古诗词

顺祀诗并序

宋祁

孰顺其祀,明明天子。shú shùn qí sì,míng míng tiān zi。
天子谦让,诏群臣其议。tiān zi qiān ràng,zhào qún chén qí yì。
惟章献、章懿,遂祔先帝。wéi zhāng xiàn zhāng yì,suì fù xiān dì。
宜索而典,而古而今。yí suǒ ér diǎn,ér gǔ ér jīn。
顺考攸宜,慰我孝心。shùn kǎo yōu yí,wèi wǒ xiào xīn。
群臣稽首,不远厥成。qún chén jī shǒu,bù yuǎn jué chéng。
伊先猷是程,伊大孝是经。yī xiān yóu shì chéng,yī dà xiào shì jīng。
匪祥符孰从,则莫我京。fěi xiáng fú shú cóng,zé mò wǒ jīng。
三代庙寝,止一帝后。sān dài miào qǐn,zhǐ yī dì hòu。
汉制已迁,儒臣罔究。hàn zhì yǐ qiān,rú chén wǎng jiū。
礼缺不称,因朴趋陋。lǐ quē bù chēng,yīn pǔ qū lòu。
亲靡祔尊,神挈斯祐。qīn mí fù zūn,shén qiè sī yòu。
帝曰俞哉,予奉二慈。dì yuē yú zāi,yǔ fèng èr cí。
匪曰无典,实成训是依。fěi yuē wú diǎn,shí chéng xùn shì yī。
促灼尔龟,爰蕝尔仪。cù zhuó ěr guī,yuán jué ěr yí。
琢金追玉,昭款信辞。zuó jīn zhuī yù,zhāo kuǎn xìn cí。
不敢先后,惟以顺跻。bù gǎn xiān hòu,wéi yǐ shùn jī。
孟冬十月,大飨其时。mèng dōng shí yuè,dà xiǎng qí shí。
朕不惮勤,于庭遣之。zhèn bù dàn qín,yú tíng qiǎn zhī。
吉日辛酉,帝自文德。jí rì xīn yǒu,dì zì wén dé。
至于大庆,奉宝授册。zhì yú dà qìng,fèng bǎo shòu cè。
永怀劬劳,孝贯天极。yǒng huái qú láo,xiào guàn tiān jí。
虞宾在位,百官承式。yú bīn zài wèi,bǎi guān chéng shì。
显显太岁,惟册宝是将。xiǎn xiǎn tài suì,wéi cè bǎo shì jiāng。
和鸾有容,龙旗孔扬。hé luán yǒu róng,lóng qí kǒng yáng。
既至于庙,是承是告。jì zhì yú miào,shì chéng shì gào。
奉迁后主,合侑文考。fèng qiān hòu zhǔ,hé yòu wén kǎo。
有主则止,有匹得行。yǒu zhǔ zé zhǐ,yǒu pǐ dé xíng。
遂旅豆笾,以及芼牲。suì lǚ dòu biān,yǐ jí mào shēng。
明水太羹,有飶有澄。míng shuǐ tài gēng,yǒu bì yǒu chéng。
鼓钟钦钦,鼓瑟鼓琴。gǔ zhōng qīn qīn,gǔ sè gǔ qín。
考悦妣安,蠲我德音。kǎo yuè bǐ ān,juān wǒ dé yīn。
德音惟何,帝受纯嘏。dé yīn wéi hé,dì shòu chún gǔ。
不专斯飨,用赦天下。bù zhuān sī xiǎng,yòng shè tiān xià。
开释罪辜,赐逮九军。kāi shì zuì gū,cì dǎi jiǔ jūn。
一人作孝,庶邦蒙仁。yī rén zuò xiào,shù bāng méng rén。
礼非天作,托始于圣。lǐ fēi tiān zuò,tuō shǐ yú shèng。
圣克正始,万世攸定。shèng kè zhèng shǐ,wàn shì yōu dìng。
作述交善,神人胥庆。zuò shù jiāo shàn,shén rén xū qìng。
天谓皇帝,既付所覆。tiān wèi huáng dì,jì fù suǒ fù。
帝克孝治,奉亲以侑。dì kè xiào zhì,fèng qīn yǐ yòu。
其收丕祺,蕃衍后昆。qí shōu pī qí,fān yǎn hòu kūn。
万有亿年,继继存存。wàn yǒu yì nián,jì jì cún cún。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

朝阳

宋祁

缩宿沈榆彩,沧溟转若华。suō sù shěn yú cǎi,cāng míng zhuǎn ruò huá。
才晞汉盘露,便映洛神霞。cái xī hàn pán lù,biàn yìng luò shén xiá。
鸣凤梧冈迥,桑柔桂笼斜。míng fèng wú gāng jiǒng,sāng róu guì lóng xié。
照梁休自许,城上已啼鸦。zhào liáng xiū zì xǔ,chéng shàng yǐ tí yā。

唐李卫公庙

宋祁

斯人天挺杰,贼胆畏膏肓。sī rén tiān tǐng jié,zéi dǎn wèi gāo huāng。
疾战江陵破,长驱颉利亡。jí zhàn jiāng líng pò,zhǎng qū jié lì wáng。
成功在不伐,垂烈付无疆。chéng gōng zài bù fá,chuí liè fù wú jiāng。
血食雄京辅,于今异姓王。xuè shí xióng jīng fǔ,yú jīn yì xìng wáng。

夜出溪上

宋祁

陇首孤云断,坳塘绿水周。lǒng shǒu gū yún duàn,ào táng lǜ shuǐ zhōu。
萤光不欺夜,虫织自悲秋。yíng guāng bù qī yè,chóng zhī zì bēi qiū。
早雁离离度,归舟泛泛流。zǎo yàn lí lí dù,guī zhōu fàn fàn liú。
萱苏共摇落,底处是忘忧。xuān sū gòng yáo luò,dǐ chù shì wàng yōu。

秋晚溪上

宋祁

积水增波润,苍霞变露馀。jī shuǐ zēng bō rùn,cāng xiá biàn lù yú。
断烟随鸟远,寒叶向人疏。duàn yān suí niǎo yuǎn,hán yè xiàng rén shū。
萍老犹迎日,莲衰尚戏鱼。píng lǎo yóu yíng rì,lián shuāi shàng xì yú。
临川方病涉,谁借郑卿舆。lín chuān fāng bìng shè,shuí jiè zhèng qīng yú。

重葺敝庐有作

宋祁

屦市喧卑极,家林改筑初。jù shì xuān bēi jí,jiā lín gǎi zhù chū。
藩倾犹置笔,楹破尚逢书。fān qīng yóu zhì bǐ,yíng pò shàng féng shū。
径草临江府,园畦洛涘居。jìng cǎo lín jiāng fǔ,yuán qí luò sì jū。
凭谁遣真意,仁义亦蘧庐。píng shuí qiǎn zhēn yì,rén yì yì qú lú。

华州西溪

宋祁

山近重岚逼,溪长匹练分。shān jìn zhòng lán bī,xī zhǎng pǐ liàn fēn。
霁波平撼日,寒崦侧藏云。jì bō píng hàn rì,hán yān cè cáng yún。
弄荇鱼差尾,投汀鹭列群。nòng xìng yú chà wěi,tóu tīng lù liè qún。
如何去寻丈,尘路已纷纷。rú hé qù xún zhàng,chén lù yǐ fēn fēn。

出城所见赋五题

宋祁

二月雨堪爱,霏霏膏泽盈。èr yuè yǔ kān ài,fēi fēi gāo zé yíng。
添成竹箭浪,催发杏花耕。tiān chéng zhú jiàn làng,cuī fā xìng huā gēng。
迥湿风头冷,微含日脚明。jiǒng shī fēng tóu lěng,wēi hán rì jiǎo míng。
居然嘉应在,谁是束长生。jū rán jiā yīng zài,shuí shì shù zhǎng shēng。

出城所见赋五题

宋祁

二月水堪爱,泮流清复浑。èr yuè shuǐ kān ài,pàn liú qīng fù hún。
影深天在底,红乱日摇痕。yǐng shēn tiān zài dǐ,hóng luàn rì yáo hén。
鹜没小舟度,鱼喁新藻翻。wù méi xiǎo zhōu dù,yú yóng xīn zǎo fān。
有人无限思,惭愧仲长言。yǒu rén wú xiàn sī,cán kuì zhòng zhǎng yán。

出城所见赋五题

宋祁

二月花堪爱,全开未落时。èr yuè huā kān ài,quán kāi wèi luò shí。
香轻长抱蕊,霞破即团枝。xiāng qīng zhǎng bào ruǐ,xiá pò jí tuán zhī。
舞蝶何曾定,流莺不待期。wǔ dié hé céng dìng,liú yīng bù dài qī。
劳君金缕唱,更尽拍浮卮。láo jūn jīn lǚ chàng,gèng jǐn pāi fú zhī。

出城所见赋五题

宋祁

二月草堪爱,一番芳意还。èr yuè cǎo kān ài,yī fān fāng yì hái。
远迷天泱泱,低隐雉斑斑。yuǎn mí tiān yāng yāng,dī yǐn zhì bān bān。
细雨鲜原润,东风古道闲。xì yǔ xiān yuán rùn,dōng fēng gǔ dào xián。
王孙归定否,持问桂枝山。wáng sūn guī dìng fǒu,chí wèn guì zhī shān。

出城所见赋五题

宋祁

二月风堪爱,悠悠天际生。èr yuè fēng kān ài,yōu yōu tiān jì shēng。
向空鸣籁细,乘暝作寒轻。xiàng kōng míng lài xì,chéng míng zuò hán qīng。
拂水纹层浪,穿条杌紫茎。fú shuǐ wén céng làng,chuān tiáo wù zǐ jīng。
烦君期素魄,相伴倒春清。fán jūn qī sù pò,xiāng bàn dào chūn qīng。

送客

宋祁

西出都门路,横参送客鞍。xī chū dōu mén lù,héng cān sòng kè ān。
低云能作暝,轻吹不成寒。dī yún néng zuò míng,qīng chuī bù chéng hán。
天势高无极,原姿秀可餐。tiān shì gāo wú jí,yuán zī xiù kě cān。
长年伤别甚,作恶叵能欢。zhǎng nián shāng bié shén,zuò è pǒ néng huān。

僖宗在蜀谏官孟昭图上疏言田令孜屏书不奏沈之虾蟆津诗人郑谷伤之略曰徒将心许国不识道消时予钦其人作诗投吊

宋祁

密疏即储胥,指言刀锯馀。mì shū jí chǔ xū,zhǐ yán dāo jù yú。
难排赵高鹿,竟葬楚江鱼。nán pái zhào gāo lù,jìng zàng chǔ jiāng yú。
愤魄栖长濑,冤氛犯太虚。fèn pò qī zhǎng lài,yuān fēn fàn tài xū。
无人抉君目,他日见诛除。wú rén jué jūn mù,tā rì jiàn zhū chú。

李九言寺丞知怀安军金堂县

宋祁

云栈马萧萧,铜章庇邑遥。yún zhàn mǎ xiāo xiāo,tóng zhāng bì yì yáo。
晨晖碧鸡路,春色锦官桥。chén huī bì jī lù,chūn sè jǐn guān qiáo。
美政方宣布,斯人旧富饶。měi zhèng fāng xuān bù,sī rén jiù fù ráo。
早须飞两舄,归趁汉家朝。zǎo xū fēi liǎng xì,guī chèn hàn jiā cháo。

答客

宋祁

贱子空虚甚,何烦跪自陈。jiàn zi kōng xū shén,hé fán guì zì chén。
摧藏不鸣雁,排迮后来薪。cuī cáng bù míng yàn,pái zé hòu lái xīn。
栉短三秋发,途奔四海尘。zhì duǎn sān qiū fā,tú bēn sì hǎi chén。
安能得所欲,况是数奇人。ān néng dé suǒ yù,kuàng shì shù qí rén。