古诗词

访天台庵

蔡襄

幽人去未还,门户和云闭。yōu rén qù wèi hái,mén hù hé yún bì。
亭午树阴圆,深冬泉响细。tíng wǔ shù yīn yuán,shēn dōng quán xiǎng xì。
寒生群鸟鸣,清彻孤鹤唳。hán shēng qún niǎo míng,qīng chè gū hè lì。
寂寞傍山归,写向沧溟际。jì mò bàng shān guī,xiě xiàng cāng míng jì。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

漳南十咏龙台

蔡襄

湖上山光一笋青,佛宫高下裹岩扃。hú shàng shān guāng yī sǔn qīng,fú gōng gāo xià guǒ yán jiōng。
烟收水曲开尘匣,春送人家入画屏。yān shōu shuǐ qū kāi chén xiá,chūn sòng rén jiā rù huà píng。
竹气更清初霁雨,梅英犹细欲残星。zhú qì gèng qīng chū jì yǔ,méi yīng yóu xì yù cán xīng。
吴船越棹知何处,柳拂长堤月满汀。wú chuán yuè zhào zhī hé chù,liǔ fú zhǎng dī yuè mǎn tīng。

漳南十咏龙台

蔡襄

风雅遗芬岳有神,此山灵祀越千春。fēng yǎ yí fēn yuè yǒu shén,cǐ shān líng sì yuè qiān chūn。
彩毫佳句言犹在,翠剡新词意未真。cǎi háo jiā jù yán yóu zài,cuì shàn xīn cí yì wèi zhēn。
绝顶黑林长带雨,曲崖飞磴不留尘。jué dǐng hēi lín zhǎng dài yǔ,qū yá fēi dèng bù liú chén。
瘴云收尽秋田熟,跋境肴浆再拜人。zhàng yún shōu jǐn qiū tián shú,bá jìng yáo jiāng zài bài rén。

漳南十咏龙台

蔡襄

曾凭水栅誓长江,报国全躯事不双。céng píng shuǐ zhà shì zhǎng jiāng,bào guó quán qū shì bù shuāng。
力屈已嗟关羽死,势孤犹笑李陵降。lì qū yǐ jiē guān yǔ sǐ,shì gū yóu xiào lǐ líng jiàng。
宿坟古剑龙腥匣,环壁灵旗兽缠扛。sù fén gǔ jiàn lóng xīng xiá,huán bì líng qí shòu chán káng。
神理高高人意近,楮钱祈福暗尘窗。shén lǐ gāo gāo rén yì jìn,chǔ qián qí fú àn chén chuāng。

漳南十咏龙台

蔡襄

云擎翚槛翠岩巅,石老松皴不计年。yún qíng huī kǎn cuì yán diān,shí lǎo sōng cūn bù jì nián。
举世觉来空白日,几人游去上青天。jǔ shì jué lái kōng bái rì,jǐ rén yóu qù shàng qīng tiān。
醉看绝壑都无地,啸倚清风只恐仙。zuì kàn jué hè dōu wú dì,xiào yǐ qīng fēng zhǐ kǒng xiān。
花晚春残无限意,他时回首定依然。huā wǎn chūn cán wú xiàn yì,tā shí huí shǒu dìng yī rán。

漳南十咏龙台

蔡襄

紫阁青梯压翠岑,春情秋思共登临。zǐ gé qīng tī yā cuì cén,chūn qíng qiū sī gòng dēng lín。
雨岚供眼横千掌,星汉垂檐直半寻。yǔ lán gōng yǎn héng qiān zhǎng,xīng hàn chuí yán zhí bàn xún。
忍别朱栏真俗吏,独栖珍树祗仙禽。rěn bié zhū lán zhēn sú lì,dú qī zhēn shù zhī xiān qín。
当年人事多奇尚,拟托岩扃息寸心。dāng nián rén shì duō qí shàng,nǐ tuō yán jiōng xī cùn xīn。

漳南十咏龙台

蔡襄

苒惹晴云酿雨时,东城无处不芳菲。rǎn rě qíng yún niàng yǔ shí,dōng chéng wú chù bù fāng fēi。
斜坡草短孤麛卧,平垄麦深双雉飞。xié pō cǎo duǎn gū mí wò,píng lǒng mài shēn shuāng zhì fēi。
照坞乱花惊客眼,罥空轻絮点郎衣。zhào wù luàn huā jīng kè yǎn,juàn kōng qīng xù diǎn láng yī。
年来意气多羁束,无复长楸带酒归。nián lái yì qì duō jī shù,wú fù zhǎng qiū dài jiǔ guī。

耕园驿佛桑花

蔡襄

溪馆初寒似早春,寒花相倚醉于人。xī guǎn chū hán shì zǎo chūn,hán huā xiāng yǐ zuì yú rén。
可怜万木雕零尽,独见繁枝烂熳新。kě lián wàn mù diāo líng jǐn,dú jiàn fán zhī làn màn xīn。
清艳夜沾云表露,幽香时过辙中尘。qīng yàn yè zhān yún biǎo lù,yōu xiāng shí guò zhé zhōng chén。
名园不肯争颜色,的的夭红野水滨。míng yuán bù kěn zhēng yán sè,de de yāo hóng yě shuǐ bīn。

奉酬王知县赏春不与以诗见赠

蔡襄

仙陬翠观尽繁英,朱白相兼照眼明。xiān zōu cuì guān jǐn fán yīng,zhū bái xiāng jiān zhào yǎn míng。
池浸岚光生晚碧,鸟惊人语断春声。chí jìn lán guāng shēng wǎn bì,niǎo jīng rén yǔ duàn chūn shēng。
谈谐遽喜开怀久,骪骳终惭走笔成。tán xié jù xǐ kāi huái jiǔ,wěi bèi zhōng cán zǒu bǐ chéng。
佳致可能陶靖节,庭柯斜眄独忘情。jiā zhì kě néng táo jìng jié,tíng kē xié miǎn dú wàng qíng。

喜弟及第

蔡襄

里闬高高祖德新,鲁庭诗礼孟家邻。lǐ hàn gāo gāo zǔ dé xīn,lǔ tíng shī lǐ mèng jiā lín。
连登桂籍青袍客,共拜萱堂白首亲。lián dēng guì jí qīng páo kè,gòng bài xuān táng bái shǒu qīn。
倚国精诚明火玉,照人清节对霜筠。yǐ guó jīng chéng míng huǒ yù,zhào rén qīng jié duì shuāng yún。
童襟开慧盈书馆,渐喜芝兰在处春。tóng jīn kāi huì yíng shū guǎn,jiàn xǐ zhī lán zài chù chūn。

杪秋湖上

蔡襄

旧暑侵凉已分销,萧疏丹树见斜桥。jiù shǔ qīn liáng yǐ fēn xiāo,xiāo shū dān shù jiàn xié qiáo。
千千露竹全潇洒,一一风蝉共寂寥。qiān qiān lù zhú quán xiāo sǎ,yī yī fēng chán gòng jì liáo。
菰米熟汀来客燕,芡丝分水避归桡。gū mǐ shú tīng lái kè yàn,qiàn sī fēn shuǐ bì guī ráo。
月魂未上东城角,谁向东城与下招。yuè hún wèi shàng dōng chéng jiǎo,shuí xiàng dōng chéng yǔ xià zhāo。

和陈殿丞南州新咏

蔡襄

宝坊高阁遍凭栏,曾是芳辰得未闲。bǎo fāng gāo gé biàn píng lán,céng shì fāng chén dé wèi xián。
日上天容低接海,风轻湖底倒摇山。rì shàng tiān róng dī jiē hǎi,fēng qīng hú dǐ dào yáo shān。
夜深佛火寒星外,春过人烟暗树间。yè shēn fú huǒ hán xīng wài,chūn guò rén yān àn shù jiān。
无意孤吟采幽致,异时行橐断空还。wú yì gū yín cǎi yōu zhì,yì shí xíng tuó duàn kōng hái。

过天津桥

蔡襄

日暖溪平冰渐销,水声才下内前桥。rì nuǎn xī píng bīng jiàn xiāo,shuǐ shēng cái xià nèi qián qiáo。
山川满眼闲宫殿,草树迷人旧市朝。shān chuān mǎn yǎn xián gōng diàn,cǎo shù mí rén jiù shì cháo。
每向寻春偏有意,却成怀古更无聊。měi xiàng xún chūn piān yǒu yì,què chéng huái gǔ gèng wú liáo。
洛阳平昔多豪俊,惆怅埋魂不可招。luò yáng píng xī duō háo jùn,chóu chàng mái hún bù kě zhāo。

读离骚经

蔡襄

莫怪灵均恋楚滨,可能臣子外君亲。mò guài líng jūn liàn chǔ bīn,kě néng chén zi wài jūn qīn。
精心独去珠无颣,飞语潜来箭有神。jīng xīn dú qù zhū wú lèi,fēi yǔ qián lái jiàn yǒu shén。
宋玉招魂推意远,扬雄流涕掩书频。sòng yù zhāo hún tuī yì yuǎn,yáng xióng liú tì yǎn shū pín。
江边自是修门路,嗟苦先生陨此身。jiāng biān zì shì xiū mén lù,jiē kǔ xiān shēng yǔn cǐ shēn。

暮春登南门

蔡襄

丽谯高倚晚天霞,满目平皋尽物华。lì qiáo gāo yǐ wǎn tiān xiá,mǎn mù píng gāo jǐn wù huá。
千曲胡笳催鼓答,三重湘酎倩旗夸。qiān qū hú jiā cuī gǔ dá,sān zhòng xiāng zhòu qiàn qí kuā。
连江急雨送归燕,拂地轻风移落花。lián jiāng jí yǔ sòng guī yàn,fú dì qīng fēng yí luò huā。
强倚栏干还自问,此情何处是边涯。qiáng yǐ lán gàn hái zì wèn,cǐ qíng hé chù shì biān yá。

闻福昌院春日一川花卉最盛其一

蔡襄

闻道春深多物华,遥怜春日思无涯。wén dào chūn shēn duō wù huá,yáo lián chūn rì sī wú yá。
烟涵树色相依好,山拥溪流一带斜。yān hán shù sè xiāng yī hǎo,shān yōng xī liú yī dài xié。
休问主人先看竹,只随渔叟便逢花。xiū wèn zhǔ rén xiān kàn zhú,zhǐ suí yú sǒu biàn féng huā。
凭谁画得当时境,持去江南细与夸。píng shuí huà dé dāng shí jìng,chí qù jiāng nán xì yǔ kuā。
3121234567»