古诗词

忆旧言怀寄江宁道卿龙图

宋祁

下蔡行差近,金陵路更东。xià cài xíng chà jìn,jīn líng lù gèng dōng。
忉忉成念远,咄咄但书空。dāo dāo chéng niàn yuǎn,duō duō dàn shū kōng。
恩厚容藏疾,时亨遂讳穷。ēn hòu róng cáng jí,shí hēng suì huì qióng。
禄惭千石守,老谢一钱翁。lù cán qiān shí shǒu,lǎo xiè yī qián wēng。
忆昨趋陪日,仍缘班序同。yì zuó qū péi rì,réng yuán bān xù tóng。
我生真寡合,君量自旁通。wǒ shēng zhēn guǎ hé,jūn liàng zì páng tōng。
散帙疑皆莹,忘疲宴屡终。sàn zhì yí jiē yíng,wàng pí yàn lǚ zhōng。
联骖属车后,数会未央中。lián cān shǔ chē hòu,shù huì wèi yāng zhōng。
禁树排头碧,衙旗曳尾红。jìn shù pái tóu bì,yá qí yè wěi hóng。
笼街接驺士,赐管镂宫工。lóng jiē jiē zōu shì,cì guǎn lòu gōng gōng。
慈豆分尧箑,歌云识沛风。cí dòu fēn yáo shà,gē yún shí pèi fēng。
斯文诚有属,吾道岂常隆。sī wén chéng yǒu shǔ,wú dào qǐ cháng lóng。
泰市俄惊虎,钧天亟骇熊。tài shì é jīng hǔ,jūn tiān jí hài xióng。
尘埃忽蒙自,桃李并来虫。chén āi hū méng zì,táo lǐ bìng lái chóng。
箕次横长舌,飙轮走转蓬。jī cì héng zhǎng shé,biāo lún zǒu zhuǎn péng。
歇芳间鷤鴂,御湿问芎藭。xiē fāng jiān tí jué,yù shī wèn qiōng qióng。
可笑矜疏节,私怜抱朴忠。kě xiào jīn shū jié,sī lián bào pǔ zhōng。
望霄嗟坠雨,敛翼避虚弓。wàng xiāo jiē zhuì yǔ,liǎn yì bì xū gōng。
尚忝银符密,贪夸隼旆雄。shàng tiǎn yín fú mì,tān kuā sǔn pèi xióng。
玉鱼供昼啜,珠米报秋丰。yù yú gōng zhòu chuài,zhū mǐ bào qiū fēng。
病久衰还早,身闲意愈冲。bìng jiǔ shuāi hái zǎo,shēn xián yì yù chōng。
亏全从月蚌,喜怒任狙公。kuī quán cóng yuè bàng,xǐ nù rèn jū gōng。
急景沉欢绪,长波隔讯筒。jí jǐng chén huān xù,zhǎng bō gé xùn tǒng。
南飞俱似鵻,北向未如鸿。nán fēi jù shì zhuī,běi xiàng wèi rú hóng。
二阁怀趋走,重阍限郁葱。èr gé huái qū zǒu,zhòng hūn xiàn yù cōng。
惟应心报国,丹赤斗江枫。wéi yīng xīn bào guó,dān chì dòu jiāng fēng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

武安侯

宋祁

贵甚宫中势,轩然帝右趋。guì shén gōng zhōng shì,xuān rán dì yòu qū。
所贪惟狗马,宁是学盘盂。suǒ tān wéi gǒu mǎ,níng shì xué pán yú。
骄取武库地,气凌辕下驹。jiāo qǔ wǔ kù dì,qì líng yuán xià jū。
淮南他日语,悔不共严诛。huái nán tā rì yǔ,huǐ bù gòng yán zhū。

春晖寓目二首

宋祁

春序倏云晚,高台芳意多。chūn xù shū yún wǎn,gāo tái fāng yì duō。
花成风地缬,鸟作暝林歌。huā chéng fēng dì xié,niǎo zuò míng lín gē。
树气薰繁幄,池文叠细波。shù qì xūn fán wò,chí wén dié xì bō。
夹城归骑散,烟絮遍铜驼。jiā chéng guī qí sàn,yān xù biàn tóng tuó。

春晖寓目二首

宋祁

春意都无几,还持欢绪归。chūn yì dōu wú jǐ,hái chí huān xù guī。
游蜂抱蕊去,惊燕失泥飞。yóu fēng bào ruǐ qù,jīng yàn shī ní fēi。
风下幡幡影,霞留暝暝霏。fēng xià fān fān yǐng,xiá liú míng míng fēi。
既知瑶席恨,不减欲沾衣。jì zhī yáo xí hèn,bù jiǎn yù zhān yī。

庭石

宋祁

嗟尔一拳质,块生天地中。jiē ěr yī quán zhì,kuài shēng tiān dì zhōng。
柱云蒸作润,山溜滴成空。zhù yún zhēng zuò rùn,shān liū dī chéng kōng。
松盖何年化,星槎此路穷。sōng gài hé nián huà,xīng chá cǐ lù qióng。
无邀什袭裹,近出宋台东。wú yāo shén xí guǒ,jìn chū sòng tái dōng。

感秋

宋祁

乐事行将晚,华年怯早衰。lè shì xíng jiāng wǎn,huá nián qiè zǎo shuāi。
翻车壮士速,落叶长年悲。fān chē zhuàng shì sù,luò yè zhǎng nián bēi。
别燕风帘静,惊乌月树危。bié yàn fēng lián jìng,jīng wū yuè shù wēi。
播精宁有用,皮骨极支离。bō jīng níng yǒu yòng,pí gǔ jí zhī lí。

游海云寺

宋祁

十里云边寺,重驱千骑来。shí lǐ yún biān sì,zhòng qū qiān qí lái。
天形欹野尽,江势让山回。tiān xíng yī yě jǐn,jiāng shì ràng shān huí。
园竹浓成幄,楼钟近殷雷。yuán zhú nóng chéng wò,lóu zhōng jìn yīn léi。
斜阳归鞅促,飞盖冒轻埃。xié yáng guī yāng cù,fēi gài mào qīng āi。

秋日四首

宋祁

短影悠扬日,薄寒憀慄天。duǎn yǐng yōu yáng rì,báo hán liáo lì tiān。
林声蝉后老,陂影雁宾联。lín shēng chán hòu lǎo,bēi yǐng yàn bīn lián。
悽感客自尔,变衰时适然。qī gǎn kè zì ěr,biàn shuāi shí shì rán。
何须问容鬓,所遇是凋年。hé xū wèn róng bìn,suǒ yù shì diāo nián。

秋日四首

宋祁

客心惊暮节,天意歇馀芳。kè xīn jīng mù jié,tiān yì xiē yú fāng。
莲罢池收子,榴成露罅房。lián bà chí shōu zi,liú chéng lù xià fáng。
绨袍亲故暖,纨扇委空凉。tí páo qīn gù nuǎn,wán shàn wěi kōng liáng。
庾信真愁否,仍能用斛量。yǔ xìn zhēn chóu fǒu,réng néng yòng hú liàng。

秋日四首

宋祁

禁林成宿忝,愚谷负深归。jìn lín chéng sù tiǎn,yú gǔ fù shēn guī。
未识前途远,容知昨日非。wèi shí qián tú yuǎn,róng zhī zuó rì fēi。
巧劳真物役,静胜乃天机。qiǎo láo zhēn wù yì,jìng shèng nǎi tiān jī。
君看琴中意,何尝在玉徽。jūn kàn qín zhōng yì,hé cháng zài yù huī。

秋日四首

宋祁

秋气飒然爽,宴居差有情。qiū qì sà rán shuǎng,yàn jū chà yǒu qíng。
蝇休几案洁,蝉罢亭皋清。yíng xiū jǐ àn jié,chán bà tíng gāo qīng。
溪水照心碧,云山刮眼明。xī shuǐ zhào xīn bì,yún shān guā yǎn míng。
其如岁云晏,天地莽峥嵘。qí rú suì yún yàn,tiān dì mǎng zhēng róng。

行药

宋祁

行药遍城闉,仍逢摇落辰。xíng yào biàn chéng yīn,réng féng yáo luò chén。
坞风焦粟罅,园露饱梨津。wù fēng jiāo sù xià,yuán lù bǎo lí jīn。
远水多成浦,高云自作鳞。yuǎn shuǐ duō chéng pǔ,gāo yún zì zuò lín。
匕丹无复得,魂断小山人。bǐ dān wú fù dé,hún duàn xiǎo shān rén。

晚发

宋祁

候鼓遥喧岸,行舟逆上湍。hòu gǔ yáo xuān àn,xíng zhōu nì shàng tuān。
轻烟著波面,斜月罢林端。qīng yān zhù bō miàn,xié yuè bà lín duān。
飒沓凫鹥乱,苍茫葭苇寒。sà dá fú yī luàn,cāng máng jiā wěi hán。
致君何所惮,便道许之官。zhì jūn hé suǒ dàn,biàn dào xǔ zhī guān。

晚发

宋祁

晓濑虽能迅,寒波不复扬。xiǎo lài suī néng xùn,hán bō bù fù yáng。
林声散栖鸟,堤影度风樯。lín shēng sàn qī niǎo,dī yǐng dù fēng qiáng。
兹岁方云暮,吾行未遽央。zī suì fāng yún mù,wú xíng wèi jù yāng。
病身非汲黯,安敢薄淮阳。bìng shēn fēi jí àn,ān gǎn báo huái yáng。

湖上晚瞩

宋祁

湖平潦已收,清兴暂夷犹。hú píng lǎo yǐ shōu,qīng xīng zàn yí yóu。
风舸时摇缆,眠凫自去洲。fēng gě shí yáo lǎn,mián fú zì qù zhōu。
荒藤依树老,残芡听波浮。huāng téng yī shù lǎo,cán qiàn tīng bō fú。
珍重芣山色,苍苍到暝楼。zhēn zhòng fú shān sè,cāng cāng dào míng lóu。

答京西提刑张司封次韵

宋祁

乞得二千石,终非循吏才。qǐ dé èr qiān shí,zhōng fēi xún lì cái。
霜蓬根易动,笼鸟翅难开。shuāng péng gēn yì dòng,lóng niǎo chì nán kāi。
梦寤惭封邑,陶埏仰铉台。mèng wù cán fēng yì,táo shān yǎng xuàn tái。
报言殊丽藻,虚附驿筒回。bào yán shū lì zǎo,xū fù yì tǒng huí。