎo zhuō yán cí,qiè yòng wèi qún yuàn。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

古意

宋祁

持鹬蚌谋壮,贪蝉鹊意深。chí yù bàng móu zhuàng,tān chán què yì shēn。
渔人一拱手,弹者笑依林。yú rén yī gǒng shǒu,dàn zhě xiào yī lín。

重怀和靖林逋

宋祁

高士非求死,天教陨少微。gāo shì fēi qiú sǐ,tiān jiào yǔn shǎo wēi。
云疑隐居在,犹傍岭头归。yún yí yǐn jū zài,yóu bàng lǐng tóu guī。

西斋新植萱草甚多作问答绝句二首问

宋祁

腻花金英扑,纤莛玉段抽。nì huā jīn yīng pū,xiān tíng yù duàn chōu。
萱如解荣悴,争合自忘忧。xuān rú jiě róng cuì,zhēng hé zì wàng yōu。

西斋新植萱草甚多作问答绝句二首问

宋祁

我有忘忧号,君为忧世人。wǒ yǒu wàng yōu hào,jūn wèi yōu shì rén。
欲忧忧底事,胡不暂怡神。yù yōu yōu dǐ shì,hú bù zàn yí shén。

宋祁

濯濯萦春晚,依依带暝饶。zhuó zhuó yíng chūn wǎn,yī yī dài míng ráo。
楚宫皆饿死,无计学纤腰。chǔ gōng jiē è sǐ,wú jì xué xiān yāo。

湖上二首

宋祁

秋水自然碧,秋花何意红。qiū shuǐ zì rán bì,qiū huā hé yì hóng。
乾坤摇落恨,只是为西风。qián kūn yáo luò hèn,zhǐ shì wèi xī fēng。

湖上二首

宋祁

楼迥衔空雾,郊长占暝霏。lóu jiǒng xián kōng wù,jiāo zhǎng zhàn míng fēi。
戏鱼晴自掷,寒鸭夜还飞。xì yú qíng zì zhì,hán yā yè hái fēi。

咏棠棣

宋祁

潘赋幽芳在,周诗荣鄂传。pān fù yōu fāng zài,zhōu shī róng è chuán。
佛轮千幅细,公带万钉圆。fú lún qiān fú xì,gōng dài wàn dīng yuán。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

东郊迎气罢,暖信入严宸。dōng jiāo yíng qì bà,nuǎn xìn rù yán chén。
暂遣星杓转,令知天下春。zàn qiǎn xīng biāo zhuǎn,lìng zhī tiān xià chūn。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

瑞福随春到,穰穰正似山。ruì fú suí chūn dào,ráng ráng zhèng shì shān。
君王宽大诏,自此遍人间。jūn wáng kuān dà zhào,zì cǐ biàn rén jiān。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

縠管灰飞尽,金胥刻漏长。hú guǎn huī fēi jǐn,jīn xū kè lòu zhǎng。
欢情与和气,并入万年觞。huān qíng yǔ hé qì,bìng rù wàn nián shāng。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

春风长乐地,春仗大明天。chūn fēng zhǎng lè dì,chūn zhàng dà míng tiān。
春酒皆千日,春枝即万年。chūn jiǔ jiē qiān rì,chūn zhī jí wàn nián。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

阳和今日到,景物一时新。yáng hé jīn rì dào,jǐng wù yī shí xīn。
陛下南山寿,长迎千万春。bì xià nán shān shòu,zhǎng yíng qiān wàn chūn。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

天上春先遍,世间人未知。tiān shàng chūn xiān biàn,shì jiān rén wèi zhī。
黄金装柳蕊,红密点花枝。huáng jīn zhuāng liǔ ruǐ,hóng mì diǎn huā zhī。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

水暖蛟冰解,灰飞凤管和。shuǐ nuǎn jiāo bīng jiě,huī fēi fèng guǎn hé。
阳春与皇泽,并付女夷歌。yáng chūn yǔ huáng zé,bìng fù nǚ yí gē。