古诗词

上许州吕相公嗣嵩许康诗二首并序嗣嵩诗

宋祁

彼岳惟嵩,天作其神。bǐ yuè wéi sōng,tiān zuò qí shén。
嗣生我公,我公斤斤。sì shēng wǒ gōng,wǒ gōng jīn jīn。
嘉猷矢陈,柄国之均。jiā yóu shǐ chén,bǐng guó zhī jūn。
帝亲命之,纂成前人。dì qīn mìng zhī,zuǎn chéng qián rén。
不显其道,惟申是保。bù xiǎn qí dào,wéi shēn shì bǎo。
公迈厥德,祗祗翼翼。gōng mài jué dé,zhī zhī yì yì。
柔嘉而直,模我彝伦。róu jiā ér zhí,mó wǒ yí lún。
揉我方国,施于夷貊。róu wǒ fāng guó,shī yú yí mò。
百度是毗,庶绩允熙。bǎi dù shì pí,shù jì yǔn xī。
罔敢不恪,惟公是若。wǎng gǎn bù kè,wéi gōng shì ruò。
帝诏执事,彻申土疆,衍沃腴良。dì zhào zhí shì,chè shēn tǔ jiāng,yǎn wò yú liáng。
赋舆溱溱,莫乐于申。fù yú qín qín,mò lè yú shēn。
昔在四岳,佑尧象禹,为国心膂。xī zài sì yuè,yòu yáo xiàng yǔ,wèi guó xīn lǚ。
受民作邦,于今以光。shòu mín zuò bāng,yú jīn yǐ guāng。
帝告于公,绍胥尔宇。dì gào yú gōng,shào xū ěr yǔ。
宪是文武,如申如甫,为周之辅。xiàn shì wén wǔ,rú shēn rú fǔ,wèi zhōu zhī fǔ。
诞锡尔祉,惟申甫是似。dàn xī ěr zhǐ,wéi shēn fǔ shì shì。
乘车错衡,淑施英英,式遄其荣。chéng chē cuò héng,shū shī yīng yīng,shì chuán qí róng。
公拜稽首,敢扬王休。gōng bài jī shǒu,gǎn yáng wáng xiū。
祈天之久,为天子万寿。qí tiān zhī jiǔ,wèi tiān zi wàn shòu。
彼岳磐磐,松柏丸丸,公福禄实蕃。bǐ yuè pán pán,sōng bǎi wán wán,gōng fú lù shí fān。
有崇而冈,有大而陵,公寿考是承。yǒu chóng ér gāng,yǒu dà ér líng,gōng shòu kǎo shì chéng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

林鸦

宋祁

林鸦泊泊飞,剩欲送斜规。lín yā pō pō fēi,shèng yù sòng xié guī。
城头八九子,月中三匝枝。chéng tóu bā jiǔ zi,yuè zhōng sān zā zhī。
向晨常自警,邻暝不应移。xiàng chén cháng zì jǐng,lín míng bù yīng yí。
王孙无巧弹,此夜正羁雌。wáng sūn wú qiǎo dàn,cǐ yè zhèng jī cí。

春晚写望

宋祁

不觉春芳晏,翻成客望劳。bù jué chūn fāng yàn,fān chéng kè wàng láo。
草平天一色,风暖燕双高。cǎo píng tiān yī sè,fēng nuǎn yàn shuāng gāo。
击轊争轻幰,书旗炫缥醪。jī wèi zhēng qīng xiǎn,shū qí xuàn piāo láo。
随宜歌白纻,都士半云袍。suí yí gē bái zhù,dōu shì bàn yún páo。

家居

宋祁

郁郁行何适,肩肩体寖臞。yù yù xíng hé shì,jiān jiān tǐ jìn qú。
安人非善宦,宁子是真愚。ān rén fēi shàn huàn,níng zi shì zhēn yú。
北化随江枳,东游谢海桴。běi huà suí jiāng zhǐ,dōng yóu xiè hǎi fú。
何须命私驾,危涕避穷途。hé xū mìng sī jià,wēi tì bì qióng tú。

偶作二首

宋祁

去国日云久,寥寥双鬓衰。qù guó rì yún jiǔ,liáo liáo shuāng bìn shuāi。
长安举头近,漳浦窜身危。zhǎng ān jǔ tóu jìn,zhāng pǔ cuàn shēn wēi。
沫俟穷鳃喣,春非坠叶知。mò qí qióng sāi xǔ,chūn fēi zhuì yè zhī。
一廛先亩在,扶耒有归期。yī chán xiān mǔ zài,fú lěi yǒu guī qī。

偶作二首

宋祁

衰翁好藏密,移病此侨居。shuāi wēng hǎo cáng mì,yí bìng cǐ qiáo jū。
白眼慵迎客,青泥倦襆书。bái yǎn yōng yíng kè,qīng ní juàn fú shū。
风侵残昼网,烟锁蔽春樗。fēng qīn cán zhòu wǎng,yān suǒ bì chūn chū。
惟有伊蒲士,相从乐饭蔬。wéi yǒu yī pú shì,xiāng cóng lè fàn shū。

寒夜

宋祁

孤客伤时晏,遥帷对夜分。gū kè shāng shí yàn,yáo wéi duì yè fēn。
虚轮抱初月,侧阵卷归云。xū lún bào chū yuè,cè zhèn juǎn guī yún。
霜蕙披寒颖,陂凫叫暝群。shuāng huì pī hán yǐng,bēi fú jiào míng qún。
村砧与营杵,不寐最先闻。cūn zhēn yǔ yíng chǔ,bù mèi zuì xiān wén。

题阮步兵祠二首

宋祁

济世非无策,迷邦讵可求。jì shì fēi wú cè,mí bāng jù kě qiú。
昏酣酒垆卧,萧散竹林游。hūn hān jiǔ lú wò,xiāo sàn zhú lín yóu。
俗眼嗟人废,穷途逐涕流。sú yǎn jiē rén fèi,qióng tú zhú tì liú。
何公真礼法,宁免疾如雠。hé gōng zhēn lǐ fǎ,níng miǎn jí rú chóu。

题阮步兵祠二首

宋祁

幽怀八十首,郁郁寄蓬池。yōu huái bā shí shǒu,yù yù jì péng chí。
屋壁留南巷,乡人奉种祠。wū bì liú nán xiàng,xiāng rén fèng zhǒng cí。
乘驴非宦巧,逃虱厌流卑。chéng lǘ fēi huàn qiǎo,táo shī yàn liú bēi。
三沃椒浆酹,谁论饮过差。sān wò jiāo jiāng lèi,shuí lùn yǐn guò chà。

过朱亥墓

宋祁

屠门遗旧隐,锤袖凛馀风。tú mén yí jiù yǐn,chuí xiù lǐn yú fēng。
兵下邯郸壁,躯捐嚄唶公。bīng xià hán dān bì,qū juān huō zé gōng。
种祠群望亚,樵禁九原中。zhǒng cí qún wàng yà,qiáo jìn jiǔ yuán zhōng。
异世同樗墓,东西夹汉宫。yì shì tóng chū mù,dōng xī jiā hàn gōng。

蓬池写望

宋祁

旷望蓬池上,池平失素波。kuàng wàng péng chí shàng,chí píng shī sù bō。
鸱鸢貌闲暇,樗栎意婆娑。chī yuān mào xián xiá,chū lì yì pó suō。
雾日垂金彗,烟峰晦钿螺。wù rì chuí jīn huì,yān fēng huì diàn luó。
回瞻百常阙,非为五噫歌。huí zhān bǎi cháng quē,fēi wèi wǔ yī gē。

野望

宋祁

皋壤一摇落,年华此向阑。gāo rǎng yī yáo luò,nián huá cǐ xiàng lán。
雪云从北暝,霜日带西寒。xuě yún cóng běi míng,shuāng rì dài xī hán。
浆酒喧神鼓,风毛送猎鞍。jiāng jiǔ xuān shén gǔ,fēng máo sòng liè ān。
去邦犹未远,差认汉宫盘。qù bāng yóu wèi yuǎn,chà rèn hàn gōng pán。

结课

宋祁

结课天官启,悲秋骑省孙。jié kè tiān guān qǐ,bēi qiū qí shěng sūn。
峥嵘遒岁籥,肮脏别都门。zhēng róng qiú suì yuè,āng zàng bié dōu mén。
饯盖纷寒野,征樯拂晓暾。jiàn gài fēn hán yě,zhēng qiáng fú xiǎo tūn。
县斋丰醉秫,无厌数持樽。xiàn zhāi fēng zuì shú,wú yàn shù chí zūn。

早发

宋祁

征客怀周道,飘然望日畿。zhēng kè huái zhōu dào,piāo rán wàng rì jī。
天开阊阖近,星隐建章微。tiān kāi chāng hé jìn,xīng yǐn jiàn zhāng wēi。
王囿刍荛往,駉原騋牝归。wáng yòu chú ráo wǎng,jiōng yuán lái pìn guī。
讵能同野鸟,朝夕向台飞。jù néng tóng yě niǎo,cháo xī xiàng tái fēi。

有感

宋祁

力守高皇约,祈还司隶章。lì shǒu gāo huáng yuē,qí hái sī lì zhāng。
翻身去殿槛,忍死出缣囊。fān shēn qù diàn kǎn,rěn sǐ chū jiān náng。
豕突埋轮路,豺骄择肉场。shǐ tū mái lún lù,chái jiāo zé ròu chǎng。
霜毫墨犹湿,迢递窜遐方。shuāng háo mò yóu shī,tiáo dì cuàn xiá fāng。

偶成

宋祁

不用真如鼠,胡瞻亦有鹑。bù yòng zhēn rú shǔ,hú zhān yì yǒu chún。
田园未归客,天地一畸人。tián yuán wèi guī kè,tiān dì yī jī rén。
京邑风霜苦,江乡薇蕨春。jīng yì fēng shuāng kǔ,jiāng xiāng wēi jué chūn。
可能迷鬼笑,长送左朱轮。kě néng mí guǐ xiào,zhǎng sòng zuǒ zhū lún。