古诗词

忆旧言怀寄江宁道卿龙图

宋祁

下蔡行差近,金陵路更东。xià cài xíng chà jìn,jīn líng lù gèng dōng。
忉忉成念远,咄咄但书空。dāo dāo chéng niàn yuǎn,duō duō dàn shū kōng。
恩厚容藏疾,时亨遂讳穷。ēn hòu róng cáng jí,shí hēng suì huì qióng。
禄惭千石守,老谢一钱翁。lù cán qiān shí shǒu,lǎo xiè yī qián wēng。
忆昨趋陪日,仍缘班序同。yì zuó qū péi rì,réng yuán bān xù tóng。
我生真寡合,君量自旁通。wǒ shēng zhēn guǎ hé,jūn liàng zì páng tōng。
散帙疑皆莹,忘疲宴屡终。sàn zhì yí jiē yíng,wàng pí yàn lǚ zhōng。
联骖属车后,数会未央中。lián cān shǔ chē hòu,shù huì wèi yāng zhōng。
禁树排头碧,衙旗曳尾红。jìn shù pái tóu bì,yá qí yè wěi hóng。
笼街接驺士,赐管镂宫工。lóng jiē jiē zōu shì,cì guǎn lòu gōng gōng。
慈豆分尧箑,歌云识沛风。cí dòu fēn yáo shà,gē yún shí pèi fēng。
斯文诚有属,吾道岂常隆。sī wén chéng yǒu shǔ,wú dào qǐ cháng lóng。
泰市俄惊虎,钧天亟骇熊。tài shì é jīng hǔ,jūn tiān jí hài xióng。
尘埃忽蒙自,桃李并来虫。chén āi hū méng zì,táo lǐ bìng lái chóng。
箕次横长舌,飙轮走转蓬。jī cì héng zhǎng shé,biāo lún zǒu zhuǎn péng。
歇芳间鷤鴂,御湿问芎藭。xiē fāng jiān tí jué,yù shī wèn qiōng qióng。
可笑矜疏节,私怜抱朴忠。kě xiào jīn shū jié,sī lián bào pǔ zhōng。
望霄嗟坠雨,敛翼避虚弓。wàng xiāo jiē zhuì yǔ,liǎn yì bì xū gōng。
尚忝银符密,贪夸隼旆雄。shàng tiǎn yín fú mì,tān kuā sǔn pèi xióng。
玉鱼供昼啜,珠米报秋丰。yù yú gōng zhòu chuài,zhū mǐ bào qiū fēng。
病久衰还早,身闲意愈冲。bìng jiǔ shuāi hái zǎo,shēn xián yì yù chōng。
亏全从月蚌,喜怒任狙公。kuī quán cóng yuè bàng,xǐ nù rèn jū gōng。
急景沉欢绪,长波隔讯筒。jí jǐng chén huān xù,zhǎng bō gé xùn tǒng。
南飞俱似鵻,北向未如鸿。nán fēi jù shì zhuī,běi xiàng wèi rú hóng。
二阁怀趋走,重阍限郁葱。èr gé huái qū zǒu,zhòng hūn xiàn yù cōng。
惟应心报国,丹赤斗江枫。wéi yīng xīn bào guó,dān chì dòu jiāng fēng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

齐云亭

宋祁

凭高徙倚不成下,把酒直送斜阳曛。píng gāo xǐ yǐ bù chéng xià,bǎ jiǔ zhí sòng xié yáng xūn。
遮回西北望乡眼,遭个亭亭车盖云。zhē huí xī běi wàng xiāng yǎn,zāo gè tíng tíng chē gài yún。

齐云亭

宋祁

归云片片鸟行没,晚日寸寸城阴生。guī yún piàn piàn niǎo xíng méi,wǎn rì cùn cùn chéng yīn shēng。
林下本无苏合弹,栖乌何事向人惊。lín xià běn wú sū hé dàn,qī wū hé shì xiàng rén jīng。

海棠

宋祁

万萼霞乾照曙空,向来心赏已多同。wàn è xiá qián zhào shǔ kōng,xiàng lái xīn shǎng yǐ duō tóng。
未如此日家园乐,数遍繁枝衮衮红。wèi rú cǐ rì jiā yuán lè,shù biàn fán zhī gǔn gǔn hóng。

宋祁

春香摇曳夏阴繁,蹊曲愔愔静可攀。chūn xiāng yáo yè xià yīn fán,qī qū yīn yīn jìng kě pān。
不是仙园三食罢,何缘灵核到人间。bù shì xiān yuán sān shí bà,hé yuán líng hé dào rén jiān。

宋祁

绛蕊迎春五出齐,开时未识早莺啼。jiàng ruǐ yíng chūn wǔ chū qí,kāi shí wèi shí zǎo yīng tí。
不应尽占游人赏,留取馀芳付李蹊。bù yīng jǐn zhàn yóu rén shǎng,liú qǔ yú fāng fù lǐ qī。

宋祁

为就东君得早红,年年开趁落梅风。wèi jiù dōng jūn dé zǎo hóng,nián nián kāi chèn luò méi fēng。
凌寒拂晓相看意,争合尊中放酒空。líng hán fú xiǎo xiāng kàn yì,zhēng hé zūn zhōng fàng jiǔ kōng。

行药

宋祁

日烘霞底未成昏,拊物惊年并惨魂。rì hōng xiá dǐ wèi chéng hūn,fǔ wù jīng nián bìng cǎn hún。
李树已僵生意苦,秋虫何忍食桃根。lǐ shù yǐ jiāng shēng yì kǔ,qiū chóng hé rěn shí táo gēn。

落花

宋祁

前溪夜雨锦张红,坠萼残英绕暗丛。qián xī yè yǔ jǐn zhāng hóng,zhuì è cán yīng rào àn cóng。
已与吹开复吹谢,无情毕竟是春风。yǐ yǔ chuī kāi fù chuī xiè,wú qíng bì jìng shì chūn fēng。

宋祁

晓腹清呼饱露津,本求仙蜕远嚣尘。xiǎo fù qīng hū bǎo lù jīn,běn qiú xiān tuì yuǎn xiāo chén。
貂温范蜜非吾族,枉共花冠托此身。diāo wēn fàn mì fēi wú zú,wǎng gòng huā guān tuō cǐ shēn。

答梵才见贺忝承旨之作

宋祁

玉署重来访旧游,蟠桃熟遍碧城秋。yù shǔ zhòng lái fǎng jiù yóu,pán táo shú biàn bì chéng qiū。
不知身是真仙未,上到鳌山最上头。bù zhī shēn shì zhēn xiān wèi,shàng dào áo shān zuì shàng tóu。

春日溪上

宋祁

溪上和风吹薄云,溪边花木亦欣欣。xī shàng hé fēng chuī báo yún,xī biān huā mù yì xīn xīn。
州人未散烦携酒,行乐先须让使君。zhōu rén wèi sàn fán xié jiǔ,xíng lè xiān xū ràng shǐ jūn。

寻春溪上

宋祁

溪上寻春春已来,小桃初似剪刀裁。xī shàng xún chūn chūn yǐ lái,xiǎo táo chū shì jiǎn dāo cái。
今朝判与诸人醉,暂见芳菲眼亦开。jīn cháo pàn yǔ zhū rén zuì,zàn jiàn fāng fēi yǎn yì kāi。

挟弹林下

宋祁

挟柘行吟涉庾园,鹊林惊绕果林寒。xié zhè xíng yín shè yǔ yuán,què lín jīng rào guǒ lín hán。
幕中病客殊真侠,虚费游童逐弹丸。mù zhōng bìng kè shū zhēn xiá,xū fèi yóu tóng zhú dàn wán。

春日溪上示南正四首

宋祁

春云拂拂柳摇摇,尽日相望似见招。chūn yún fú fú liǔ yáo yáo,jǐn rì xiāng wàng shì jiàn zhāo。
此意只应人未会,自持杯酒上溪桥。cǐ yì zhǐ yīng rén wèi huì,zì chí bēi jiǔ shàng xī qiáo。

春日溪上示南正四首

宋祁

少华山头雪未消,东风先已入花梢。shǎo huá shān tóu xuě wèi xiāo,dōng fēng xiān yǐ rù huā shāo。
今朝懒到溪边看,林下流莺似见嘲。jīn cháo lǎn dào xī biān kàn,lín xià liú yīng shì jiàn cháo。