古诗词

顺祀诗并序

宋祁

孰顺其祀,明明天子。shú shùn qí sì,míng míng tiān zi。
天子谦让,诏群臣其议。tiān zi qiān ràng,zhào qún chén qí yì。
惟章献、章懿,遂祔先帝。wéi zhāng xiàn zhāng yì,suì fù xiān dì。
宜索而典,而古而今。yí suǒ ér diǎn,ér gǔ ér jīn。
顺考攸宜,慰我孝心。shùn kǎo yōu yí,wèi wǒ xiào xīn。
群臣稽首,不远厥成。qún chén jī shǒu,bù yuǎn jué chéng。
伊先猷是程,伊大孝是经。yī xiān yóu shì chéng,yī dà xiào shì jīng。
匪祥符孰从,则莫我京。fěi xiáng fú shú cóng,zé mò wǒ jīng。
三代庙寝,止一帝后。sān dài miào qǐn,zhǐ yī dì hòu。
汉制已迁,儒臣罔究。hàn zhì yǐ qiān,rú chén wǎng jiū。
礼缺不称,因朴趋陋。lǐ quē bù chēng,yīn pǔ qū lòu。
亲靡祔尊,神挈斯祐。qīn mí fù zūn,shén qiè sī yòu。
帝曰俞哉,予奉二慈。dì yuē yú zāi,yǔ fèng èr cí。
匪曰无典,实成训是依。fěi yuē wú diǎn,shí chéng xùn shì yī。
促灼尔龟,爰蕝尔仪。cù zhuó ěr guī,yuán jué ěr yí。
琢金追玉,昭款信辞。zuó jīn zhuī yù,zhāo kuǎn xìn cí。
不敢先后,惟以顺跻。bù gǎn xiān hòu,wéi yǐ shùn jī。
孟冬十月,大飨其时。mèng dōng shí yuè,dà xiǎng qí shí。
朕不惮勤,于庭遣之。zhèn bù dàn qín,yú tíng qiǎn zhī。
吉日辛酉,帝自文德。jí rì xīn yǒu,dì zì wén dé。
至于大庆,奉宝授册。zhì yú dà qìng,fèng bǎo shòu cè。
永怀劬劳,孝贯天极。yǒng huái qú láo,xiào guàn tiān jí。
虞宾在位,百官承式。yú bīn zài wèi,bǎi guān chéng shì。
显显太岁,惟册宝是将。xiǎn xiǎn tài suì,wéi cè bǎo shì jiāng。
和鸾有容,龙旗孔扬。hé luán yǒu róng,lóng qí kǒng yáng。
既至于庙,是承是告。jì zhì yú miào,shì chéng shì gào。
奉迁后主,合侑文考。fèng qiān hòu zhǔ,hé yòu wén kǎo。
有主则止,有匹得行。yǒu zhǔ zé zhǐ,yǒu pǐ dé xíng。
遂旅豆笾,以及芼牲。suì lǚ dòu biān,yǐ jí mào shēng。
明水太羹,有飶有澄。míng shuǐ tài gēng,yǒu bì yǒu chéng。
鼓钟钦钦,鼓瑟鼓琴。gǔ zhōng qīn qīn,gǔ sè gǔ qín。
考悦妣安,蠲我德音。kǎo yuè bǐ ān,juān wǒ dé yīn。
德音惟何,帝受纯嘏。dé yīn wéi hé,dì shòu chún gǔ。
不专斯飨,用赦天下。bù zhuān sī xiǎng,yòng shè tiān xià。
开释罪辜,赐逮九军。kāi shì zuì gū,cì dǎi jiǔ jūn。
一人作孝,庶邦蒙仁。yī rén zuò xiào,shù bāng méng rén。
礼非天作,托始于圣。lǐ fēi tiān zuò,tuō shǐ yú shèng。
圣克正始,万世攸定。shèng kè zhèng shǐ,wàn shì yōu dìng。
作述交善,神人胥庆。zuò shù jiāo shàn,shén rén xū qìng。
天谓皇帝,既付所覆。tiān wèi huáng dì,jì fù suǒ fù。
帝克孝治,奉亲以侑。dì kè xiào zhì,fèng qīn yǐ yòu。
其收丕祺,蕃衍后昆。qí shōu pī qí,fān yǎn hòu kūn。
万有亿年,继继存存。wàn yǒu yì nián,jì jì cún cún。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

对月

宋祁

月华真可爱,堂上共徘徊。yuè huá zhēn kě ài,táng shàng gòng pái huái。
白露方徐贶,清风适共来。bái lù fāng xú kuàng,qīng fēng shì gòng lái。
蚌津随照满,乌阁为啼开。bàng jīn suí zhào mǎn,wū gé wèi tí kāi。
万虑方岑寂,愁看云汉回。wàn lǜ fāng cén jì,chóu kàn yún hàn huí。

拟明月逐人来

宋祁

玉漏催成夜,兰釭换作晨。yù lòu cuī chéng yè,lán gāng huàn zuò chén。
并花排彩树,分月送游人。bìng huā pái cǎi shù,fēn yuè sòng yóu rén。
醉幕星临酒,天街露禁尘。zuì mù xīng lín jiǔ,tiān jiē lù jìn chén。
轻雷与流水,随意伴香轮。qīng léi yǔ liú shuǐ,suí yì bàn xiāng lún。

宋祁

西颢凉飙度,金枢宿霭收。xī hào liáng biāo dù,jīn shū sù ǎi shōu。
映波休混璧,入幔且迷钩。yìng bō xiū hùn bì,rù màn qiě mí gōu。
蚌冷侵珠润,罗疏逼帐秋。bàng lěng qīn zhū rùn,luó shū bī zhàng qiū。
风流知不浅,庾令在江楼。fēng liú zhī bù qiǎn,yǔ lìng zài jiāng lóu。

新月

宋祁

几宵闲北寝,始见映西楼。jǐ xiāo xián běi qǐn,shǐ jiàn yìng xī lóu。
曲篆临钩误,残黄映额羞。qū zhuàn lín gōu wù,cán huáng yìng é xiū。
桂稀山自冷,珠浅蚌兼愁。guì xī shān zì lěng,zhū qiǎn bàng jiān chóu。
巧作纤纤句,才能喻两头。qiǎo zuò xiān xiān jù,cái néng yù liǎng tóu。

残月

宋祁

阴光随落宿,有意待朝阳。yīn guāng suí luò sù,yǒu yì dài cháo yáng。
晕缺灰馀影,潮平鹭息狂。yūn quē huī yú yǐng,cháo píng lù xī kuáng。
残兵骄子国,隐语大刀郎。cán bīng jiāo zi guó,yǐn yǔ dà dāo láng。
此夜方诸泪,宁能减数行。cǐ yè fāng zhū lèi,níng néng jiǎn shù xíng。

马上见残月

宋祁

娟娟天外月,正见上朝人。juān juān tiān wài yuè,zhèng jiàn shàng cháo rén。
老桂欹藏树,纤钩侧抱轮。lǎo guì yī cáng shù,xiān gōu cè bào lún。
气清仍泛露,光淡即迎晨。qì qīng réng fàn lù,guāng dàn jí yíng chén。
尚作裴回意,西楼对结邻。shàng zuò péi huí yì,xī lóu duì jié lín。

落月

宋祁

已照金枢穴,初乘玉女扉。yǐ zhào jīn shū xué,chū chéng yù nǚ fēi。
望花愁桂老,数叶畏蓂稀。wàng huā chóu guì lǎo,shù yè wèi míng xī。
汉蚌兼珠隐,边兵背塞归。hàn bàng jiān zhū yǐn,biān bīng bèi sāi guī。
持将离妾恨,一问上天飞。chí jiāng lí qiè hèn,yī wèn shàng tiān fēi。

答劝农李渊宗嘉州江行

宋祁

嘉月嘉州路,轲峨按部船。jiā yuè jiā zhōu lù,kē é àn bù chuán。
山围杜宇国,江入夜郎天。shān wéi dù yǔ guó,jiāng rù yè láng tiān。
霁引溪楼望,凉供水馆眠。jì yǐn xī lóu wàng,liáng gōng shuǐ guǎn mián。
愧君舟楫意,遂欲济长川。kuì jūn zhōu jí yì,suì yù jì zhǎng chuān。

早发大堰

宋祁

晓戍胧胧白,春流纳纳深。xiǎo shù lóng lóng bái,chūn liú nà nà shēn。
生烟才著树,罢月稍依林。shēng yān cái zhù shù,bà yuè shāo yī lín。
野路趋斜岸,渔舠泊暗浔。yě lù qū xié àn,yú dāo pō àn xún。
尚缘归国意,差足慰离襟。shàng yuán guī guó yì,chà zú wèi lí jīn。

新竹

宋祁

最爱中唐竹,春来百个鲜。zuì ài zhōng táng zhú,chūn lái bǎi gè xiān。
笋残霞落泊,梢散粉婵娟。sǔn cán xiá luò pō,shāo sàn fěn chán juān。
早叶危衔露,昏枝巧住烟。zǎo yè wēi xián lù,hūn zhī qiǎo zhù yān。
宁孤一日赏,况在此君前。níng gū yī rì shǎng,kuàng zài cǐ jūn qián。

永兴郑资政巩县路逢雪见寄

宋祁

大旆关河远,同云天地浮。dà pèi guān hé yuǎn,tóng yún tiān dì fú。
凌晨逢朔雪,此路向西州。líng chén féng shuò xuě,cǐ lù xiàng xī zhōu。
寒袭生犀健,光催畅毂流。hán xí shēng xī jiàn,guāng cuī chàng gǔ liú。
馀清念东郭,穿履趁英游。yú qīng niàn dōng guō,chuān lǚ chèn yīng yóu。

峡中逢雪

宋祁

峡内逢霏霰,凌辰望已迷。xiá nèi féng fēi xiàn,líng chén wàng yǐ mí。
寒花才集栈,斜片旋沈溪。hán huā cái jí zhàn,xié piàn xuán shěn xī。
户入垂缯壤,田成种玉畦。hù rù chuí zēng rǎng,tián chéng zhǒng yù qí。
速乾殊未惜,山道润无泥。sù qián shū wèi xī,shān dào rùn wú ní。

冒雪马上作

宋祁

大雪浃天畿,晨骖望禁扉。dà xuě jiā tiān jī,chén cān wàng jìn fēi。
二仪连皓气,万物共清辉。èr yí lián hào qì,wàn wù gòng qīng huī。
楼迥标银阙,台寒压粉围。lóu jiǒng biāo yín quē,tái hán yā fěn wéi。
瑞花真有意,偏著入朝衣。ruì huā zhēn yǒu yì,piān zhù rù cháo yī。

四望亭

宋祁

秋城聊一眺,物色已苍茫。qiū chéng liáo yī tiào,wù sè yǐ cāng máng。
爽籁风驱远,寒烟晚曳长。shuǎng lài fēng qū yuǎn,hán yān wǎn yè zhǎng。
祠成樗作社,戍罢女留墙。cí chéng chū zuò shè,shù bà nǚ liú qiáng。
要是凋年感,能回倦客肠。yào shì diāo nián gǎn,néng huí juàn kè cháng。

秋日书怀

宋祁

秋旻荡喧浊,茂宰属高情。qiū mín dàng xuān zhuó,mào zǎi shǔ gāo qíng。
水绕溪初浪,林乾籁自声。shuǐ rào xī chū làng,lín qián lài zì shēng。
醉茵留剩暖,欢瑟泛馀清。zuì yīn liú shèng nuǎn,huān sè fàn yú qīng。
尚念江湖守,其如华发生。shàng niàn jiāng hú shǒu,qí rú huá fā shēng。