古诗词

夏晚南墅

蔡襄

夏竹侍前楹,凉襟析旧酲。xià zhú shì qián yíng,liáng jīn xī jiù chéng。
叠云封日茜,斜雨著虹明。dié yún fēng rì qiàn,xié yǔ zhù hóng míng。
鱼动池开晕,蝉移树减清。yú dòng chí kāi yūn,chán yí shù jiǎn qīng。
葭洲烟向暝,凫鹜自相迎。jiā zhōu yān xiàng míng,fú wù zì xiāng yíng。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

谢宋评事

蔡襄

斋馆从容接燕申,每临佳树走觥巡。zhāi guǎn cóng róng jiē yàn shēn,měi lín jiā shù zǒu gōng xún。
兵锋却后知神物,年寿高来况主人。bīng fēng què hòu zhī shén wù,nián shòu gāo lái kuàng zhǔ rén。
并赏昔闻思故友,分甘今喜奉慈亲。bìng shǎng xī wén sī gù yǒu,fēn gān jīn xǐ fèng cí qīn。
岂唯持祝公难老,兼欲灵株比大椿。qǐ wéi chí zhù gōng nán lǎo,jiān yù líng zhū bǐ dà chūn。

谢阮评事

蔡襄

手授新书荷至情,何时仙诀得真精。shǒu shòu xīn shū hé zhì qíng,hé shí xiān jué dé zhēn jīng。
高年转觉面颜少,细字全由眼力明。gāo nián zhuǎn jué miàn yán shǎo,xì zì quán yóu yǎn lì míng。
药箓谩劳分上下,丹炉终费修亏盈。yào lù mán láo fēn shàng xià,dān lú zhōng fèi xiū kuī yíng。
争如一语醒然悟,独葆天光不外营。zhēng rú yī yǔ xǐng rán wù,dú bǎo tiān guāng bù wài yíng。

和诗送茶寄孙之翰

蔡襄

北苑灵芽天下精,要须寒过入春生。běi yuàn líng yá tiān xià jīng,yào xū hán guò rù chūn shēng。
故人偏爱云腴白,佳句遥传玉律清。gù rén piān ài yún yú bái,jiā jù yáo chuán yù lǜ qīng。
衰病万缘皆绝虑,甘香一味未忘情。shuāi bìng wàn yuán jiē jué lǜ,gān xiāng yī wèi wèi wàng qíng。
封题原是山家宝,尽日虚堂试品程。fēng tí yuán shì shān jiā bǎo,jǐn rì xū táng shì pǐn chéng。

诏贡士

蔡襄

星骑翩翩鹤诏来,旋闻欢语沸春雷。xīng qí piān piān hè zhào lái,xuán wén huān yǔ fèi chūn léi。
天闲未减真龙种,沧海还空老蚌胎。tiān xián wèi jiǎn zhēn lóng zhǒng,cāng hǎi hái kōng lǎo bàng tāi。
拂纸半毫含意劲,摩云双翅待风开。fú zhǐ bàn háo hán yì jìn,mó yún shuāng chì dài fēng kāi。
寄言商颍辟荣客,好致吾君放道回。jì yán shāng yǐng pì róng kè,hǎo zhì wú jūn fàng dào huí。

福州堂下小栏花卉多是手栽今已繁盛因赏花有所感悼

蔡襄

爱花尽日傍花台,点检当年手自栽。ài huā jǐn rì bàng huā tái,diǎn jiǎn dāng nián shǒu zì zāi。
前事已随朝暮变,旧华空见浅深开。qián shì yǐ suí cháo mù biàn,jiù huá kōng jiàn qiǎn shēn kāi。
山禽忽下还飞去,溪雨才收又复来。shān qín hū xià hái fēi qù,xī yǔ cái shōu yòu fù lái。
只有春醪能遣恨,无人栏畔共持杯。zhǐ yǒu chūn láo néng qiǎn hèn,wú rén lán pàn gòng chí bēi。

登四彻亭

蔡襄

偶尔寻幽上翠微,游人啼鸟似前期。ǒu ěr xún yōu shàng cuì wēi,yóu rén tí niǎo shì qián qī。
花间行印露沾纸,山下放衙云满旗。huā jiān xíng yìn lù zhān zhǐ,shān xià fàng yá yún mǎn qí。
艳艳舞衣朝日处,飘飘商橹落潮时。yàn yàn wǔ yī cháo rì chù,piāo piāo shāng lǔ luò cháo shí。
传杯且与乘春醉,身世悠然两自遗。chuán bēi qiě yǔ chéng chūn zuì,shēn shì yōu rán liǎng zì yí。

寄题张景山大卿园池

蔡襄

人仰公才世吏师,更甘归老旧林池。rén yǎng gōng cái shì lì shī,gèng gān guī lǎo jiù lín chí。
门阑清似当官处,心力强于少壮时。mén lán qīng shì dāng guān chù,xīn lì qiáng yú shǎo zhuàng shí。
物理自冥非寄酒,兵谋犹在却因棋。wù lǐ zì míng fēi jì jiǔ,bīng móu yóu zài què yīn qí。
濠边风月如招隐,愿拂尘裾从所之。háo biān fēng yuè rú zhāo yǐn,yuàn fú chén jū cóng suǒ zhī。

仁宗皇帝挽词七首其一

蔡襄

道德由来太古同,生灵休养至仁中。dào dé yóu lái tài gǔ tóng,shēng líng xiū yǎng zhì rén zhōng。
五兵不试归神武,万物无私是化工。wǔ bīng bù shì guī shén wǔ,wàn wù wú sī shì huà gōng。
玉座忽逢春月尽,金旌遥指洛川穷。yù zuò hū féng chūn yuè jǐn,jīn jīng yáo zhǐ luò chuān qióng。
年年翠辇长陪扈,那向西城别梓宫。nián nián cuì niǎn zhǎng péi hù,nà xiàng xī chéng bié zǐ gōng。

甲辰寒日游公谨园池

蔡襄

二月名园蓊郁青,为怜佳节此闲行。èr yuè míng yuán wěng yù qīng,wèi lián jiā jié cǐ xián xíng。
偶因觞咏心还适,暂离尘埃眼倍明。ǒu yīn shāng yǒng xīn hái shì,zàn lí chén āi yǎn bèi míng。
风静落花深一寸,日迟啼鸟度千声。fēng jìng luò huā shēn yī cùn,rì chí tí niǎo dù qiān shēng。
主公高意何须道,芳物于人自有情。zhǔ gōng gāo yì hé xū dào,fāng wù yú rén zì yǒu qíng。

重阳日有美堂南望

蔡襄

越邑吴封绣错分,华堂繁吹半空闻。yuè yì wú fēng xiù cuò fēn,huá táng fán chuī bàn kōng wén。
山峰高下抽青笋,江水东西卧白云。shān fēng gāo xià chōu qīng sǔn,jiāng shuǐ dōng xī wò bái yún。
菊蕊芬芳初应节,松林照耀欲迎曛。jú ruǐ fēn fāng chū yīng jié,sōng lín zhào yào yù yíng xūn。
州人不见归时醉,未拟风流待使君。zhōu rén bù jiàn guī shí zuì,wèi nǐ fēng liú dài shǐ jūn。

和夜登有美堂

蔡襄

忽闻乘月上层台,正值江湖夜色开。hū wén chéng yuè shàng céng tái,zhèng zhí jiāng hú yè sè kāi。
云屋万重灯火合,雪山千仞海潮来。yún wū wàn zhòng dēng huǒ hé,xuě shān qiān rèn hǎi cháo lái。
静游虽有诗情得,独笑应无俗语陪。jìng yóu suī yǒu shī qíng dé,dú xiào yīng wú sú yǔ péi。
纵使羁怀多感慨,若逢清致少徘徊。zòng shǐ jī huái duō gǎn kǎi,ruò féng qīng zhì shǎo pái huái。

和偶登安济亭

蔡襄

津亭遥望草萋萋,空旷清怀与物齐。jīn tíng yáo wàng cǎo qī qī,kōng kuàng qīng huái yǔ wù qí。
春水倒行潮欲上,晚云平压日先低。chūn shuǐ dào xíng cháo yù shàng,wǎn yún píng yā rì xiān dī。
高城览古人何在,远渡伤离客自迷。gāo chéng lǎn gǔ rén hé zài,yuǎn dù shāng lí kè zì mí。
好共山翁同出处,不随朝骑五门西。hǎo gòng shān wēng tóng chū chù,bù suí cháo qí wǔ mén xī。

和江上观潮

蔡襄

地卷天回出海东,人间何事可争雄。dì juǎn tiān huí chū hǎi dōng,rén jiān hé shì kě zhēng xióng。
千年浪说鸱夷怒,一信全疑渤澥空。qiān nián làng shuō chī yí nù,yī xìn quán yí bó xiè kōng。
寂静最宜闻夜枕,峥嵘须待驾秋风。jì jìng zuì yí wén yè zhěn,zhēng róng xū dài jià qiū fēng。
寻思物理真难测,随月亏圆亦未通。xún sī wù lǐ zhēn nán cè,suí yuè kuī yuán yì wèi tōng。

和答孙推官

蔡襄

拟将身计入扁舟,纵得三公不黑头。nǐ jiāng shēn jì rù biǎn zhōu,zòng dé sān gōng bù hēi tóu。
病体已轻休赋鵩,机心如动辄惊鸥。bìng tǐ yǐ qīng xiū fù fú,jī xīn rú dòng zhé jīng ōu。
强看吴野江山醉,肯为春风花草愁。qiáng kàn wú yě jiāng shān zuì,kěn wèi chūn fēng huā cǎo chóu。
所向乾坤皆客寓,可能与我更迟留。suǒ xiàng qián kūn jiē kè yù,kě néng yǔ wǒ gèng chí liú。

和古寺偃松

蔡襄

古寺无人野藓滋,空庭永日雪风吹。gǔ sì wú rén yě xiǎn zī,kōng tíng yǒng rì xuě fēng chuī。
横柯圆若张青盖,老干孤如植紫芝。héng kē yuán ruò zhāng qīng gài,lǎo gàn gū rú zhí zǐ zhī。
万乘未轻蟠木器,千年终与大椿期。wàn chéng wèi qīng pán mù qì,qiān nián zhōng yǔ dà chūn qī。
须知才短为天幸,江上婆娑得所宜。xū zhī cái duǎn wèi tiān xìng,jiāng shàng pó suō dé suǒ yí。