古诗词

顺祀诗并序

宋祁

孰顺其祀,明明天子。shú shùn qí sì,míng míng tiān zi。
天子谦让,诏群臣其议。tiān zi qiān ràng,zhào qún chén qí yì。
惟章献、章懿,遂祔先帝。wéi zhāng xiàn zhāng yì,suì fù xiān dì。
宜索而典,而古而今。yí suǒ ér diǎn,ér gǔ ér jīn。
顺考攸宜,慰我孝心。shùn kǎo yōu yí,wèi wǒ xiào xīn。
群臣稽首,不远厥成。qún chén jī shǒu,bù yuǎn jué chéng。
伊先猷是程,伊大孝是经。yī xiān yóu shì chéng,yī dà xiào shì jīng。
匪祥符孰从,则莫我京。fěi xiáng fú shú cóng,zé mò wǒ jīng。
三代庙寝,止一帝后。sān dài miào qǐn,zhǐ yī dì hòu。
汉制已迁,儒臣罔究。hàn zhì yǐ qiān,rú chén wǎng jiū。
礼缺不称,因朴趋陋。lǐ quē bù chēng,yīn pǔ qū lòu。
亲靡祔尊,神挈斯祐。qīn mí fù zūn,shén qiè sī yòu。
帝曰俞哉,予奉二慈。dì yuē yú zāi,yǔ fèng èr cí。
匪曰无典,实成训是依。fěi yuē wú diǎn,shí chéng xùn shì yī。
促灼尔龟,爰蕝尔仪。cù zhuó ěr guī,yuán jué ěr yí。
琢金追玉,昭款信辞。zuó jīn zhuī yù,zhāo kuǎn xìn cí。
不敢先后,惟以顺跻。bù gǎn xiān hòu,wéi yǐ shùn jī。
孟冬十月,大飨其时。mèng dōng shí yuè,dà xiǎng qí shí。
朕不惮勤,于庭遣之。zhèn bù dàn qín,yú tíng qiǎn zhī。
吉日辛酉,帝自文德。jí rì xīn yǒu,dì zì wén dé。
至于大庆,奉宝授册。zhì yú dà qìng,fèng bǎo shòu cè。
永怀劬劳,孝贯天极。yǒng huái qú láo,xiào guàn tiān jí。
虞宾在位,百官承式。yú bīn zài wèi,bǎi guān chéng shì。
显显太岁,惟册宝是将。xiǎn xiǎn tài suì,wéi cè bǎo shì jiāng。
和鸾有容,龙旗孔扬。hé luán yǒu róng,lóng qí kǒng yáng。
既至于庙,是承是告。jì zhì yú miào,shì chéng shì gào。
奉迁后主,合侑文考。fèng qiān hòu zhǔ,hé yòu wén kǎo。
有主则止,有匹得行。yǒu zhǔ zé zhǐ,yǒu pǐ dé xíng。
遂旅豆笾,以及芼牲。suì lǚ dòu biān,yǐ jí mào shēng。
明水太羹,有飶有澄。míng shuǐ tài gēng,yǒu bì yǒu chéng。
鼓钟钦钦,鼓瑟鼓琴。gǔ zhōng qīn qīn,gǔ sè gǔ qín。
考悦妣安,蠲我德音。kǎo yuè bǐ ān,juān wǒ dé yīn。
德音惟何,帝受纯嘏。dé yīn wéi hé,dì shòu chún gǔ。
不专斯飨,用赦天下。bù zhuān sī xiǎng,yòng shè tiān xià。
开释罪辜,赐逮九军。kāi shì zuì gū,cì dǎi jiǔ jūn。
一人作孝,庶邦蒙仁。yī rén zuò xiào,shù bāng méng rén。
礼非天作,托始于圣。lǐ fēi tiān zuò,tuō shǐ yú shèng。
圣克正始,万世攸定。shèng kè zhèng shǐ,wàn shì yōu dìng。
作述交善,神人胥庆。zuò shù jiāo shàn,shén rén xū qìng。
天谓皇帝,既付所覆。tiān wèi huáng dì,jì fù suǒ fù。
帝克孝治,奉亲以侑。dì kè xiào zhì,fèng qīn yǐ yòu。
其收丕祺,蕃衍后昆。qí shōu pī qí,fān yǎn hòu kūn。
万有亿年,继继存存。wàn yǒu yì nián,jì jì cún cún。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

过洛阳有作

宋祁

郁葱喜气抱天回,飞柱门深拂晓开。yù cōng xǐ qì bào tiān huí,fēi zhù mén shēn fú xiǎo kāi。
树绿远随驰道出,尘清曾傍属车来。shù lǜ yuǎn suí chí dào chū,chén qīng céng bàng shǔ chē lái。
雾中温洛浮仙牒,云表神嵩荐寿杯。wù zhōng wēn luò fú xiān dié,yún biǎo shén sōng jiàn shòu bēi。
何日东都参第赋,班生犹是令兰台。hé rì dōng dōu cān dì fù,bān shēng yóu shì lìng lán tái。

闻中山公淝上家园新成秘奉阁辄抒拙诗寄献

宋祁

为乐东平得再麾,别营层阁驻经帏。wèi lè dōng píng dé zài huī,bié yíng céng gé zhù jīng wéi。
溢囊秘简青皆汗,署榜宸毫白正飞。yì náng mì jiǎn qīng jiē hàn,shǔ bǎng chén háo bái zhèng fēi。
樽喜客来衔酒数,画疑仙去启厨稀。zūn xǐ kè lái xián jiǔ shù,huà yí xiān qù qǐ chú xī。
门前即枕春溪路,几曲歌成使舫归。mén qián jí zhěn chūn xī lù,jǐ qū gē chéng shǐ fǎng guī。

晚秋北园二首

宋祁

寂寥台榭使君家,日涉中园到日斜。jì liáo tái xiè shǐ jūn jiā,rì shè zhōng yuán dào rì xié。
林下归心纷似叶,菊前衰鬓晚于花。lín xià guī xīn fēn shì yè,jú qián shuāi bìn wǎn yú huā。
支离粟饱宁无愧,漫漶书成未足夸。zhī lí sù bǎo níng wú kuì,màn huàn shū chéng wèi zú kuā。
犹有一杯相伴在,判从鶗鴂耗年华。yóu yǒu yī bēi xiāng bàn zài,pàn cóng tí jué hào nián huá。

晚秋北园二首

宋祁

午阴初转歇馀喧,暂到高斋一凭轩。wǔ yīn chū zhuǎn xiē yú xuān,zàn dào gāo zhāi yī píng xuān。
蒲芡因依残涨沼,枣梨狼藉晚秋园。pú qiàn yīn yī cán zhǎng zhǎo,zǎo lí láng jí wǎn qiū yuán。
轻凉著衽如堪掇,静境留人自不烦。qīng liáng zhù rèn rú kān duō,jìng jìng liú rén zì bù fán。
须信吏中逢隐趣,随宜鲑菜伴芳樽。xū xìn lì zhōng féng yǐn qù,suí yí guī cài bàn fāng zūn。

送长兄游随阳

宋祁

汉东烟树露蝉嘶,回首周南涕易危。hàn dōng yān shù lù chán sī,huí shǒu zhōu nán tì yì wēi。
梁苑谩传居右赋,扶风谁识最良眉。liáng yuàn mán chuán jū yòu fù,fú fēng shuí shí zuì liáng méi。
仙巾雨垫愁怀路,素壁尘凝忆问诗。xiān jīn yǔ diàn chóu huái lù,sù bì chén níng yì wèn shī。
他夜梦魂知不远,蘧蘧长绕越禽枝。tā yè mèng hún zhī bù yuǎn,qú qú zhǎng rào yuè qín zhī。

假节

宋祁

误持军印摄中牙,朔雪添成两鬓华。wù chí jūn yìn shè zhōng yá,shuò xuě tiān chéng liǎng bìn huá。
大抵不侯宁战罪,由来寡要是儒家。dà dǐ bù hóu níng zhàn zuì,yóu lái guǎ yào shì rú jiā。
山南近暖先迎日,树北缘寒晚作花。shān nán jìn nuǎn xiān yíng rì,shù běi yuán hán wǎn zuò huā。
岁晏知非宦情薄,颍田归兴满苍霞。suì yàn zhī fēi huàn qíng báo,yǐng tián guī xīng mǎn cāng xiá。

移病还台凡阅半岁乃愈始到家园视园夫治畦植花因成自叹二首

宋祁

十年独漉走天涯,耗尽流光得鬓华。shí nián dú lù zǒu tiān yá,hào jǐn liú guāng dé bìn huá。
犹喜此身随社燕,拟将何面对林花。yóu xǐ cǐ shēn suí shè yàn,nǐ jiāng hé miàn duì lín huā。
牢骚续罢文谁读,块垒浇平酒自赊。láo sāo xù bà wén shuí dú,kuài lěi jiāo píng jiǔ zì shē。
旧隐不须相掉罄,要须归种邵平瓜。jiù yǐn bù xū xiāng diào qìng,yào xū guī zhǒng shào píng guā。

移病还台凡阅半岁乃愈始到家园视园夫治畦植花因成自叹二首

宋祁

卧治无功赐告回,骤叨鸣履上中台。wò zhì wú gōng cì gào huí,zhòu dāo míng lǚ shàng zhōng tái。
壶公天壤非真死,蒙叟轩裳是傥来。hú gōng tiān rǎng fēi zhēn sǐ,méng sǒu xuān shang shì tǎng lái。
经灌早蔬扶陇出,失刊园蕊犯檐开。jīng guàn zǎo shū fú lǒng chū,shī kān yuán ruǐ fàn yán kāi。
此身疏拙真丘壑,不是当年王佐才。cǐ shēn shū zhuō zhēn qiū hè,bù shì dāng nián wáng zuǒ cái。

览从兄咸剑池编

宋祁

竞爽吾宗属俊翘,凌云辞气剩飘飘。jìng shuǎng wú zōng shǔ jùn qiào,líng yún cí qì shèng piāo piāo。
十年缔思轻伧赋,一骨评风压楚谣。shí nián dì sī qīng cāng fù,yī gǔ píng fēng yā chǔ yáo。
纵玩书窗迷野马,长吟秋社续寒蜩。zòng wán shū chuāng mí yě mǎ,zhǎng yín qiū shè xù hán tiáo。
夫君自有何郎恨,枉使东阳臂肉销。fū jūn zì yǒu hé láng hèn,wǎng shǐ dōng yáng bì ròu xiāo。

少年

宋祁

关外车徒籍籍归,章街柳色绿如丝。guān wài chē tú jí jí guī,zhāng jiē liǔ sè lǜ rú sī。
薰衣别馆香三日,卜夜重楼烛九枝。xūn yī bié guǎn xiāng sān rì,bo yè zhòng lóu zhú jiǔ zhī。
雪市云回翻秘曲,蘅皋波暖寄微辞。xuě shì yún huí fān mì qū,héng gāo bō nuǎn jì wēi cí。
十年酒美俄星弁,肯信尚书对有期。shí nián jiǔ měi é xīng biàn,kěn xìn shàng shū duì yǒu qī。

闻王侍郎请老

宋祁

未老辞荣上所褒,官闲犹寄白云曹。wèi lǎo cí róng shàng suǒ bāo,guān xián yóu jì bái yún cáo。
海边人乐鸥先下,笼外天多鹤始高。hǎi biān rén lè ōu xiān xià,lóng wài tiān duō hè shǐ gāo。
此路逍遥真有趣,他年侍从信为劳。cǐ lù xiāo yáo zhēn yǒu qù,tā nián shì cóng xìn wèi láo。
清商弟子歌声妙,谁判挥金引冻醪。qīng shāng dì zi gē shēng miào,shuí pàn huī jīn yǐn dòng láo。

步药北园

宋祁

倦持尘簿著纶巾,清眺城隅夏物新。juàn chí chén bù zhù lún jīn,qīng tiào chéng yú xià wù xīn。
幽鹭仪容高似客,晚莺言语巧于人。yōu lù yí róng gāo shì kè,wǎn yīng yán yǔ qiǎo yú rén。
雨边斜照犹衔岭,风后馀凉自舞蘋。yǔ biān xié zhào yóu xián lǐng,fēng hòu yú liáng zì wǔ píng。
天借使君仁智地,此来山水更相亲。tiān jiè shǐ jūn rén zhì dì,cǐ lái shān shuǐ gèng xiāng qīn。

自咏

宋祁

四十为郎信倦游,虚名缰锁太悠悠。sì shí wèi láng xìn juàn yóu,xū míng jiāng suǒ tài yōu yōu。
危心正似葵倾日,衰质先于柳望秋。wēi xīn zhèng shì kuí qīng rì,shuāi zhì xiān yú liǔ wàng qiū。
要路风尘疲骥足,故潭烟雨废槎头。yào lù fēng chén pí jì zú,gù tán yān yǔ fèi chá tóu。
颍滩渐报耕畴熟,终乞闲身守一丘。yǐng tān jiàn bào gēng chóu shú,zhōng qǐ xián shēn shǒu yī qiū。

自咏

宋祁

上都频见岁华阴,偃息由来本茂林。shàng dōu pín jiàn suì huá yīn,yǎn xī yóu lái běn mào lín。
醉若有乡须裂地,吏如逢隐即投簪。zuì ruò yǒu xiāng xū liè dì,lì rú féng yǐn jí tóu zān。
衔无窭数知容冗,病似支离亦挫针。xián wú jù shù zhī róng rǒng,bìng shì zhī lí yì cuò zhēn。
况自疏家兄弟约,他年擉鳖故溪浔。kuàng zì shū jiā xiōng dì yuē,tā nián chuò biē gù xī xún。

自咏

宋祁

误怀手版应弓招,汩汩尘容葆鬓凋。wù huái shǒu bǎn yīng gōng zhāo,gǔ gǔ chén róng bǎo bìn diāo。
潘拙本无乡曲誉,嵇驽偏恃母兄骄。pān zhuō běn wú xiāng qū yù,jī nú piān shì mǔ xiōng jiāo。
雨畦菘叶晨羞薄,风灶茶烟午睡销。yǔ qí sōng yè chén xiū báo,fēng zào chá yān wǔ shuì xiāo。
纵到北山堪自笑,春萝秋桂久寥寥。zòng dào běi shān kān zì xiào,chūn luó qiū guì jiǔ liáo liáo。