古诗词

顺祀诗并序

宋祁

孰顺其祀,明明天子。shú shùn qí sì,míng míng tiān zi。
天子谦让,诏群臣其议。tiān zi qiān ràng,zhào qún chén qí yì。
惟章献、章懿,遂祔先帝。wéi zhāng xiàn zhāng yì,suì fù xiān dì。
宜索而典,而古而今。yí suǒ ér diǎn,ér gǔ ér jīn。
顺考攸宜,慰我孝心。shùn kǎo yōu yí,wèi wǒ xiào xīn。
群臣稽首,不远厥成。qún chén jī shǒu,bù yuǎn jué chéng。
伊先猷是程,伊大孝是经。yī xiān yóu shì chéng,yī dà xiào shì jīng。
匪祥符孰从,则莫我京。fěi xiáng fú shú cóng,zé mò wǒ jīng。
三代庙寝,止一帝后。sān dài miào qǐn,zhǐ yī dì hòu。
汉制已迁,儒臣罔究。hàn zhì yǐ qiān,rú chén wǎng jiū。
礼缺不称,因朴趋陋。lǐ quē bù chēng,yīn pǔ qū lòu。
亲靡祔尊,神挈斯祐。qīn mí fù zūn,shén qiè sī yòu。
帝曰俞哉,予奉二慈。dì yuē yú zāi,yǔ fèng èr cí。
匪曰无典,实成训是依。fěi yuē wú diǎn,shí chéng xùn shì yī。
促灼尔龟,爰蕝尔仪。cù zhuó ěr guī,yuán jué ěr yí。
琢金追玉,昭款信辞。zuó jīn zhuī yù,zhāo kuǎn xìn cí。
不敢先后,惟以顺跻。bù gǎn xiān hòu,wéi yǐ shùn jī。
孟冬十月,大飨其时。mèng dōng shí yuè,dà xiǎng qí shí。
朕不惮勤,于庭遣之。zhèn bù dàn qín,yú tíng qiǎn zhī。
吉日辛酉,帝自文德。jí rì xīn yǒu,dì zì wén dé。
至于大庆,奉宝授册。zhì yú dà qìng,fèng bǎo shòu cè。
永怀劬劳,孝贯天极。yǒng huái qú láo,xiào guàn tiān jí。
虞宾在位,百官承式。yú bīn zài wèi,bǎi guān chéng shì。
显显太岁,惟册宝是将。xiǎn xiǎn tài suì,wéi cè bǎo shì jiāng。
和鸾有容,龙旗孔扬。hé luán yǒu róng,lóng qí kǒng yáng。
既至于庙,是承是告。jì zhì yú miào,shì chéng shì gào。
奉迁后主,合侑文考。fèng qiān hòu zhǔ,hé yòu wén kǎo。
有主则止,有匹得行。yǒu zhǔ zé zhǐ,yǒu pǐ dé xíng。
遂旅豆笾,以及芼牲。suì lǚ dòu biān,yǐ jí mào shēng。
明水太羹,有飶有澄。míng shuǐ tài gēng,yǒu bì yǒu chéng。
鼓钟钦钦,鼓瑟鼓琴。gǔ zhōng qīn qīn,gǔ sè gǔ qín。
考悦妣安,蠲我德音。kǎo yuè bǐ ān,juān wǒ dé yīn。
德音惟何,帝受纯嘏。dé yīn wéi hé,dì shòu chún gǔ。
不专斯飨,用赦天下。bù zhuān sī xiǎng,yòng shè tiān xià。
开释罪辜,赐逮九军。kāi shì zuì gū,cì dǎi jiǔ jūn。
一人作孝,庶邦蒙仁。yī rén zuò xiào,shù bāng méng rén。
礼非天作,托始于圣。lǐ fēi tiān zuò,tuō shǐ yú shèng。
圣克正始,万世攸定。shèng kè zhèng shǐ,wàn shì yōu dìng。
作述交善,神人胥庆。zuò shù jiāo shàn,shén rén xū qìng。
天谓皇帝,既付所覆。tiān wèi huáng dì,jì fù suǒ fù。
帝克孝治,奉亲以侑。dì kè xiào zhì,fèng qīn yǐ yòu。
其收丕祺,蕃衍后昆。qí shōu pī qí,fān yǎn hòu kūn。
万有亿年,继继存存。wàn yǒu yì nián,jì jì cún cún。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

阅古堂

宋祁

堂皇对岑蔚,欢酌坐怡然。táng huáng duì cén wèi,huān zhuó zuò yí rán。
蟹美持螯日,鲂甘抑鲊天。xiè měi chí áo rì,fáng gān yì zhǎ tiān。
渚翘幽处鹭,林响静时蝉。zhǔ qiào yōu chù lù,lín xiǎng jìng shí chán。
老去兴非浅,无妨清夜旋。lǎo qù xīng fēi qiǎn,wú fáng qīng yè xuán。

胡寅赴明州慈溪尉

宋祁

久困天官调,东南亦第如。jiǔ kùn tiān guān diào,dōng nán yì dì rú。
客篙新溜急,春树杂花馀。kè gāo xīn liū jí,chūn shù zá huā yú。
越?丰池鸭,吴袍竞库綀。yuè huò fēng chí yā,wú páo jìng kù shū。
还音与归梦,并附浙江鱼。hái yīn yǔ guī mèng,bìng fù zhè jiāng yú。

孙景赴怀宁尉

宋祁

一行为吏日,千里背淮人。yī xíng wèi lì rì,qiān lǐ bèi huái rén。
兰助朝昏膳,丝垂宛转纶。lán zhù cháo hūn shàn,sī chuí wǎn zhuǎn lún。
云容侵驿晓,江态引帆春。yún róng qīn yì xiǎo,jiāng tài yǐn fān chūn。
静治龙舒邑,氂生盗向秦。jìng zhì lóng shū yì,máo shēng dào xiàng qín。

送王鼎同年尉荥阳

宋祁

毡毫联署榜,兰酒怅离杯。zhān háo lián shǔ bǎng,lán jiǔ chàng lí bēi。
作吏缁衣国,工吟白社才。zuò lì zī yī guó,gōng yín bái shè cái。
浮凉御风至,澄翠溢荥来。fú liáng yù fēng zhì,chéng cuì yì xíng lái。
盗息连殊课,章封刺史台。dào xī lián shū kè,zhāng fēng cì shǐ tái。

奉节朱尉

宋祁

初命东南尉,征途上下弦。chū mìng dōng nán wèi,zhēng tú shàng xià xián。
传家万石贵,结绶半纶鲜。chuán jiā wàn shí guì,jié shòu bàn lún xiān。
邑籍饶岷芋,公囊满邓钱。yì jí ráo mín yù,gōng náng mǎn dèng qián。
仙才今有助,铭阁待新篇。xiān cái jīn yǒu zhù,míng gé dài xīn piān。

送静海勾稽高洎

宋祁

豪锥残试墨,纶绶照恩裳。háo zhuī cán shì mò,lún shòu zhào ēn shang。
沿牒天官调,承家父任郎。yán dié tiān guān diào,chéng jiā fù rèn láng。
曲长溪舫远,宴密酒螯香。qū zhǎng xī fǎng yuǎn,yàn mì jiǔ áo xiāng。
得助江山国,仍缝古锦囊。dé zhù jiāng shān guó,réng fèng gǔ jǐn náng。

送倪敦复朝奉

宋祁

倪侯喜清旷,遇物乃虚舟。ní hóu xǐ qīng kuàng,yù wù nǎi xū zhōu。
富贵知轻视,胸怀肯误投。fù guì zhī qīng shì,xiōng huái kěn wù tóu。
青云非近器,沧海纳群流。qīng yún fēi jìn qì,cāng hǎi nà qún liú。
道在从藏显,功名晚可收。dào zài cóng cáng xiǎn,gōng míng wǎn kě shōu。

寄王共

宋祁

沸蚁云罍溢,离鹍雪苑开。fèi yǐ yún léi yì,lí kūn xuě yuàn kāi。
吏催东府计,卿待楚人材。lì cuī dōng fǔ jì,qīng dài chǔ rén cái。
旧隐周萝月,前期禹凿雷。jiù yǐn zhōu luó yuè,qián qī yǔ záo léi。
我惭芳岁晚,犹俊蹇修媒。wǒ cán fāng suì wǎn,yóu jùn jiǎn xiū méi。

寄叶道卿

宋祁

恳乞东南节,贪荣彩绣衣。kěn qǐ dōng nán jié,tān róng cǎi xiù yī。
禁中严助往,江上子牟归。jìn zhōng yán zhù wǎng,jiāng shàng zi móu guī。
并觉秋莼美,时惊夜鹤飞。bìng jué qiū chún měi,shí jīng yè hè fēi。
遥知具鸡黍,日与故人挥。yáo zhī jù jī shǔ,rì yǔ gù rén huī。

玩晚菊

宋祁

佳节虽云晚,繁英尚独开。jiā jié suī yún wǎn,fán yīng shàng dú kāi。
新醪相伴熟,寒蝶不空来。xīn láo xiāng bàn shú,hán dié bù kōng lái。
细折愁香破,长吟恐暝催。xì zhé chóu xiāng pò,zhǎng yín kǒng míng cuī。
自嫌霜白鬓,将插重裴回。zì xián shuāng bái bìn,jiāng chā zhòng péi huí。

残秋霁景

宋祁

霜旻初毕雨,日气上熹微。shuāng mín chū bì yǔ,rì qì shàng xī wēi。
寒水流无急,高云薄未归。hán shuǐ liú wú jí,gāo yún báo wèi guī。
书闲仍积箦,琴燥乍移徽。shū xián réng jī zé,qín zào zhà yí huī。
负郭泥妨辙,翻劳急掩扉。fù guō ní fáng zhé,fān láo jí yǎn fēi。

秋霁二首

宋祁

晓河回北陆,夕雨净西郊。xiǎo hé huí běi lù,xī yǔ jìng xī jiāo。
水足鱼忘喣,林寒鸟恋巢。shuǐ zú yú wàng xǔ,lín hán niǎo liàn cháo。
阁苔浮绿晕,社橘老丹包。gé tái fú lǜ yūn,shè jú lǎo dān bāo。
谁与同真想,清风是淡交。shuí yǔ tóng zhēn xiǎng,qīng fēng shì dàn jiāo。

秋霁二首

宋祁

气爽无馀暑,天高不住阴。qì shuǎng wú yú shǔ,tiān gāo bù zhù yīn。
霞残仍是绮,风冷即名金。xiá cán réng shì qǐ,fēng lěng jí míng jīn。
烟沼双鱼乐,霜郊一鹗心。yān zhǎo shuāng yú lè,shuāng jiāo yī è xīn。
此时灵运唱,无复答愁霖。cǐ shí líng yùn chàng,wú fù dá chóu lín。

冬日呈应之

宋祁

宾席满浮埃,劳歌倦抚怀。bīn xí mǎn fú āi,láo gē juàn fǔ huái。
囊风寒薄木,鹍雪夜平阶。náng fēng hán báo mù,kūn xuě yè píng jiē。
庄室虚仍白,颜心静已斋。zhuāng shì xū réng bái,yán xīn jìng yǐ zhāi。
北山如借问,矫首谢丹崖。běi shān rú jiè wèn,jiǎo shǒu xiè dān yá。

秋夕不寐

宋祁

槭槭始遥夜,骚骚无寐时。qī qī shǐ yáo yè,sāo sāo wú mèi shí。
啼螀思岁晚,寒叶伴人衰。tí jiāng sī suì wǎn,hán yè bàn rén shuāi。
白发生将遍,丹砂化苦迟。bái fā shēng jiāng biàn,dān shā huà kǔ chí。
多情是残月,通晓共遥帷。duō qíng shì cán yuè,tōng xiǎo gòng yáo wéi。
1468«2345678»