古诗词

顺祀诗并序

宋祁

孰顺其祀,明明天子。shú shùn qí sì,míng míng tiān zi。
天子谦让,诏群臣其议。tiān zi qiān ràng,zhào qún chén qí yì。
惟章献、章懿,遂祔先帝。wéi zhāng xiàn zhāng yì,suì fù xiān dì。
宜索而典,而古而今。yí suǒ ér diǎn,ér gǔ ér jīn。
顺考攸宜,慰我孝心。shùn kǎo yōu yí,wèi wǒ xiào xīn。
群臣稽首,不远厥成。qún chén jī shǒu,bù yuǎn jué chéng。
伊先猷是程,伊大孝是经。yī xiān yóu shì chéng,yī dà xiào shì jīng。
匪祥符孰从,则莫我京。fěi xiáng fú shú cóng,zé mò wǒ jīng。
三代庙寝,止一帝后。sān dài miào qǐn,zhǐ yī dì hòu。
汉制已迁,儒臣罔究。hàn zhì yǐ qiān,rú chén wǎng jiū。
礼缺不称,因朴趋陋。lǐ quē bù chēng,yīn pǔ qū lòu。
亲靡祔尊,神挈斯祐。qīn mí fù zūn,shén qiè sī yòu。
帝曰俞哉,予奉二慈。dì yuē yú zāi,yǔ fèng èr cí。
匪曰无典,实成训是依。fěi yuē wú diǎn,shí chéng xùn shì yī。
促灼尔龟,爰蕝尔仪。cù zhuó ěr guī,yuán jué ěr yí。
琢金追玉,昭款信辞。zuó jīn zhuī yù,zhāo kuǎn xìn cí。
不敢先后,惟以顺跻。bù gǎn xiān hòu,wéi yǐ shùn jī。
孟冬十月,大飨其时。mèng dōng shí yuè,dà xiǎng qí shí。
朕不惮勤,于庭遣之。zhèn bù dàn qín,yú tíng qiǎn zhī。
吉日辛酉,帝自文德。jí rì xīn yǒu,dì zì wén dé。
至于大庆,奉宝授册。zhì yú dà qìng,fèng bǎo shòu cè。
永怀劬劳,孝贯天极。yǒng huái qú láo,xiào guàn tiān jí。
虞宾在位,百官承式。yú bīn zài wèi,bǎi guān chéng shì。
显显太岁,惟册宝是将。xiǎn xiǎn tài suì,wéi cè bǎo shì jiāng。
和鸾有容,龙旗孔扬。hé luán yǒu róng,lóng qí kǒng yáng。
既至于庙,是承是告。jì zhì yú miào,shì chéng shì gào。
奉迁后主,合侑文考。fèng qiān hòu zhǔ,hé yòu wén kǎo。
有主则止,有匹得行。yǒu zhǔ zé zhǐ,yǒu pǐ dé xíng。
遂旅豆笾,以及芼牲。suì lǚ dòu biān,yǐ jí mào shēng。
明水太羹,有飶有澄。míng shuǐ tài gēng,yǒu bì yǒu chéng。
鼓钟钦钦,鼓瑟鼓琴。gǔ zhōng qīn qīn,gǔ sè gǔ qín。
考悦妣安,蠲我德音。kǎo yuè bǐ ān,juān wǒ dé yīn。
德音惟何,帝受纯嘏。dé yīn wéi hé,dì shòu chún gǔ。
不专斯飨,用赦天下。bù zhuān sī xiǎng,yòng shè tiān xià。
开释罪辜,赐逮九军。kāi shì zuì gū,cì dǎi jiǔ jūn。
一人作孝,庶邦蒙仁。yī rén zuò xiào,shù bāng méng rén。
礼非天作,托始于圣。lǐ fēi tiān zuò,tuō shǐ yú shèng。
圣克正始,万世攸定。shèng kè zhèng shǐ,wàn shì yōu dìng。
作述交善,神人胥庆。zuò shù jiāo shàn,shén rén xū qìng。
天谓皇帝,既付所覆。tiān wèi huáng dì,jì fù suǒ fù。
帝克孝治,奉亲以侑。dì kè xiào zhì,fèng qīn yǐ yòu。
其收丕祺,蕃衍后昆。qí shōu pī qí,fān yǎn hòu kūn。
万有亿年,继继存存。wàn yǒu yì nián,jì jì cún cún。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

观舞

宋祁

蝶躞趁繁会,婆娑无定妍。dié xiè chèn fán huì,pó suō wú dìng yán。
心知吾地广,长袖得回旋。xīn zhī wú dì guǎng,zhǎng xiù dé huí xuán。

晚夏西园二首

宋祁

道樾阴阴密,畦泉活活流。dào yuè yīn yīn mì,qí quán huó huó liú。
梨成津向润,瓜熟子相钩。lí chéng jīn xiàng rùn,guā shú zi xiāng gōu。

晚夏西园二首

宋祁

日晏坐中园,清襟注迥轩。rì yàn zuò zhōng yuán,qīng jīn zhù jiǒng xuān。
轻飙逢叶动,小雨得荷喧。qīng biāo féng yè dòng,xiǎo yǔ dé hé xuān。

过淝口二首

宋祁

淝水萦如带,淮山崒似云。féi shuǐ yíng rú dài,huái shān zú shì yún。
此时闻鹤唳,无复畏官军。cǐ shí wén hè lì,wú fù wèi guān jūn。

过淝口二首

宋祁

氐丑矜凶甚,临流列万幢。dī chǒu jīn xiōng shén,lín liú liè wàn chuáng。
由来不自项,何荷欲浮江。yóu lái bù zì xiàng,hé hé yù fú jiāng。

紫宸赐宴

宋祁

戴斗通欢瑞节来,新年共上万年杯。dài dòu tōng huān ruì jié lái,xīn nián gòng shàng wàn nián bēi。
宫花杂珥天心悦,并觉春从殿里回。gōng huā zá ěr tiān xīn yuè,bìng jué chūn cóng diàn lǐ huí。

扈从至奉先寺回

宋祁

宝刹虹幡蔽曙霞,中天凝跸转云车。bǎo shā hóng fān bì shǔ xiá,zhōng tiān níng bì zhuǎn yún chē。
不妨归路王城远,满袖飞花杂雨花。bù fáng guī lù wáng chéng yuǎn,mǎn xiù fēi huā zá yǔ huā。

和御制皇太后恭谢太庙

宋祁

柔极深慈冠古先,谢成宗祏奉斋牷。róu jí shēn cí guān gǔ xiān,xiè chéng zōng shí fèng zhāi quán。
欲知太姒嗣音盛,亲见周王作雅年。yù zhī tài sì sì yīn shèng,qīn jiàn zhōu wáng zuò yǎ nián。

宣室

宋祁

宣室崔嵬冠未央,殿帷深掩上书囊。xuān shì cuī wéi guān wèi yāng,diàn wéi shēn yǎn shàng shū náng。
贾生始得虚前席,董偃寻闻献寿觞。jiǎ shēng shǐ dé xū qián xí,dǒng yǎn xún wén xiàn shòu shāng。

闻新榜恩除异等辄成自咏

宋祁

兰署曾叨异等名,当年不与赋天庭。lán shǔ céng dāo yì děng míng,dāng nián bù yǔ fù tiān tíng。
尘容此际支离极,惭见唐家千佛经。chén róng cǐ jì zhī lí jí,cán jiàn táng jiā qiān fú jīng。

诏复制科有谓予应诏者

宋祁

汉幄思贤尺诏飞,不材充赋谅非宜。hàn wò sī xián chǐ zhào fēi,bù cái chōng fù liàng fēi yí。
就令能奏三千牍,未免长安欲死饥。jiù lìng néng zòu sān qiān dú,wèi miǎn zhǎng ān yù sǐ jī。

试秩秘书

宋祁

绿底封书矞露光,试名仙局霭芸香。lǜ dǐ fēng shū yù lù guāng,shì míng xiān jú ǎi yún xiāng。
固惭卫国乘轩宠,犹胜唐家脱腕郎。gù cán wèi guó chéng xuān chǒng,yóu shèng táng jiā tuō wàn láng。

行香

宋祁

朱华通奏见晨晖,内寺传薰得早归。zhū huá tōng zòu jiàn chén huī,nèi sì chuán xūn dé zǎo guī。
私舍不应劳薄浣,天花仍在净名衣。sī shě bù yīng láo báo huàn,tiān huā réng zài jìng míng yī。

余将北征先送同解

宋祁

动地箕风白草乾,旗亭歌阕据征鞍。dòng dì jī fēng bái cǎo qián,qí tíng gē què jù zhēng ān。
三冬大雪梁台路,不敢逢君唱苦寒。sān dōng dà xuě liáng tái lù,bù gǎn féng jūn chàng kǔ hán。

和晏太尉三月初五日

宋祁

东南郊日上团红,浩荡天区望始穷。dōng nán jiāo rì shàng tuán hóng,hào dàng tiān qū wàng shǐ qióng。
独爱暖云如擘絮,纷纷无事映晴空。dú ài nuǎn yún rú bāi xù,fēn fēn wú shì yìng qíng kōng。