古诗词

顺祀诗并序

宋祁

孰顺其祀,明明天子。shú shùn qí sì,míng míng tiān zi。
天子谦让,诏群臣其议。tiān zi qiān ràng,zhào qún chén qí yì。
惟章献、章懿,遂祔先帝。wéi zhāng xiàn zhāng yì,suì fù xiān dì。
宜索而典,而古而今。yí suǒ ér diǎn,ér gǔ ér jīn。
顺考攸宜,慰我孝心。shùn kǎo yōu yí,wèi wǒ xiào xīn。
群臣稽首,不远厥成。qún chén jī shǒu,bù yuǎn jué chéng。
伊先猷是程,伊大孝是经。yī xiān yóu shì chéng,yī dà xiào shì jīng。
匪祥符孰从,则莫我京。fěi xiáng fú shú cóng,zé mò wǒ jīng。
三代庙寝,止一帝后。sān dài miào qǐn,zhǐ yī dì hòu。
汉制已迁,儒臣罔究。hàn zhì yǐ qiān,rú chén wǎng jiū。
礼缺不称,因朴趋陋。lǐ quē bù chēng,yīn pǔ qū lòu。
亲靡祔尊,神挈斯祐。qīn mí fù zūn,shén qiè sī yòu。
帝曰俞哉,予奉二慈。dì yuē yú zāi,yǔ fèng èr cí。
匪曰无典,实成训是依。fěi yuē wú diǎn,shí chéng xùn shì yī。
促灼尔龟,爰蕝尔仪。cù zhuó ěr guī,yuán jué ěr yí。
琢金追玉,昭款信辞。zuó jīn zhuī yù,zhāo kuǎn xìn cí。
不敢先后,惟以顺跻。bù gǎn xiān hòu,wéi yǐ shùn jī。
孟冬十月,大飨其时。mèng dōng shí yuè,dà xiǎng qí shí。
朕不惮勤,于庭遣之。zhèn bù dàn qín,yú tíng qiǎn zhī。
吉日辛酉,帝自文德。jí rì xīn yǒu,dì zì wén dé。
至于大庆,奉宝授册。zhì yú dà qìng,fèng bǎo shòu cè。
永怀劬劳,孝贯天极。yǒng huái qú láo,xiào guàn tiān jí。
虞宾在位,百官承式。yú bīn zài wèi,bǎi guān chéng shì。
显显太岁,惟册宝是将。xiǎn xiǎn tài suì,wéi cè bǎo shì jiāng。
和鸾有容,龙旗孔扬。hé luán yǒu róng,lóng qí kǒng yáng。
既至于庙,是承是告。jì zhì yú miào,shì chéng shì gào。
奉迁后主,合侑文考。fèng qiān hòu zhǔ,hé yòu wén kǎo。
有主则止,有匹得行。yǒu zhǔ zé zhǐ,yǒu pǐ dé xíng。
遂旅豆笾,以及芼牲。suì lǚ dòu biān,yǐ jí mào shēng。
明水太羹,有飶有澄。míng shuǐ tài gēng,yǒu bì yǒu chéng。
鼓钟钦钦,鼓瑟鼓琴。gǔ zhōng qīn qīn,gǔ sè gǔ qín。
考悦妣安,蠲我德音。kǎo yuè bǐ ān,juān wǒ dé yīn。
德音惟何,帝受纯嘏。dé yīn wéi hé,dì shòu chún gǔ。
不专斯飨,用赦天下。bù zhuān sī xiǎng,yòng shè tiān xià。
开释罪辜,赐逮九军。kāi shì zuì gū,cì dǎi jiǔ jūn。
一人作孝,庶邦蒙仁。yī rén zuò xiào,shù bāng méng rén。
礼非天作,托始于圣。lǐ fēi tiān zuò,tuō shǐ yú shèng。
圣克正始,万世攸定。shèng kè zhèng shǐ,wàn shì yōu dìng。
作述交善,神人胥庆。zuò shù jiāo shàn,shén rén xū qìng。
天谓皇帝,既付所覆。tiān wèi huáng dì,jì fù suǒ fù。
帝克孝治,奉亲以侑。dì kè xiào zhì,fèng qīn yǐ yòu。
其收丕祺,蕃衍后昆。qí shōu pī qí,fān yǎn hòu kūn。
万有亿年,继继存存。wàn yǒu yì nián,jì jì cún cún。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

老去

宋祁

老去惯摇落,第看芳岁阴。lǎo qù guàn yáo luò,dì kàn fāng suì yīn。
穗残饥鸟集,荷破曝龟沈。suì cán jī niǎo jí,hé pò pù guī shěn。
远岫多馀紫,寒溪有定浔。yuǎn xiù duō yú zǐ,hán xī yǒu dìng xún。
残蝉何所畏,缄口抱秋林。cán chán hé suǒ wèi,jiān kǒu bào qiū lín。

张转运席上

宋祁

偃藩多式宴,佳雪屡飘霙。yǎn fān duō shì yàn,jiā xuě lǚ piāo yīng。
意感年将尽,欢容酒剩行。yì gǎn nián jiāng jǐn,huān róng jiǔ shèng xíng。
伊公调鼎乐,羊祜衣裘轻。yī gōng diào dǐng lè,yáng hù yī qiú qīng。
况属輶轩暇,须容心赏并。kuàng shǔ yóu xuān xiá,xū róng xīn shǎng bìng。

答张学士西湖即席

宋祁

胜地纡佳客,高秋会赏心。shèng dì yū jiā kè,gāo qiū huì shǎng xīn。
返霞延落照,馀岫补疏林。fǎn xiá yán luò zhào,yú xiù bǔ shū lín。
捉麈谈方熟,持螯酒屡斟。zhuō zhǔ tán fāng shú,chí áo jiǔ lǚ zhēn。
无烦命丝竹,擿句是清音。wú fán mìng sī zhú,tī jù shì qīng yīn。

衰感

宋祁

眩罢目还暗,花残鬓益稀。xuàn bà mù hái àn,huā cán bìn yì xī。
长吟病庄舄,孤愤老韩非。zhǎng yín bìng zhuāng xì,gū fèn lǎo hán fēi。
坊酒叨常秩,雕花滥赐衣。fāng jiǔ dāo cháng zhì,diāo huā làn cì yī。
家田耕熟未,元亮欲言归。jiā tián gēng shú wèi,yuán liàng yù yán guī。

衰感

宋祁

秋色遍华颠,真成私自怜。qiū sè biàn huá diān,zhēn chéng sī zì lián。
身慵宁复事,秋早不依年。shēn yōng níng fù shì,qiū zǎo bù yī nián。
作吏惟思隐,从僧寖悟禅。zuò lì wéi sī yǐn,cóng sēng jìn wù chán。
支离果如此,只称据梧眠。zhī lí guǒ rú cǐ,zhǐ chēng jù wú mián。

回堞

宋祁

回堞巑岏极,长天苍莽中。huí dié cuán wán jí,zhǎng tiān cāng mǎng zhōng。
远溪寒不浪,高木暝饶风。yuǎn xī hán bù làng,gāo mù míng ráo fēng。
栈廥休王马,枪累隔苑熊。zhàn kuài xiū wáng mǎ,qiāng lèi gé yuàn xióng。
残霞牵望眼,时到夕阳东。cán xiá qiān wàng yǎn,shí dào xī yáng dōng。

嵇中散画像

宋祁

彼美云章子,翛然天外情。bǐ měi yún zhāng zi,xiāo rán tiān wài qíng。
凝眉逐层翥,俯手散馀清。níng méi zhú céng zhù,fǔ shǒu sàn yú qīng。
霄迥心逾远,徽迁曲暗成。xiāo jiǒng xīn yú yuǎn,huī qiān qū àn chéng。
千秋想萧散,方觉绘毫精。qiān qiū xiǎng xiāo sàn,fāng jué huì háo jīng。

宋祁

容与下层岑,飞流界百寻。róng yǔ xià céng cén,fēi liú jiè bǎi xún。
记方谁辨玉,杂溜自成琴。jì fāng shuí biàn yù,zá liū zì chéng qín。
细浪浮烟阔,回波逗月深。xì làng fú yān kuò,huí bō dòu yuè shēn。
我来聊挹注,嚼药有初心。wǒ lái liáo yì zhù,jué yào yǒu chū xīn。

芭蕉

宋祁

逃腊藏深柢,乘春发故荄。táo là cáng shēn dǐ,chéng chūn fā gù gāi。
雨障单盖侧,风偃半旗开。yǔ zhàng dān gài cè,fēng yǎn bàn qí kāi。
脆理缯争裂,斜规扇欲裁。cuì lǐ zēng zhēng liè,xié guī shàn yù cái。
无坚喻浮世,金粟信多才。wú jiān yù fú shì,jīn sù xìn duō cái。

言志

宋祁

志岂观非圣,才犹耻壮夫。zhì qǐ guān fēi shèng,cái yóu chǐ zhuàng fū。
穷愁五经笥,感慨八驺呼。qióng chóu wǔ jīng sì,gǎn kǎi bā zōu hū。
昔隐思投耒,今行誓裂繻。xī yǐn sī tóu lěi,jīn xíng shì liè xū。
莫邪方有请,谁为鼓洪炉。mò xié fāng yǒu qǐng,shuí wèi gǔ hóng lú。

小酌感春邀坐客并赋

宋祁

林下复池边,其如春暮天。lín xià fù chí biān,qí rú chūn mù tiān。
花仍无数落,柳亦第三眠。huā réng wú shù luò,liǔ yì dì sān mián。
强饮非能剧,狂歌不取妍。qiáng yǐn fēi néng jù,kuáng gē bù qǔ yán。
流芳何预事,只是自怡然。liú fāng hé yù shì,zhǐ shì zì yí rán。

喜药山贤师见过

宋祁

风林曾语别,王舍此相逢。fēng lín céng yǔ bié,wáng shě cǐ xiāng féng。
净月常涵水,孤云易去峰。jìng yuè cháng hán shuǐ,gū yún yì qù fēng。
供缘宾阁饮,耳界帝城钟。gōng yuán bīn gé yǐn,ěr jiè dì chéng zhōng。
却举当年话,无言促麈松。què jǔ dāng nián huà,wú yán cù zhǔ sōng。

寄题药山牛栏庵壁

宋祁

昔人牛口下,胥宇化南州。xī rén niú kǒu xià,xū yǔ huà nán zhōu。
祖地千灯续,荒垣八字留。zǔ dì qiān dēng xù,huāng yuán bā zì liú。
漏长莲叶晦,园胜柰阴稠。lòu zhǎng lián yè huì,yuán shèng nài yīn chóu。
后嗣推崇意,同风古佛流。hòu sì tuī chóng yì,tóng fēng gǔ fú liú。

送天雄监兵李中吉

宋祁

督府监军重,清时握节荣。dū fǔ jiān jūn zhòng,qīng shí wò jié róng。
长云抱汉垒,残月偃边兵。zhǎng yún bào hàn lěi,cán yuè yǎn biān bīng。
戍雾渔挝叠,衢风鹤盖平。shù wù yú wō dié,qú fēng hè gài píng。
不应烦暑路,河朔趁飞觥。bù yīng fán shǔ lù,hé shuò chèn fēi gōng。

万秀才园斋

宋祁

仁里乐丘园,茨茅构回轩。rén lǐ lè qiū yuán,cí máo gòu huí xuān。
槛风丛筱密,畦雨晚菘繁。kǎn fēng cóng xiǎo mì,qí yǔ wǎn sōng fán。
列岫非他境,疏流即故源。liè xiù fēi tā jìng,shū liú jí gù yuán。
彦伦回驾日,于此愧惊猿。yàn lún huí jià rì,yú cǐ kuì jīng yuán。